- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Xuyên Sách, Gả Cho Chú Nhỏ Tàn Tật Của Nam Chính (ABO)
- Chương 3.2
Xuyên Sách, Gả Cho Chú Nhỏ Tàn Tật Của Nam Chính (ABO)
Chương 3.2
Nếu pheromone của anh thật sự có thể trấn an tên ma ốm nhà họ Yến kia, không nhân cơ hội lợi dụng lợi thế này đàm phán điều kiện với Yến Thành Trạch, đó mới thật sự là choáng váng.
Chẳng qua ông ta hiển nhiên đã đánh giá thấp nhà giàu mới nổi mà ông ta cho là, bị Yến Thành Trạch vòng vào: “Hoắc Ngạn Lễ thật sự không phù hợp chờ mong trong lòng tôi, nếu có thể tồn tại pheromone có thể trấn an chứng bệnh của con trai tôi, vậy với năng lực của Yến mỗ, vẫn có thể tìm được người thích hợp với con tôi.”
Hoắc Cảnh Nhiên nghe được lời này, khóe miệng khinh thường, nhưng mà ông ta cũng không có nhắc nhở lão cha tự cho mình thông minh của hắn, nếu như thật sự dễ tìm như vậy, hà tất gì phải đợi đến hôm nay?
Hắn lạnh lùng nhìn cha hắn từng bước một rơi vào bẫy rập của đối phương, từ sáu trăm triệu biến thành một trăm triệu, một trăm triệu này còn không phải cho không, ông còn thay Hoắc Ngạn Lễ đòi tiền hoa hồng, rõ ràng là muốn tặng cho con rể tương lai của ông, có cái rắm mới liên quan tới hắn.
Thế nhưng, Hoắc Ngạn Đức một chút cũng không biết kinh doanh tự coi mình đã bán Hoắc Ngạn Lễ với một cái giá tốt, trực tiếp đồng ý.
Hắn thật sự cảm thấy buồn cười.
Lúc trước có thể vì sáu trăm triệu, để cho hắn kết hôn với tên ma ốm kia, cũng có thể vì một trăm triệu, để cho Hoắc Ngạn Lễ kết hôn với tên ma ốm kia, cũng không biết có phải hắn nên cảm thấy may mắn một chút vì giá trị con người của mình tương đối cao hơn hay không?
Bầu không khí trong phòng khách không tính là vui vẻ, nhưng trong phòng Yến Trì lại tương đối ái muội.
Alpha tiến vào kỳ nhạy cảm rất khó khống chế, nhưng năng lực tự khống chế của Hoắc Ngạn Lễ này thật sự mạnh, lý trí còn có thể thanh tỉnh thảo luận chuyện kết hôn với cậu.
Lúc nghe được cậu nói với Yến Yến Yểu muốn kết hôn với anh, anh lạnh lùng cự tuyệt cậu: “Tôi sẽ không kết hôn với cậu.”
Cho dù ngồi ở trên xe lăn, cho dù anh hiện tại thật sự khó chịu, cách anh cự tuyệt khởi người cũng tương đương lãnh nhạt.
Nói thật ra, Yến Trì lại khá tò mò, sao cậu lại không nhìn thấy ba chữ Hoắc Ngạn Lễ trong sách?
Cá tính lãnh khốc này, làm sao cũng có thể làm một vai phụ chứ?
Nhưng mà cậu vốn dĩ có ý kiến với quyển văn tra công, cảm thấy Hoắc Ngạn Lễ nếu như có xuất hiện, vậy cũng sẽ đứng ở bên tra công Hoắc Cảnh Nhiên, vậy cậu tuyệt đối sẽ tránh xa ra, cho dù pheromone của anh có dễ ngửi hơn nữa, cậu cũng không trêu chọc.
Nhưng mà bây giờ thì khác, hắn quả thực phù hợp với tất cả yêu cầu của cậu:
Thứ nhất, là trưởng bối của Hoắc Cảnh Nhiên, sau khi bọn họ kết hôn, đám oanh oanh yến yến của Hoắc Cảnh Nhiên sẽ không đến quấy rầy cậu nữa.
Thứ hai, pheromone của anh, đây cũng là một điểm quan trọng nhất, cậu vốn cho rằng mình sắp chết, kết quả không ngờ tới nữ thần vận mệnh lại chiếu cố cậu một lần, vậy mà sắp xếp một người tới cứu vớt cậu, vậy tại sao mà cậu có thể không bắt lấy chứ?
Thứ ba này, đương nhiên chính là ông chú này tuy rằng khí chất lãnh khốc, nhưng thường xuyên ngồi trên xe lăn không lên tiếng, khẳng định không phải là một người thích gây chuyện, cậu không có chí hướng lớn gì, chỉ muốn an tâm làm một con sâu gạo.
Tóm lại, Hoắc Ngạn Lễ quả nhiên là đối tượng bạn đời tốt nhất của cậu.
Về phần anh vừa mới từ chối sao……
Cậu nhếch môi, ngồi xổm trước xe lăn của anh, bắt đầu nghiêm trang thuyết phục anh: “Anh xem chúng ta ở chung một phòng lâu như vậy, anh lại đang trong kỳ nhạy cảm, anh nói xem bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?”
Hoắc Ngạn Lễ cau mày gắt gao, AO chung sống một phòng, lại ở thời kỳ đặc thù như vậy, người khác nhất định sẽ nghĩ lung tung.
“Tôi không có làm gì với cậu.”
“Nhưng mà người khác sẽ không tin.” Yến Trì lần đầu tiên làm chuyện xấu như vậy, thật ra trong lòng còn rất chột dạ, loại bức hôn kiểu bá vương thượng cung này cậu chỉ thấy qua trong tiểu thuyết, thật muốn thực hiện, vẫn có chút ngượng ngùng.
Nhưng mà có thể để cho mình có thể sống sót, cậu cũng không có biện pháp nào khác.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Xuyên Sách, Gả Cho Chú Nhỏ Tàn Tật Của Nam Chính (ABO)
- Chương 3.2