Cứ như vậy, Ôn Yểu ăn mặc trang điểm đẹp đẽ rồi bị ném lên kiệu, vừa muốn chạy trốn đã bị Ôn phu nhân kéo lại.
“Hôm nay nếu con cư xử không tốt, ta sẽ đuổi con ra khỏi nhà, Ôn gia là không chỉ là một gia đình buôn bán. Phụ thân của Ôn Yểu, Ôn Chí Viễn mặc dù có chức vụ chính thức nhưng ông là một người không thích gây thù chuốc oán và không tạo ra nhiều mối đe dọa cho triều đình.
Ai có thể ngờ rằng sự tồn tại tưởng chừng như vô hại, cuối cùng lại bị xử trảm vì tham ô.
Một người họ hàng xa của Ôn gia từng gả vào cung, hiện tại đã được sắc phong làm quý phi. Dựa theo thân phận, Ôn Yểu phải gọi một tiếng cô mẫu*. Ôn Yểu lờ mờ nhớ ra, quả thực có một bữa tiệc hoành tráng, trong bữa tiệc này, Ôn mẫu chắc chắn rằng nữ nhi nhà mình sẽ là người xinh đẹp nhất, ai có thể ngờ rằng các cô nương quý tộc đến dự tiệc đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, còn Ôn Yểu cũng không có gì nổi bật.
Ôn mẫu đương nhiên sẽ không đưa Ôn Tử Ninh đến những nơi như vậy, nhưng Ôn Tử Ninh dựa vào hào quang của nữ chính, vượt qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng xuất hiện trước mắt mọi người.
Trong nguyên tác, quận chúa Tiên Hà, người có quan hệ tốt với Ôn Tử Ninh, thậm chí còn đưa nữ chính đến dự bữa tiệc này. Trong bữa tiệc Ôn Tử Ninh đương nhiên chiếm được sự ngưỡng mộ của mọi người vì nhảy một điệu nhảy đã thất truyền nhiều năm.
Ôn Yểu không hài lòng vì muội muội đã cướp đi sự chú ý, dưới sự xúi giục của Ôn mẫu nên cũng nhảy một điệu múa khác, đáng tiếc điệu múa trước đã quá nổi bật, Ôn Yểu không những không để lại được ấn tượng tốt trong lòng mọi người mà còn hoàn toàn bị phớt lờ.
Trở lại Ôn phủ, Ôn phu nhân bị lời nói của Ôn Yểu xúi giục, đã dùng gia pháp để xử phạt Ôn Tử Ninh, đánh đến nỗi nửa tháng sau nàng ta mới có thể xuống được giường. Trong khoảng thời gian này, Sát Hàn Chúc thường cố ý mà như vô tình vào Ôn phủ để đưa thuốc cho Ôn Tử Ninh, mối quan hệ giữa hai người nhanh chóng phát triển.
Ôn Yểu từ trong tay áo lấy ra một chiếc gương đồng nhìn qua, thở dài, cô không biết đây là gu thẩm mỹ của nguyên chủ hay là của mẹ nguyên chủ, cô mà là nam chính cũng không tài nào thích nổi cái phong cách này.
Nếu muốn thay đổi kết cục của nam chính, trước tiên phải giảm bớt sự tiếp xúc của anh ta với nữ chính.
Tuy nhiên, bây giờ cô muốn cứu lấy cái mạng chó của mình trước.
Xe ngựa vừa tới hoàng cung, Ôn Yểu lập tức ôm bụng nói: "Nương, con đau bụng, con giải quyết xong sẽ đi tìm người!" Bây giờ cô đã thông minh hơn rồi, không đợi Ôn mẫu kịp phản ứng, lập tức nhảy xuống xe ngựa, dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, vén váy bỏ chạy.
"Cô mẫu!"
Ôn Yểu lao ầm ầm vào Sương Tuyết Cung, cô mẫu của nguyên chủ, không hề có một nếp nhăn nào, đang chỉnh trang trước gương.
Người dì này có vẻ đối xử khá tốt với nguyên chủ. Quả nhiên, Ôn Yểu còn chưa kịp nói câu tiếp theo, Ôn quý phi đã nắm tay cô nói: “A Yểu cuối cùng cũng chịu vào cung gặp cô mẫu rồi sao?”
Trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, Ôn Yểu nghĩ lại, dựa theo lời Quất Đóa nói, cô hiện tại tiếng xấu đồn xa, Ôn quý phi dù ở trong cung cũng không phải là không biết. Có vẻ như dì của cô đang lo lắng cho cô.
Nhưng cho dù lo lắng cho cô, người dì yêu thương cô cũng dần dần chán ghét vì hành vi ngày càng ghê tởm của nguyên chủ, ngược lại chuyển sang yêu thích Ôn Tử Ninh.
Vì vậy, trước khi quá muộn để cứu vãn mọi chuyện, cô phải ôm chặt chiếc đùi này.
Ôn Yểu nắm lấy tay Ôn quý phi, chớp mắt nói: “Cô mẫu, a Yểu lúc nào cũng muốn vào cung gặp người, nhưng vì xấu hổ việc mình đã làm, nên mỗi ngày đều ở nhà, quay mặt vào tường để suy ngẫm về lỗi lầm của bản thân."
Ôn quý phi nghe được điều này, lập tức xoa đầu Ôn Yểu nói: “Bổn cung không tin A Yểu thật sự sẽ làm ra chuyện như vậy, hơn nữa, cho dù có làm ra chuyện gì đó thật, cũng là vinh hạnh của hắn. Con đường đường là đích trưởng nữ Ôn gia, muốn người như thế nào, cô mẫu đều có thể làm chủ cho con!"