[Tứ Hoàng Tử nham hiểm, lạnh lùng, kiềm chế ❤️ Nữ chính không tim không phổi, ôm chặt lớp vỏ ngụy trang chỉ muốn bỏ chạy] Văn án: Cố Hương Ngưng xuyên sách, trở thành tiểu mỹ nhân độc ác. Tiểu mỹ nhân …
[Tứ Hoàng Tử nham hiểm, lạnh lùng, kiềm chế ❤️ Nữ chính không tim không phổi, ôm chặt lớp vỏ ngụy trang chỉ muốn bỏ chạy]
Văn án:
Cố Hương Ngưng xuyên sách, trở thành tiểu mỹ nhân độc ác.
Tiểu mỹ nhân này to gan lớn mật, mạo danh thành biểu tiểu thư của Phủ Quốc Công, đường xa đến nhận họ hàng. Nhưng nàng vẫn chưa biết dừng, lại còn trong buổi du ngoạn tại hoàng cung, tham hư vinh mà tự tiến cử bản thân với Tứ Hoàng Tử Lý Thừa Hi, làm mất mặt Phủ Quốc Công, cuối cùng bị ban một chén rượu độc...
Khi Cố Hương Ngưng xuyên đến, nhân vật này đã vào Phủ Quốc Công, còn buổi du ngoạn vẫn chưa bắt đầu.
Cố Hương Ngưng: QAQ
“Đỡ ta dậy, ta nghĩ vẫn có thể cứu vãn tình thế.”
Tứ Hoàng Tử Lý Thừa Hi của Đại Tiêu có tính cách thất thường, vui buồn khó đoán, trời sinh lạnh lùng, bên ngoài đồn rằng hắn không thể ‘làm người’.
Về sau, Tứ Hoàng Tử Lý Thừa Hi nhặt được một mỹ nhân…
Mỹ nhân tóc mây mềm mại, dáng điệu uyển chuyển, yếu đuối nhu nhược. Khi khóc, nàng giống như hoa lê đái vũ, nhưng lại vô cùng xảo quyệt, khó thuần, còn lén khoác vỏ bọc tính toán trốn chạy.
Sau ba tháng...
Lý Thừa Hi mắt phượng u ám lưu luyến, siết chặt vòng eo mềm mại của mỹ nhân, giọng nói dịu dàng tàn nhẫn lộ ra mùi máu tanh: “Gạt ta?!”
Cố Hương Ngưng ôm lấy eo hắn, rúc sát vào cổ, nước mắt lưng tròng: “Tứ Hoàng Tử, thϊếp sai rồi… không phải thế, chàng nghe thϊếp giải thích mà…”
**Lưu ý khi đọc:
1. Sảng văn, tiểu bạch văn, nếu có khó chịu, vui lòng bỏ qua.
2. Tam quan nhân vật không đại diện cho tam quan của tác giả.
3. Bối cảnh hư cấu, đừng so sánh với lịch sử, cân nhắc khi đọc.