Chương 35

Dịch: Haru

“Cái gì?” Tần Sơn hoảng sợ.

Thành Trường An mấy năm nay thường xuyên có hiện tượng rét mùa xuân, không thích hợp nuôi tằm, năm nào cũng vì nhiệt độ quá thấp mà chết một lượng lớn tằm giống. Nếu thật sự để bá tánh nuôi tằm thì chính là bức tử rất nhiều người.

“Mấy chục năm nay khí hậu rất thấp, không thích hợp nuôi tằm! Nuôi tằm thường ở vùng Giang Nam...” Tần Sơn thuyết phục.

Nhưng lời Tần Sơn vừa nói ra đã bị Triệu Thư Biện cắt ngang: “Việc này ta không quan tâm! Ta chỉ đến truyền đạt ý của thúc phụ! Về phần nuôi như thế nào, nuôi bao nhiêu, chính là việc của bá tánh.” Gã đứng dậy chỉ vào Tu La: “Ta thấy lão Trần không được. Sau này chuyện thuyết phục nuôi tằm sẽ do Tu La phụ trách! Nàng ta là cháu gái của Tần Ban Đầu, ta nghĩ nàng ta là người tỉ mỉ và có năng lực!”

“Được rồi, ta đã nói xong, ngày mai tới lấy công văn và đối bài!” Triệu Thư Biện nói xong liền đi ra ngoài, mặc Tần Sơn giữ lại thế nào cũng không được.

“Thằng khốn...” Đợi sau khi Triệu Thư Biện rời đi, Tần Sơn tức giận đập bàn.

Ông nhìn ra gã cố ý gây phiền phức cho Tu La, trả thù chuyện ngày hôm qua!

Đường đường là một huyện úy, bị một tiểu cô nương chỉ ra sai lầm chẳng những không biết xấu hổ, ngược lại còn trả thù?

“Nhị thúc! Đừng tức giận.” Tu La không ngờ Triệu huyện úy trả thù nhanh như vậy, ngược lại nàng thở phào nhẹ nhõm.

Đồng thời nàng cũng hơi nghi ngờ.

Trong sách, Nhậm La chưa từng đến vùng nông thôn. Có vẻ như vì sự xuất hiện của nàng đã thay đổi cốt truyện trong sách.

Tuy nhiên, dù có bảo nàng về nông thôn nàng cũng không sợ.

Có rất nhiều biện pháp để giải quyết chuyện tằm giống chết vì nhiệt độ quá thấp, cách trực tiếp nhất là đốt lửa giường sưởi. Miễn là tằm giống có thể sống sót qua tháng ba, đợi đến khi vào hạ thì không còn vấn đề gì lớn.

“Ta làm sao không tức giận? Ta làm sao có thể không tức giận? Đường đường là huyện úy lại đi trả thù một tiểu nha đầu như con? Cái ngữ như hắn dám tới tìm ta?” Tần Sơn cả giận nói: “Không phải chỉ là một huyện úy thôi sao? Tưởng mình hay lắm à? Chẳng lẽ hắn chưa từng nghe qua câu, nha môn vững như sắt, quan như nước chảy [1] hay sao?”

([1] Nha môn vững như sắt, quan như nước chảy: ý là nha môn như sắt, tồn tại lâu dài, quan như nước chảy, thường xuyên thay đổi.)

Huyện úy thì sao? Nếu những nha dịch bọn họ liên thủ, đừng nói là huyện úy, ngay cả huyện lệnh cũng có thể chơi đến chết.