Mà bên này, Mặc Hàn trực tiếp lái xe đưa An Nhạc về biệt thự của hắn, An Nhạc hỏi: "Chúng ta cứ đi như vậy sao?" , "Yên tâm đi, không có việc gì, bọn họ ứng phó được, không ai dám nói gì đâu." Mặc Hàn thản nhiên nói.
Đến phòng khách, Mặc Hàn nói với An Nhạc: "Ngươi ngồi trước đi, ta đi nấu cơm cho ngươi." An Nhạc nhìn lướt qua bụng của hắn, nói: "Chàng như vậy, chắc chắn có thể nấu cơm sao?" Mặc Hàn hít sâu một hơi, khàn khàn nói: "Đừng nghịch ngợm, ta sẽ không để cho nàng chịu đói." Nói xong liền đi vào bếp, bắt đầu bận rộn nấu ăn, An Nhạc bị bộ dáng của hắn chọc cho vui lên, đứng ở cửa phòng bếp, nhìn Mặc Hàn nấu cơm, thấy hắn thật sự có bộ dáng nấu cơm, không tự giác nhìn có chút ngây ngốc, có câu nói như thế nào ấy nhỉ, nam nhân lúc nghiêm túc là có mị lực nhất, quả nhiên nói không sai.
Nàng nhìn thấy được quả là may mắn, Mặc Hàn lại bị nàng nhìn khiến cho cả người đều là lửa, vị trí ở dưới bụng sưng lên đau mãi, nàng vẫn một mực không chịu dời mắt, nàng chẳng lẽ không biết hắn đối với nàng không có một chút lực tự chế sao, nàng đây là nắm chắc hắn sẽ không để cho nàng bị đói đúng không, Mặc Hàn tức giận quay đầu, nhưng nhìn nàng vẫn còn nhìn mình chăm chú, dáng vẻ nhìn mình cho đã mắt, nhất thời toàn bộ lửa giận đều tiêu tan, thôi thôi, nàng thích nhìn thì để nàng nhìn đi, chung quy so với nhìn nam nhân khác ở bên ngoài thì vẫn tốt hơn, cùng lắm thì mình nhẫn nhịn một chút, nhẫn nhịn một hồi cũng được, hắn mới không có chịu thừa nhận nàng nhìn mình như vậy làm hắn rất hài lòng, muốn làm cho trong mắt của nàng vẫn chỉ có một mình hắn thôi.
Sau khi ăn xong:
"Ăn ngon không?"
"Rất ngon! Trù nghệ của chàng thật tốt, so với đầu bếp của nhà ta cũng khá tốt!"
"Ăn no chưa?"
"Ợ~ ân, ăn no rồi, thật sự là quá ngon! Tuy rằng ta vẫn còn muốn ăn, nhưng ăn không nổi nữa."
"Không sao, về sau mỗi ngày ta sẽ nấu cho nàng ăn, rời khỏi ta sẽ không được ăn nha."
"Ân, mỗi ngày chàng đều nấu cho ta ăn ta sẽ không rời khỏi chàng!"
"Ân, là nàng nói nha, ngàn vạn lần không được nuốt lời đâu, nếu nàng đã ăn no, vậy thì giờ đến ta ăn rồi."
"Ân? Chàng không phải vừa mới, a......Trời còn chưa có tối đâu."
Mở cửa sổ ra.
"Nàng sai rồi, trời đã tối."
Một đêm xuân tiêu.........
#Luận, quá trình ăn hàng tiểu bạch thỏ bị đầu bếp đại hôi lang ăn thịt.#Ngày hôn lễ thịnh thế thành công đã làm cho mọi người nhớ kỹ, bởi vì một ngày này, hôn lễ thịnh thế này đã được các phóng viên quay trực tiếp ở hiện trường khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy, trình độ xa hoa long trọng vượt xa qua tất cả các hôn lễ, cũng là bởi vì thân phận của chú rể và cô dâu đặc biệt tôn quý, hơn nữa dung mạo của chú rể cô dâu có thể nói là không ai sánh bằng, nhìn rất xứng đôi, để lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu, quan trọng nhất là, ngày này, tất cả các sản phẩm của hai thương mại quốc tế "Mạc Hàn" và "Duy Nhất" của đế chế thương mại, có thể miễn phí một thứ, bất kể là châu báo hay là ngọc thạch.
Vì vậy, tin tức này vừa ra, nhân dân của toàn bộ quốc gia trên thế giới đều điên rồi, nhanh chóng đi đến hai thương mại quốc tế chọn một thứ họ thích mà không thể mua được, mà những người thông minh trong những người lấy được đồ đều bắt đầu tự hỏi, hai cái thương mại đế quốc này và chú rể cô dâu rốt cuộc có quan hệ gì, có thể làm cho bọn họ lỗ nhiều tiền như vậy, mà chỉ là vì chúc mừng cho hôn lễ của bọn họ. Qua ngày hôm nay, An Nhạc và Mặc Hàn liền có thêm rất nhiều người ái mộ.