Những lời này của Lâm Vy nghe như là đang ghen ghét châm chọc, nhưng nếu như truyền ra ngoài, mọi người sẽ cảm thấy chán ghét Cao Tú Liên, tất cả gia đình của quân nhân ở đây sẽ hận chết cô ta.
Hiển nhiên Cao Tú Liên cũng nhận ra điều này, cô ta tức đến phát run nói: “Tôi, tôi nói quân đội không nên trợ cấp sửa chữa nhà cho các gia đình quân nhân đến đây ở lúc nào?”
“Đúng vậy, quân đội có thể trợ cấp sửa chữa nhà, nhưng chúng ta không thể dùng số tiền đó để sửa nhà, nếu không chính là xa hoa lãng phí, là một loại đội đúng chưa?”
“Tôi chưa từng nói như vậy!”
Lâm Vy không chút hoảng loạn nói: “Cô vừa nói tôi sửa nhà vệ sinh là xa hoa lãng phí, nhưng tôi hỏi cô rằng sửa nhà là lãng phí hay là xây riêng một nhà vệ sinh lãng phí hơn, cô lại nói ý của cô không phải như vậy, tôi có chút khó hiểu, cô cuối cùng là cảm thấy hai loại hành vi này đều lãng phí hay chỉ là ghét tôi, đến đây gây sự?”
Cao Tú Liên tất nhiên không thể thừa nhận điều thứ nhất, một khi cô ta gật đầu, cô ta sẽ làm phận lòng rất nhiều người, cho dù chồng cô ta có là phó đoàn trưởng cũng không thể nói như vậy được. Nhưng nếu cô ta thừa nhận câu phía sau, thì cũng không hay, chuyện này mà truyền ra ngoài thì danh tiếng của cô ta cũng không cần nữa.
Cuối cùng, Cao Tú Liên chỉ có thể lấy cớ là nhà có việc để chạy trốn.
Sau khi Cao Tú Liên rời đi, Lý Cầm cũng vội vàng rời đi, chỉ còn có Vương Phương Lệ nhìn Lâm Vy với đôi mắt sáng ngời.
Vương Phương Lệ đã chán ghét Cao Tú Liên từ lâu rồi, cho dù là vợ của sư trưởng, ngày thường nói chuyện với những người vợ quân nhân như họ cũng rất thân thiết, dịu dàng, chưa bao giờ bà ấy cảm thấy bản thân là vợ của cán bộ cấp cao mà có cảm giác vượt trội hơn người khác cả.
Nhưng Cao Tú Liên thì hoàn toàn ngược lại, chồng cô ta cũng chỉ là phó đoàn trưởng, lại suốt ngày tự cho là bản thân hơn người khác, ai ai cũng phải nịnh nọt cô ta.
Lần này, cô ta khuyến khích Cao Tú Liên đến nhà họ Tông, cũng chẳng có ý gì khác, chỉ là không quen với dáng vẻ kiêu căng của Cao Tú Liên thôi, muốn thấy cô ta bị mất mặt.
Chỉ là cô ta không ngờ được sức chiến đấu của Lâm Vy mạnh như vậy, trực tiếp nói khiến Cao Tú Liên phải chạy trốn.
Nghĩ đến dáng vẻ như bị lửa đốt mông kia của Cao Tú Liên, ánh mắt Vương Phương Lệ nhìn về phía Lâm Vy không chỉ tỏa sáng hơn, mà còn tràn đầy ngưỡng mộ.
Mà theo cách nhìn của Lâm Vy, con người của Cao Tú Liên có chút tự cho là đúng, thích xen vào chuyện nhà người khác, trở thành hàng xóm của cô ta, sau này tất nhiên sẽ không tránh khỏi có mâu thuẫn.
Nhưng nếu không phải do Vương Phương Lệ kéo Cao Tú Liên đến đây, cô cũng sẽ không cãi nhau với cô ta, cãi đến mức khó có thể giải hòa như bay giờ khi chưa tìm hiểu rõ tình hình những người trong khu nhà này.
Bây giờ Vương Phương Lệ xem được kịch hay, nhưng cô cũng đã triệt để đắc tội với Cao Tú Liên rồi.