Chương 2

Nụ cười ấy mang theo nỗi bất lực khi nghĩ về thế giới mà mình vừa xuyên vào.

Từ hai đoạn ký ức vừa rồi, có thể thấy rõ thế giới này khác biệt rất lớn so với thế giới cũ của cô.

Trong thế giới này, ngoài hai giới tính nam và nữ, còn có thêm một phân loại thứ hai là alpha, beta và Omega.

Alpha và Omega là hai loại có tuyến đặc biệt, có thể tiết ra tin tức tố.

Tin tức tố có thể tác động qua lại, thu hút lẫn nhau, và gây ra những phản ứng như loài động vật thời tiền sử. Dù là tranh chấp giữa những người cùng giới hay cách thức ghép đôi giữa các giới khác nhau, tất cả đều mang theo nét hoang dã nguyên thủy.

Trong thế giới này, tin tức tố được chia thành năm cấp độ từ thấp đến cao: D, C, B, A, S. Tin tức tố cấp cao có khả năng áp chế tin tức tố cấp thấp.

Beta không thể tỏa ra tin tức tố, do đó có tính ổn định cao hơn, phù hợp với những công việc hậu cần như bác sĩ hay giáo viên.

Nhưng tin tức tố lại mang lại nhiều lợi ích cho alpha và Omega.

Alpha có cơ thể khỏe mạnh hơn, dễ bị kích động nhưng lại rất gan dạ, có tố chất lãnh đạo.

Omega sống thọ hơn, tuy thể lực yếu nhưng lại có sức bền, phù hợp với những công việc đòi hỏi tính kiên nhẫn hoặc khả năng trấn an.

Xã hội đã phân công rõ ràng, trông có vẻ hài hòa – nếu như không có những giai đoạn nhạy cảm như kỳ phát tình và kỳ mẫn cảm thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn.

kỳ mẫn cảm là giai đoạn cực kỳ nguy hiểm đối với alpha, khiến họ dễ bị mất kiểm soát, cảm thấy bất lực và dễ trở nên hung hăng.

Còn kỳ phát tình là giai đoạn Omega trở nên yếu đuối hơn, cần sự an ủi cả về tinh thần lẫn thể xác.

Bất kể là kỳ mẫn cảm của alpha hay kỳ phát tình của Omega đều sẽ kí©h thí©ɧ những bản năng nguyên thủy.

Vì vậy, khi alpha và Omega ở cùng một không gian kín, việc tin tức tố tác động lẫn nhau là vô cùng nguy hiểm.

Trong nguyên tác, pháo hôi đã lợi dụng kỳ phát tình của nữ chính để cố gắng đánh dấu cô ấy.

Một khi Omega bị đánh dấu tạm thời, họ sẽ có xu hướng phụ thuộc vào người đánh dấu.

Nếu bị đánh dấu vĩnh viễn, Omega sẽ chỉ thuộc về một người duy nhất.

Dù là cách nào, ý đồ của pháo hôi đều rất rõ ràng.

"Thật đáng khinh." Cảnh Thanh Hạ lầm bầm.

Giờ thì cô đã hiểu rõ tình thế của mình.

Nói đơn giản là:

Cô, vốn là một đặc nhiệm, đã hoàn thành sứ mệnh của mình, hy sinh trên chiến trường. Bây giờ, cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết và thay thế vai trò của một nhân vật pháo hôi.

Nghĩ đến đây, Cảnh Thanh Hạ không khỏi bật cười.

Nhưng không phải là vì vui mừng khi trở thành một nhân vật công cụ.

Mà là vì, ở kiếp trước, gánh nặng mà cô phải mang cuối cùng đã được đặt xuống.

Vui mừng vì dù thân phận lần này của cô rất thảm hại, nhưng dựa vào những ký ức vừa rồi, thời gian trong cuốn tiểu thuyết vẫn chưa đi đến đoạn cao trào. Những tình tiết dẫn đến cái chết của cô vẫn chưa xảy ra, và mọi thứ vẫn có thể thay đổi.

Vui mừng vì dường như, cô đã có một gia đình... dù gia đình này giống như bị đánh cắp.

...

Sau khi rửa mặt xong, Cảnh Thanh Hạ đi xuống lầu.

Người phụ nữ trung niên đang bận rộn trong nhà bếp trông có vẻ hơi ngạc nhiên: "Tiểu thư, cô xuống nhanh vậy sao? Tôi vừa chuẩn bị xong bữa trưa, mời cô ngồi vào bàn ăn."

Dì Trương.

Một người phụ nữ chất phác khoảng bốn mươi tuổi, là một beta, cũng là người giúp việc – hay có thể coi là quản gia của gia đình này.

Dì đã làm việc ở đây hơn mười năm, chẳng khác gì người trong nhà.

"Cảm ơn dì." Cảnh Thanh Hạ vô thức nói.

Dì Trương bất ngờ cứng đờ người.

Cảm ơn?

Đây là câu mà một tiểu thư được cưng chiều nói ra sao?

Cô tiểu thư kiêu căng thường ngày chỉ giả vờ ngoan ngoãn trước mặt bố mẹ, nay lại nói "cảm ơn" với mình?

Nhưng thấy biểu cảm của Cảnh Thanh Hạ bình thản, dì Trương nghĩ mình có lẽ đã suy nghĩ quá nhiều. Cô bé năm nay vừa tròn 18, cũng đã đến tuổi phân hóa, trước khi nghỉ hè còn quả quyết nói sẽ chơi hết mình, đến học kỳ sau sẽ nỗ lực học tập.

Dù chẳng ai thực sự tin điều đó, nhưng ai mà biết được, có khi cô bé thực sự đã trưởng thành rồi.

"Không có gì, mau ngồi xuống ăn đi." Dì Trương mỉm cười tràn đầy mãn nguyện.

Cảnh Thanh Hạ thầm suy nghĩ về nhân cách của pháo hôi trước đây.

Tính cách của pháo hôi này khá giống cô, nhưng lối suy nghĩ và đạo đức thì khác xa. Cô không biết liệu sự thay đổi của mình có khiến người khác nghi ngờ hay không.

Nhưng rồi cô lại nghĩ, kệ đi, nghi ngờ thì đã sao. Một cô gái vừa mới trưởng thành thì tính cách thay đổi là chuyện bình thường, nhất là trong thế giới ABO này.

Nghĩ vậy, Cảnh Thanh Hạ cũng mỉm cười với dì Trương.