Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70: Quân Tẩu Nuôi Con Ở Hải Đảo

Chương 9: Địa Vị Thấp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Vy có chút khó hiểu hỏi: “Không phải hôm qua anh nói hai ba giờ chiều mới đến sao?”

“Buổi sáng hướng gió có sự thay đổi, thuyền đang chạy theo hướng gió, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn.” Tông Thiệu nói xong: “Nếu không em ngủ thêm một lúc nữa đi, bao giờ gần đến anh sẽ gọi em.”

Lâm Vy quả thực có chút buồn ngủ, cũng không từ chối, ừ một câu, sau đó quay sang hỏi hai đứa nhỏ: “Hai đứa có buồn ngủ không? Có muốn ngủ với mẹ một lát không?”

Thụy Thụy có chút ham ngủ, không chút do dự nói: “Muốn ạ!”

Minh Minh không muốn ở trong phòng, ngẩng đầu hỏi: “Bố, con có thể ra ngoài ngắm biển được không ạ?”

Tông Thiệu gật đầu đồng ý, sau đó nói với Lâm Vy: “Vậy em và Thụy Thụy ngủ đi, anh đưa Minh Minh ra ngoài đi dạo.”

Lâm Vy trả lời một tiếng, sau đó dịch người ra bên ngoài, để Thụy Thụy nằm vào bên trong, sau đó đắp chăn bông cho thằng bé, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

……



Lần này Lâm Vy ngủ cũng không ngon lắm, cô đã tỉnh lại hai lần giữa chừng, đầu óc có chút mơ màng không rõ, hai mắt cũng díp lại với nhau, chỉ cảm thấy hình như có người vào rồi lại đi ra.

Sau đó, lúc cô được Tông Thiệu gọi dậy, cũng đã là giờ ăn trưa rồi.

Cơm trưa là do Minh Minh và bố của nó đi lấy, thằng bé không nhát gan xấu hổ như em trai mình, đứng trước mặt cô khoe khoang một lúc, nếu như cô không biết thì còn cho rằng bữa cơm này là do nó nấu ý chứ.

Nhưng mà Lâm Vy vẫn tỏ ý cổ vũ thằng bé, đầu tiên là mỉm cười khen con trai một chút, sau đó cố gắng hết sức ăn hết một nửa đồ ăn trong hộp.

Một bữa cơm ăn được một nửa nghe thì có vẻ không được nhiều, nhưng hộp đựng cơm trên tàu dùng là loại hộp cơm bằng nhôm dài và rộng, lại rất sâu.

Loại hộp cơm này nếu đơm đầy cũng đủ để một người đàn ông trưởng thành như Tônh Thiệu ăn no nê, lượng ăn hôm nay Lâm Vy có thể nói là ăn rất nhiều, đặc biệt là so với hai ngày trước, lượng thức ăn đã tăng lên gần gấp đôi.

Tông Thiệu nhìn thấy sự chênh lệch này thì chìm vào suy nghĩ, có lẽ lượng thức ăn trong hai ngày trước của vợ anh rất ít không chỉ là do không thèm ăn mà còn có liên quan đến cả người đi lấy cơm.

Địa vị của anh trong lòng vợ, còn không bằng hai đứa con trai của mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »