Lúc trước Mạnh Nguyên nghĩ Dung Thiếu Khanh là nam chính, sẽ không bị gì nghiêm trọng, nên không nỡ lấy ra.
Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan rất khác Huyết Cốt Đan, Huyết Cốt Đan đỏ bừng như máu, mà Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan trắng sáng giống như mặt trăng, vừa lấy ra, mùi thuốc toả ra nồng nặc khắp cả phòng, đan dược cấp tám rất lớn, ở trong lòng bàn tay của Mạnh Nguyên, có một viên đan được to bằng trứng gà, tròn vo, xung quanh còn có một vầng sáng màu vàng nhạt.
Vô cùng xinh đẹp.
Vừa lấy đan dược ra, Tư Chước vốn đang lau thanh kiếm nhỏ bỗng dừng động tác ở trên tay lại, hắn nhẹ nhàng nâng đôi mắt phượng hẹp dài lên, ánh mắt rơi xuống lòng bàn tay của Mạnh Nguyên đang ở cách đó không xa, sau đó hơi nheo lại.
Mạnh Nguyên không hề có cảm giác gì, tay nâng đan dược đi về phía trước, người đó cũng đi hai bước về phía giường.
Ninh Trăn không suy nghĩ nhiều, cảm thấy biết ơn, vội nhận lấy Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan ở trong tay của Mạnh Nguyên bỏ vào trong miệng của Dung Thiếu Khanh.
Vừa nuốt đan dược vào, sắc mặt của Dung Thiếu Khanh liền trở nên hồng hào hơn, nhưng mà, vẫn chưa có tỉnh.
Ninh Trăn nhẹ nhàng thở ra, nhìn khuôn mặt ngủ say của Dung Thiếu Khanh, dứt khoát đưa ra quyết định, “Vẫn phải đi Thành Minh Nguyệt.”
Thành Minh Nguyệt chính là thành tu tiên lớn mà bọn họ đã đi qua khi đi đến thôn này, cũng là thành có khoảng cách gần bên này nhất.
Mạnh Nguyên cùng Tư Chước đều không có ý kiến gì.
Nhưng mà Tiểu Ngư Yêu đứng ở bên cạnh Mạnh Nguyên, nghe thấy phải đi, tay nhỏ nắm chặt tay của Mạnh Nguyên.
Mạnh Nguyên đã suy nghĩ rất kỹ, trước khi người ở trong tông môn tới, đi theo Ninh Trăn cùng Dung Thiếu Khanh là an toàn nhất, chờ đến Thành Minh Nguyệt, cô sẽ yêu cầu rời đi.
Nếu như cô không nhớ sai, ở trong sách, tình hình của Dung Thiếu Khanh vẫn rất nghiêm trọng, hình như còn phải đi Yêu giới tìm một vị dược liệu. Cũng chính là hành trình đến Yêu giới lần này, Ninh Trăn tình cờ cứu được một tiểu xà yêu, xà yêu kia nảy sinh tình cảm với cô ấy, sau khi cô ấy rời đi vẫn nhớ mãi không quên, một lần ngoài ý muốn nuốt được hỏa tinh hóa từ xà thành giao long, trở thành bá chủ một phương của Yêu giới.
Cũng không biết lần này hắn cùng Tư Chước thì ai có vận khí tốt hơn?
Mạnh Nguyên không hề có chút cảm giác áy náy nào khi biết trước kịch bản.
Nói đi là đi, Mạnh Nguyên đưa Tiểu Ngư Yêu về phòng trước để thu dọn đồ đạc, thu chăn ở trên giường vào trong túi trữ vật, thuận tiện hỏi ý định của cậu bé, “Nếu đệ nguyện ý đi cùng tỷ, tỷ cam đoan với đệ, sau này sẽ chiếu cố đệ thật tốt, tỷ sẽ dẫn đệ về tông môn, ở đó sẽ không có ai dám bắt nạt đệ, phía trước chỗ tỷ ở còn có một hồ nước, rất lớn rất xinh đẹp, sau này nơi đó sẽ là của đệ.”
Cô muốn đưa Tiểu Ngư Yêu đi, Tiểu Ngư Yêu còn nhỏ tuổi, phụ thân cùng mẫu thân cũng đều không còn trên đời nữa, một mình ở bên ngoài rất nguy hiểm, nhất là thế giới này còn có ác ý lớn đối với bán yêu.
Chỉ cần cô không chết giống như trong sách, ngoan ngoãn ở trong tông môn không đi ra ngoài, chắc là có thể an toàn sống cả đời, cũng sẽ bảo vệ cậu bé cả một đời.
Tiểu Ngư Yêu đang lo lắng Mạnh Nguyên sẽ bỏ cậu bé mà rời đi, nghe cô nói như thế liền vội vàng gật đầu đồng ý, đôi mắt lấp lánh như ngôi sao, con ngươi màu xám trắng giống như là trân châu, nói với giọng vui vẻ: “Đệ muốn đi cùng tỷ tỷ, sau khi đệ lớn lên sẽ trở nên lợi hại giống như phụ thân, sau đó bảo vệ tỷ tỷ.”
Nói xong, nắm chặt góc áo của Mạnh Nguyên không buông.
Mạnh Nguyên nghe xong liền cười, “Vậy thì tốt, sau này tỷ tỷ sẽ nhờ đệ bảo vệ.”