- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Mỹ Nam Ốm Yếu Và Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
- Chương 9:
Mỹ Nam Ốm Yếu Và Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Chương 9:
Chương 9:
Số tiền nhuận bút mà Thịnh Gia Nam kiếm được là một khoản phí năm số, một số tiền đáng kể.
Ba người trao đổi vài câu, Thịnh Gia Nam nói: "Đàn chị, cuối tuần này hai chị có rảnh không? Em muốn mời hai chị đi ăn."
"Hả? Không cần." Đàn chị có vóc dáng cao hơn hiển nhiên là thụ sủng nhược kinh, vội vàng xua xua tay, khiêm nhường nói: "Thật ra là do bọn chị nhờ em giúp, tất cả đều nhờ vào năng lực của em, chỉ cần em đồng ý thì còn rất nhiều dự án nữa của bên A cần em giúp. Cái lúc nhờ em lần trước, bọn chị thật sự chưa tìm được ai."
Thịnh Gia Nam mỉm cười lễ phép nói: "Không sao, vừa hay em đang thiếu tiền, nhờ việc này đã giúp em giải quyết rất nhiều rắc rối."
"Ừ. Nếu em muốn làm thì cứ nói với bọn chị, nếu có bọn chị sẽ giới thiệu cho em." Cô ấy dừng lại một lúc, nói:" Tại sao em không đăng ký một tài khoản trên nền tảng của bọn chị rồi đăng một vài tác phẩm trước đây của em. Nếu bên A thích nó, họ sẽ liên hệ trực tiếp với em."
Mặc dù Thịnh Gia Nam đã tiết kiệm được một khoản tiền nhỏ, nhưng suy xét cơ thể này tương đối yếu, đã vậy còn được Giang Trì chăm tới sinh kiêu. Cậu cần một nguồn thu nhập ổn định để đảm bảo cậu có thể sống tốt khi xa nhà trong tương lai.
"Vâng." Thịnh Gia Nam cười nói: "Chuyện cụ thể để cuối tuần rồi nói. Địa điểm ăn uống do hai chị chọn là được."
Nghe cậu nói, lần này hai người cũng không còn khách sáo nữa. Một đàn chị thấp hơn tò mò nhìn vào căn tin, hỏi: "Vị kia nhà em đâu? Cậu ấy có đi cùng không?"
Thịnh Gia Nam hơi khựng lại, đàn chị có vóc dáng cao hơn thấy vậy liền huých nhẹ vào người đàn chị thấp hơn, lúc này cô ấy mới phản ứng lại: "Xin lỗi, xin lỗi, chị thuận miệng nói bừa thôi."
Tuy nhiên, tuy rằng hai anh chàng này thực sự rất đẹp đôi, nhưng bây giờ toàn bộ đại học Hạ đều biết Thịnh Gia Nam và Giang Trì không phải một đôi. Xét thấy hầu hết thẳng nam không thích đùa như vậy và vì sợ làm mất lòng Thịnh Gia Nam nên đàn chị có vóc dáng cao hơn ngay lập tức nói: "Chị đói muốn chết rồi đây. Đàn em, chúng ta vào ăn trước đi rồi add WeChat để sau này tiện trao đổi thêm."
Thịnh Gia Nam chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng bước chân sau lưng. Trong khi hai đàn chị nhìn nghiêng, một cánh tay đã đặt lên vai cậu, tính chiếm hữu quen thuộc lại hiện lên.
"Hello." Giang Trì cười chào hỏi hai cô đàn chị, sau đó quay đầu nhìn Thịnh Gia Nam: "Bạn cậu à? Sao tôi chưa thấy họ bao giờ."
"Ừ, đàn chị." Thịnh Gia Nam nói.
"Ồ, là đàn chị à." Giang Trì nở nụ cười lễ phép chào hỏi, trông rất có thiện ý: "Xin chào, đàn chị."
Hai người họ im lặng nhìn nhau, sau đó cũng đáp lại lời chào rồi kéo tay nhau nhanh chóng rời khỏi đây.
Khi hai người họ rời đi, Giang Trì đi theo Thịnh Gia Nam, đi đến bậc thang chỗ lỗi vào căn tin, hắn nghiêng đầu nhìn cậu.
Thịnh Gia Nam không có biểu cảm gì, Giang Trì nhảy trên từng bậc thang đi xuống, đến bậc thang cuối cùng, hắn quay người đối mặt với Thịnh Gia Nam: "Chẳng trách cậu lại để tôi ở đó một mình, hóa ra là để đi gặp đàn chị à."
Thịnh Gia Nam ngước mắt nhìn hắn: "Tôi tình cờ gặp chị ấy mà thôi."
Giang Trì cũng nhìn cậu. Hai người nhìn nhau vài giây, Giang Trì mỉm cười: "Còn add WeChat đàn chị nữa ha."
Thịnh Gia Nam: " ... "
"Mọi người định add Wechat để trao đổi gì đấy?" Giang Trì thản nhiên hỏi: "Cho tôi tham gia với được không?"
Lông mi Thịnh Gia Nam hơi run lên, cậu đi về phía trước: "Chỉ là mấy lời khách sáo thôi."
Giang Trì nhìn cậu một lúc, sau đó đột nhiên tiến lên một bước, chắn trước mặt cậu.
Vốn dĩ cậu sắp đến gần hắn rồi, Thịnh Gia Nam còn chưa kịp phản ứng đã va vào người hắn, vừa hay rơi vào vòng tay Giang Trì.
Thịnh Gia Nam nghe thấy hắn phát ra một tiếng cười trầm thấp, cậu tránh hắn, xoay người sang hướng khác. Nhưng Giang Trì lại chặn trước mặt cậu.
Sau khi tới tới lui lui hai lần như vậy, Thịnh Gia Nam mới ngẩng đầu nhìn hắn: "Cậu đừng làm loạn nữa, tôi phải về tắm rửa."
Mí mắt Giang Trì uể oải rũ xuống, nhún vai: "Tôi có lôi kéo cậu đâu."
Tuy nói như vậy, nhưng khi Thịnh Gia Nam bước sang một bên, hắn lại theo sát cậu.
Thịnh Gia Nam cúi đầu suy nghĩ một lúc, sau đó hỏi: "Cậu đàn em kia đã nói gì với cậu?"
"Thịnh Nam Nam! Cậu còn không biết xấu hổ mà hỏi tôi hả?! Người ta đã bảo cậu sẽ rời bỏ tôi." Có rất nhiều tiếng ồn ào ra vào ở cửa căn tin, tranh thủ trời tối mịt mờ, Giang Trì ôm Thịnh Gia Nam, dựa sát vào người cậu, hơi thở ấm áp phả lên mí mắt Thịnh Gia Nam khiến cậu thấy có chút ngứa ngáy.
Giang Trì bật cười khó hiểu: "Và cậu ta nói với tôi rằng cậu sẽ không bao giờ ở bên tôi. Sao, không thích bị đồn là một cặp với tôi à?"
Có bạn cùng lớp đi ngang qua, nhìn thấy hai người họ liền nói đùa: "Yo, đôi bạn trẻ lại ân ái rồi".
Mặc dù hắn cực kỳ ghét người đồng tính nhưng Giang Trì chưa bao giờ ngại khi bị trêu.
Nghe vậy, hắn hào phóng trả lời: "Ừ, đây không phải là cuộc sống hàng ngày của bọn tôi hay sao?"
Khi đám bạn học cười khúc khích rời đi, Giang Trì mới buông Thịnh Gia Nam ra: "Trước đây hình như tôi không thấy cậu để ý đến việc có người trêu chúng ta."
Giang Trì quan sát vẻ mặt của cậu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Mỹ Nam Ốm Yếu Và Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
- Chương 9: