Chương 49

Hắn nhắm mắt ngồi xuống trên chiếc giường ngọc trắng, lại một lần nữa đổi một bộ đồ khác, áo choàng dài màu đen tản ra trên giường, vải phản chiếu ánh sáng trắng xung quanh tỏa ra ánh sáng lung linh, trước ngực cùng ống tay áo của áo choàng thêu lên hoa văn màu bạc quỷ dị, hoa văn kia giống như là một loại chữ lạ, nhìn một lúc lâu thì nó giống như biết chuyển động.

Mạnh Nguyên thấy hắn mặc đồ có màu sắc rực rỡ nhiều rồi, đột nhiên nhìn thấy hắn mặc màu đen, mới kinh ngạc phát hiện màu sắc này mới là màu phù hợp với hắn nhất, khuôn mặt tuyệt đẹp đó, dưới sự phụ trợ của áo choàng dài màu đen lớn này giống như thần linh lạnh lùng vô tình xa không thể chạm tới.

Lúc Mạnh Nguyên đi vào, nam nhân cũng không mở mắt ra.

Cô yên lặng đi đến trong góc, lấy cái đệm từ trong túi trữ vật ra để dưới đất, lại lấy ra một viên Bách Chuyển Đan cấp bảy nuốt vào, sau đó bắt đầu ngồi xuống nghỉ ngơi.

Lần nhập định này kéo dài ba ngày, ba ngày sau, Mạnh Nguyên hoàn toàn hấp thu linh đan trong cơ thể.

Cô mở to mắt, kiểm tra tình trạng của cơ thể trước, thấy vết thương trên người đã khỏi bảy tám phần, mới có tâm tư quan sát xung quanh.

Tư Chước đã không ở trong hang động, nhưng hồ ly cái vẫn canh giữ ở cửa, phát hiện Mạnh Nguyên tỉnh lại, hồ ly cái tranh thủ thời gian tiến vào thận trọng nói: “Tiên tử tỉnh rồi sao? Đại nhân vừa đi ra ngoài, chắc là lát nữa sẽ trở về.”

Vừa dứt lời, người nào đó liền ngự kiếm đến cửa, phát hiện được khí thế mạnh mẽ quen thuộc, hồ ly cái sợ hãi lắc người một cái.

Tư Chước cũng không nhìn nó, trực tiếp tiến vào hang động, thấy vẻ mặt của Mạnh Nguyên hồng hào, mới thu hồi ánh mắt lại, ngồi xuống trước bàn nhỏ ở trong hang động, tự pha cho mình một chén linh trà.

Lẩm bẩm nói: “Ngày mai rời đi.”

Hồ ly cái vô cùng biết điều đi ra.

Mạnh Nguyên nhìn hắn một cái, sợ hắn lại nổi điên, nhẹ nhàng lên tiếng.

Im lặng ngồi một hồi, thực sự không muốn ngồi một chỗ với hắn, liền đứng dậy đi ra bên ngoài nhìn xem, bên ngoài trời hơi tối một chút, lúc chạng vạng tối, trong núi lại bắt đầu tràn ngập sương mù dày đặc, Mạnh Nguyên đứng ở cửa cũng không dám đi xa, cảm thấy không có gì đẹp mắt, đành phải xoay người lại.

Lúc xoay người, đúng lúc bắt gặp vợ chồng hồ ly trốn ở trong bụi cỏ bên cạnh liếʍ láp lẫn nhau, xấu hổ ra mặt, nghĩ đến người kiêu ngạo ở trong hang động kia, không hiểu sao lại thấy đồng cảm.

Thật sự là ai gặp hắn cũng đều không may.

Hồ ly cái thấy Mạnh Nguyên nhìn thấy mình, vội vàng chạy đến lấy lòng, “Tiên tử?”

Là một giọng nữ rất mềm mại đáng yêu.

Ở Yêu Tộc thì người mạnh là vua, tâm tư đơn giản, đối với người mạnh như Tư Chước bọn họ sợ hãi không dám phản kháng, bây giờ đã tâm phục khẩu phục tùy ý hắn sai bảo. Còn Mạnh Nguyên, mặc dù cảnh giới của cô thấp, nhưng hồ ly cái cảm ơn ân cứu mạng của cô, biết rằng nếu cô không hành động, chính mình cùng Thanh Lang chỉ sợ sớm đã khó thoát khỏi cái chết, hơn nữa nữ tu sĩ này còn hào phóng tặng hai viên linh đan.

Đối với Mạnh Nguyên, hồ ly cái cảm thấy gần gũi với cô hơn một chút.

Mạnh Nguyên thấy nó đến đây, cũng không vội vàng đi vào, tìm một chỗ ở cửa để ngồi xuống, hỏi chút tình huống ở Yêu Giới.

Qua miệng hồ ly cái nói, thì nơi này là một nơi gọi là Âm Thạch Sơn ở Yêu Giới, Âm Thạch Sơn ở phía Nam của Yêu Giới, cách trung tâm của Thành Bạch Hổ cùng phía nam của Thành Khổng Tước đều rất gần, Yêu Giới có mười thành trì lớn, mỗi thành trì đều do một người có năng lực mạnh mẽ ở Yêu Giới canh giữ.

Cái này Mạnh Nguyên đã biết, Dung Thiếu Khanh đã hỏi thăm rõ ràng lúc ở Thành Đại Phục Hà. Dung Thiếu Khanh còn nói Yêu Giới cùng Yêu Tộc hiện tại, đã rất khác hàng tỷ năm trước, từ khi đại chiến Thượng Cổ Tiên Ma, Thần Vực biến mất, bộ tộc Tiên Nhân cùng Thần Thú và Thánh Thú đi đến Tiên Linh Giới, nơi này cũng không xuất hiện Yêu Tộc tương đối lợi hại nữa, cho nên trong cuộc chiến lớn của hai tộc người và yêu mấy ngàn năm trước, người tu tiên mới có thể đánh Yêu Tộc thất bại thảm hại, phong ấn ở Yêu Giới không được ra.

Mượn lý do Yêu Tộc tàn nhẫn khát máu để đàn áp bọn họ, thật ra là do Nhân Tộc muốn chiếm nhiều tài nguyên để tu luyện hơn.

Nhưng qua nhiều năm như vậy, hai tộc ở chung cũng tương đối hòa bình, người đứng đầu mười thành trì lớn ở Yêu Tộc, cũng đều là huyết thống tương đối cao quý ở Yêu tộc hiện tại, như Thành Bạch Hổ, mặc dù không phải thánh thú của bộ tộc Bạch Hổ, nhưng cũng là Bạch Ban Hổ có huyết thống gần với Bạch Hổ, thành chủ của Thành Xà cũng có huyết mạch của Đằng Xà ở Thượng Cổ, nhưng huyết mạch kia có bao nhiêu, cũng chỉ có chính bọn họ biết.

Sáng sớm hôm sau, Mạnh Nguyên liền rời Âm Thạch Sơn cùng Tư Chước.

Hai người bỏ ra mười ngày bay đến Thành Bạch Hổ trước, sau đó lại tìm đến truyền tống trận bên ngoài Thành Bạch Hổ, bỏ ra hơn bốn nghìn khối linh thạch để đi Thành Xà.

Điều khiến Mạnh Nguyên vô cùng phẫn nộ chính là, hơn bốn nghìn khối linh thạch này tất cả đều cô bỏ ra.