Chương 20

Trong lòng Sở Du Nhiên giật thóp, nhịn không được phản bác: “Chị không thể nói thế được.

Đương nhiên là nguyện vọng của bác gái quan trọng nhưng ba ba vẫn còn, chúng ta thân là con cái, chẳng lẽ không nên quan tâm ông ấy sao? Hơn nữa sức khỏe của ba ba cũng không tốt……”

Sở Du Nhiên muốn cứu vãn thế cục suy tàn, nhưng khi cô ta nhìn thấy vẻ mặt của Sở Khanh Ca thì biết mọi việc hỏng bét rồi, Sở Khanh Ca đang dùng ánh mắt đánh giá nhìn chằm chằm cô ta.

Sở Ngâm Nhiên không cho Sở Du Nhiên bất cứ cơ hội mở miệng nào, cô lớn tiếng dọạ người, cướp đi mọi sự chú ý.

“Mẹ ơi, mẹ ơi…… Con rất nhớ mẹ! Hu hu… Sau mẹ lại chết đi như vậy…… Lúc cho sống thì không được tôn trọng, sau khi chết còn bị con gái của tiểu tam khoa tay múa chân, mommy con thật vô dụng, rời khỏi nhà mười năm, bây giờ con có nói gì cũng không ai nghe, không thể giúp mẹ giữ gìn được chút tôn nghiêm nào……”

Sở Ngâm Nhiên vừa khóc vừa ngã xuống đất, rõ ràng đang thất thanh khóc rống lên nhưng cô vẫn nói được tròn vành rõ chữ. Quả thật là diễn viên mới nhưng đã đạt đến trình độ của một "ngôi sao diễn xuất".

“Mẹ ơi…… Nếu mẹ dẫn con theo thì tốt biết mấy……” Sở Ngâm Nhiên khóc đến quên mình, khóc đến hăng say, trong lòng còn nghĩ có phải mình diễn lố quá rồi không.

Vẫn tốt, đây là tiểu thuyết ngọt văn máu chó, lời kịch máu chó thế này trước kia nữ chính Sở Du Nhiên cũng nói nhiều rồi. Hiện Sở Ngâm Nhiên học tập tinh thần của cô ta, trông người xung quanh cũng không ai thấy phản cảm.

Ngực Sở Khanh Lệnh hơi đau, anh ta ôm chặt Sở Ngâm Nhiên.

Sở Ngâm Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, trực tiếp chôn mặt vào lòng Sở Khanh Lệnh mà khóc thút tha thút thít nhưng ở nơi không ai nhìn thấy thì vẻ mặt cô lại bình tĩnh lạ thường.

Theo tính toán của cô thì những người khác cũng sắp đến rồi.

Sở Ngâm Nhiên tính toán rất chuẩn xác, lúc này ba người anh trai cô không nhớ rõ tên cùng nhau xuất hiện.

Trong nguyên tác, bọn họ cũng chứng kiến cảnh hai chị em cô đấu đá nhau, chẳng qua bây giờ vị trí nhân vật thay đổi.

Người ghé vào ngực Sở Khanh Lệnh thất thanh khóc rống từ Sở Du Nhiên biến thành cô - Sở Ngâm Nhiên

“Có chuyện gì vậy?” Anh hai là người lớn tuổi nhất trong số năm anh em nên chịu trách nhiệm mở miệng.

Trong lòng Sở Khanh Lệnh hơi giận Sở Du Nhiên nhưng vẫn không trách cứ Sở Du Nhiên một lời nào.

Sở Ngâm Nhiên thầm thở dài trong lòng, trong truyện gốc, anh ta đã trả lời anh hai một cách dứt khoát rằng: “Ngâm Ngâm làm Du Du bị thương.” Anh hai của họ tuổi trẻ tài cao, là sinh viên tốt nghiệp loại ưu của trường đại học luật danh tiếng.

Hiện đang làm kiểm sát trưởng, là mầm non chính trị gia tộc bồi dưỡng nên luôn đem tên tuổi công bằng, công chính ra để chèn ép Sở Ngâm Nhiên.

Nhưng sau này Sở Khanh Hành lại là người bất công nhất trong các anh trai, hắn rất thích đứa em gái ngoan ngoãn như Sở Du Nhiên. Cũng như chán ghét đứa em chuyên gây rắc rối, làm đủ chuyện xấu trái với pháp luật rồi bắt hắn đi thu dọn như Sở Ngâm Nhiên.

Sở Ngâm Nhiên nghĩ, có lẽ đến cùng mấy anh trai này đều hi vọng cô mới là con gái của tiểu tam, còn Sở Du Nhiên chính là em gái ruột của họ.