Chương 2

"Phu tử, con sai rồi."

Trần phu tử nhận lấy, dùng nắp trà gạt lên miệng trà, nhưng không uống.

"Cũng đã nhận sai rồi, vậy thì sao chép sách đi." Ông quay đầu, từ trong giá sách rút ra một quyển sách có bìa còn rất mới, "Đây là lúc trước ta ở phủ Xương Bình nhìn thấy, là một quyển sách hiếm, đã là bản cuối cùng rồi, dưới cơ duyên xảo hợp ta có được, vậy phạt con sao chép quyển sách này ba lần, như vậy thế nào?"

Trong nháy mắt khuôn mặt Phó Trường Ninh nhăn thành cái bánh bao, nhận lấy sách, bất đắc dĩ nhìn một cái.

Chờ một chút!

《 Dịch học tam giải》?!

Trong nháy mắt đôi mắt của nàng sáng lên: "Đa tạ phu tử!" Nói xong nàng vui vẻ lật xem.

Trần phu tử lắc đầu than thở: "Cũng không biết con giống ai, đối với những thứ tạp học không chính thống này lại rất có hứng thú."

Chu quốc phổ biến Nho học, thi cử lấy tứ thư ngũ kinh làm chủ, ngoài ra còn có Kinh nghĩa, Kinh dịch, mặc dù người học thiếu, nhưng tuyệt đối không được gọi là bàng môn tà học.

Chỉ tiếc, quyển sách này nhận được lời khen của mọi người, những năm qua có ít người thích tầm tiên vấn đạo, nhưng chỉ là thứ không chính thông, phương hướng nội dung đều khác nhau với Kinh nghĩa sách cổ.



Trên đường trở về Trần phu tử đã lật xem, bên trong đều là một chút về thuật bói toán, vấn đạo, nhìn thì huyền diệu, thật ra là bày vẽ, không có cơ sở.

Nếu không phải được mọi người yêu thích, chỉ sợ chưa chắc xưởng in sẽ xuất bản.

Phó Trường Ninh hơi chuyển con ngươi, khép sách lại, giòn giả thi lễ, "Đa tạ phu tử đã thương con! Từ nay về sau con sẽ không ngủ gật trong lớp phu tử nữa, nếu không phu tử cứ xử phạt con!"

Trần phu tử lắc đầu: "Không cần nịnh nọt ta.” Sau đó lại nói: "Con chỉ nói không ngủ trong lớp của ta, không nói đến Lý phu tử, có thể thấy bản tính của con không đổi, chẳng qua chỉ hơi thay đổi một chút mà thôi."

Ông thở dài: "Thôi, thôi, cũng đã phạt chép sách, vậy chờ một chút nữa gặp ông ấy thì nói ta đã phạt con, cũng tránh cho ông ấy cứ ở trước mặt ta than phiền con ở trong lớp ông ấy vô pháp vô thiên, nữ tử không tài chính là đức, không bằng về nhà lập gia đình gì đó."

Lý phu tử là một vị phu tử khác của học đường, phục trách dạy học sinh nhận chữ và thư pháp.

Tuy tính cách Phó Trường Ninh tinh ranh, có chút thông minh vặt, nhưng tuyệt đối không phải là người bất kính với sư trưởng, vào lúc này nhịn rồi nhịn, vẫn không nhịn được.

"Ông ta là ác nhân cáo trạng trước!"

"Lúc trước khi ông ta dạy thay giờ của phu tử, nói muốn mọi người tích cực trả lời vấn đề, nói thì rất hay, cái gì mà thầy trò cũng nhau học tập, trao đổi với nhau, nhưng ở trong lớp của ông ta chưa bao giờ gọi đám người con, Tú Cầm, Tiểu Ngọc, mỗi lần chúng con giơ tay đều coi như không thấy, nếu không muốn trả lời vấn đề thì cũng được đi, nhưng con và Tiểu Ngọc rõ ràng có giơ tay mà!"

"Còn có chính là giờ học luyện chữ của ông ta. Chữ của Lý Nhị Hổ viết như gà bới, lại có thể nhiều lần được ông ta truyền cho các bạn khác tham khảo. Con không phục, cầm chữ mình viết cho ông ta xem, ông ta xem một hồi lầu, bỏ lại một câu "Không có hình thức, uổng phí nhiều năm dạy dỗ" sau đó cũng không quan tâm đến con nữa, lại còn mắng chữ của Tú Cầm quá dịu dàng quy củ, mỗi chữ đều thể hiện sự xốc nổi, nịnh nọt, không có lực mạnh như Lý Nhị Hổ, Tú Cầm bị ông ta nói tức khóc lên."