Nghe vậy, Giang Thần Bắc lại im lặng không nói, đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, vẻ mặt khó đoán, khiến thư ký sợ toát mồ hôi lạnh.
Với sự hiểu biết của anh ta về giám đốc Giang, thì tâm trạng hiện tại của giám đốc Giang không tốt lắm, có lẽ Hoa Nguyệt, người đã xông vào phòng khách tối qua sẽ gặp xui xẻo.
Thư ký không hề hay biết rằng Hoa Nguyệt đã trải qua một đêm với giám đốc Giang, người luôn lạnh lùng với phụ nữ, trong lòng thầm cầu nguyện cho cô.
Trở về khu dân cư, Hoa Nguyệt dựa theo trí nhớ tìm được chiếc chìa khóa được giấu trong góc tường, rồi mở cửa vào nhà. Để tránh việc chú của nguyên chủ bất ngờ đến, cô nhanh chóng thay bộ vest trên người.
Suốt dọc đường, hơi thở của người đàn ông đó cứ lởn vởn xung quanh, Hoa Nguyệt sao có thể không bị ảnh hưởng, mặc dù chỉ nhớ được những ký ức rời rạc của đêm qua, nhưng... đã khiến cô xấu hổ đến tận xương tủy, căn bản không dám nhớ lại...
Áo sơ mi và vest vẫn lưu lại hơi thở nồng nàn, như thể người đàn ông đó đang đứng ngay bên cạnh, Hoa Nguyệt nhớ đến đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy của Giang Thần Bắc khi anh nhìn xuống cô.
Khoảnh khắc anh ta cởϊ áσ sơ mi ra, chất liệu mềm mại cọ xát vào da thịt, hàng mi của Hoa Nguyệt không khỏi run rẩy, cô cắn môi, cụp đôi mắt hạnh long lanh nước, ngăn mình nghĩ đến những điều không nên nghĩ.
Sau khi cô bước ra khỏi phòng tắm và nằm trên sofa, bắt đầu suy nghĩ lại về tình hình hiện tại.
Cô đang ở trong một cuốn tiểu thuyết không có kết thúc rõ ràng, nữ chính là một nữ minh tinh xinh đẹp, tốt bụng, có rất nhiều người theo đuổi nhưng chỉ yêu nam chính Giang Thần Bắc, nhưng Giang Thần Bắc trong giới kinh doanh không chỉ nổi tiếng là người tàn nhẫn, lạnh lùng mà còn không gần gũi phụ nữ.
Mặc dù nữ chính đã cố gắng hết sức, song đến chương cuối cùng cô ấy vẫn không thể ăn tối riêng với nam chính dù chỉ một lần.
Còn nguyên chủ thì càng tệ hơn, vì gia đình phá sản nên muốn bám lấy Giang Thần Bắc, nhưng khi tìm hiểu tư liệu về anh lại yêu anh, ngày đêm mong nhớ được gặp anh, thấy nữ chính Ngô Hi Hi dần dần thân thiết với Giang Thần Bắc, nhưng cô lại luôn bị từ chối, ngay cả việc nhìn Giang Thần Bắc từ xa cũng trở thành điều xa xỉ.
Vì vậy, cô bắt đầu gây chuyện, bỏ tiền thuê thủy quân bôi xấu Ngô Hi Hi, còn tìm mọi cơ hội tiếp cận Giang Thần Bắc, nhưng lại phản tác dụng, hết lần này đến lần khác làm trò cười trước mặt Giang Thần Bắc, còn bị nhiều người theo đuổi nữ chính nhắm vào.
Phải biết rằng không ai trong số các nam phụ là người dễ chọc, đều là con nhà giàu có, đối phó với nguyên chủ không có quyền không có thế thì quá dễ dàng.
Cuối cùng, kết cục của nguyên chủ thê thảm không thể tả, ngay cả chú cô cũng bị liên lụy.
Hoa Nguyệt thở dài, thời điểm cô xuyên đến, nguyên chủ đã nảy ra ý định thuê thủy quân bôi xấu Ngô Hi Hi, rõ ràng trong túi chỉ còn vài nghìn tệ... chắc nguyên chủ lại muốn nhờ chú mình giúp đỡ.
Cô lắc đầu bất lực, điện thoại bị bỏ trên ghế sofa bỗng rung lên, cô thuận tay nghe máy.
"A lô, xin hỏi có phải Hoa tiểu thư không?"
Hoa Nguyệt liếc nhìn số điện thoại trên màn hình, "Ai vậy?"
Hệ thống đang chờ kích hoạt cốt truyện vểnh tai lên nghe...
Chỉ nghe thấy giọng nói bí ẩn của người ở đầu dây bên kia, “Có nhiều người có thể giúp, nếu cô có thông tin muốn lan truyền, lập tức chuyển tiền qua đây.”
Hắn ta đang đợi cô mặc cả để kiếm một khoản lớn.
Hoa Nguyệt nhanh chóng hiểu đối phương là ai, "Tạm thời tôi không có nhu cầu này."
Người ở đầu dây bên kia: "?" Không phải nói cô ta đang tìm thủy quân gấp sao?
"Vì... vì sao?"
"Không có tiền." Dù có tiền cô cũng không dùng để thuê thủy quân bôi xấu Ngô Hi Hi, cô không có bất kỳ quan hệ nào với đám nhân vật chính, cô phải tránh xa bọn họ.
Chuyện với Giang Thần Bắc coi như chưa từng xảy ra, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hóng hớt gì đó, cô sẽ sống yên phận ở thế giới này.
Người ở đầu dây bên kia: "..."