Nếu nói ngọt có thể làm đối phương trả phí, nàng không ngại cả ngày đều nói ngọt.
Sự thật chứng minh, vai ác cũng thích nghe lời nói ngọt ngào.
Thiên La nhìn thấy sau khi Lục Tê Chi nghe xong lời nàng nói, cười một chút.
Càng thêm đẹp, đi ra ngoài có thể mê đảo một đám thiếu nữ.
Hai người vai sát vai từ sau lùm cây đi ra, tầm mắt một đám kiếm tu như tia laser nhìn qua —— là tổ hợp gấu béo và tiên nam.
Nam Dung đứng lên, đi về phía Thiên La, vừa đi, một bên vừa cau mày đánh giá Lục Tê Chi, nàng thân là sư tỷ, trong lòng vẫn có một ít kỳ quái, người nam nhân này từ nơi nào toát ra tới?
“A La sư muội, mười ba ngày vừa rồi muội đã đi nơi nào vậy? Từ sau khi tiến vào bí cảnh Bích Tẩy, chúng ta vẫn luôn không tìm được muội.” Nàng ngữ khí mềm nhẹ lại thực quan tâm.
Thiên La khϊếp sợ: Cái gì? Mười ba ngày đã đi qua??? Nhưng muội chỉ mới rời đi có nửa canh giờ thôi mà?
“Muội có phải chính mình cũng không biết hay không?” Nam Dung quan sát biểu tình Thiên La, rất tinh tế mà phát giác nàng khả năng chính mình cũng không biết thời gian đã qua mười ba ngày, có lẽ, sư muội vào bí cảnh Bích Tẩy đã gặp phải kỳ ngộ gì đó, vào cảnh trong cảnh?
Như vậy, nam nhân này có lẽ là người cảnh trong cảnh? Trước đây không cẩn thận bị nhốt hoặc là yêu thú nào đó biến thành? Nhưng cũng không phát hiện ra yêu khí gì.
Nam Dung trong lòng não bổ rất nhiều, lôi kéo Thiên La nhỏ giọng hỏi: “Hắn là?”
Thiên La nửa thật nửa giả trả lời: “Muội không cẩn thận đi đến một nơi, nhìn thấy hắn bị nhốt ở nơi đó liền thuận tay cứu.”
Nam Dung: Minh bạch, quả thật là một vị tiền bối trước kia tiến vào bí cảnh Bích Tẩy bị nhốt.
“Đa tạ tiền bối trong mười ba ngày qua đã chiếu cố tiểu sư muội của ta.” Nam Dung cúi người hành lễ với Lục Tê Chi.
Lấy tu vi của tiểu sư muội, chỉ sợ ở trong bí cảnh Bích Tẩy không thể bình yên vô sự đến hôm nay, rốt cuộc nơi này ngoại trừ các loại yêu thú, còn có một ít ma vật.
Thiên La:????
Không phải chứ sư tỷ, tỷ có phải hiểu lầm cái gì hay không, muốn nói chiếu cố, tuy rằng cũng không có dài mười ba ngày như vậy, nhưng cũng là nàng chiếu cố hắn nha!
Vai ác không biết xấu hổ, thản nhiên tiếp nhận khom người cảm ơn này.
Hắn tuy rằng không nói chuyện, biểu tình có chút lãnh đạm, nhưng loại thời điểm này trầm mặc chính là tương đương với khẳng định.
“Thiên sư huynh và Tô sư huynh vẫn còn đang đi tìm muội, nhưng ta đã thông tri bọn họ, bọn họ hẳn là rất nhanh sẽ trở về.” Nam Dung lại sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Thiên La.
Xúc cảm mềm mại trơn mịn, nàng lại thật sự không nhịn được, lại nhéo hai cái.
Tư thế kia, làm cho Thiên La đều có hơi chút tưởng đặt cằm ở trên bàn tay Nam sư tỷ, để sư tỷ nhéo cho thống khoái.
Nhưng vấn đề hiện tại là, bí cảnh Bích Tẩy mỗi một lần mở, người ở bên trong nửa tháng liền sẽ bị đưa ra, tính toán đâu ra đấy, nàng chỉ còn có thể ở lại nơi này hai ngày.
“Mấy ngày kế tiếp, sư muội đi theo chúng ta đi, chúng ta kế tiếp tính toán đi một chuyến đến phía bắc nhìn xem, chỉ còn chỗ kia chưa có tra xét qua.” Nam Dung không lo lắng Lục Tê Chi, chỉ kéo tay Thiên La nhẹ nhàng nói.