Chương 61: Ngược dòng tìm hiểu kiếp trước (2)

Chuyện này thật sự là quá mức quỷ dị, một đại gia tộc tồn tại mấy vạn năm, vậy mà không có đại danh của Tiên tổ nhà mình, con cháu đời sau đều không biết tên của Tiên tổ, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

"Ta cũng rất kinh ngạc, hỏi thăm qua gia gia, người cũng không rõ lắm, chỉ nói là, Tiên tổ năm đó tựa hồ chịu đả kích rất lớn, lưu lại di ngôn, không cho phép hậu nhân Tần gia nhắc đến tên của người, cũng liền dẫn đến suy đoán rằng, bởi vì Tiên tổ mang đến đại khí vận đồng thời cũng dẫn theo đại họa cho con cháu, nên dùng cách này để tự phạt." Tần Mặc Hàm đưa tay cầm lên một quyển sách, ngón tay gảy nhẹ, trang sách mở ra, từng dãy kim sắc chữ vuông chậm rãi ở trước mắt xẹt qua, nàng nhìn một chút, bên trong ghi chép một chút chuyện năm đó của Tiên tổ, phần lớn là ca tụng công đức hiển hách của người, cũng không có gì đặc thù.

Hai người bên cạnh vừa lật xem tư liệu vừa bàn luận, thời gian trôi qua rất nhanh, Tô Tử Ngưng nhịn không được trêu chọc Tần Mặc Hàm: "Tần gia Tiên tổ nhà nàng thật là lợi hại, nhìn cả cuộc đời của người đều được hậu nhân nói đến vô cùng thần kỳ. Bất quá, Tiên tổ thật sự là một người rất đặc biệt."

Tần Mặc Hàm nghi hoặc quay đầu, Tô Tử Ngưng đem sách trong tay đưa tới, Tần Mặc Hàm nhìn thoáng qua, phía trên lóe sáng mấy dòng chữ, ghi lại đoạn thời gian Tiên tổ che chở hơn hai mươi vị ám đan sư, thúc đẩy xây dựng Đan Sư Đường, cùng Ma tộc ký kết hòa ước, đem lại ngàn năm an ổn cho Tu Chân giới.

"Ừ, đích thật là người rất đặc biệt."

Tô Tử Ngưng cười nhìn xem nàng: "Tiên tổ cùng nàng rất giống nhau."

"Ừm?" Tần Mặc Hàm nhìn nàng cười đến ấm áp, không khỏi có chút sững sờ.

"Ta xem nhiều như vậy, lại cảm thấy những việc Tiên tổ đã làm thật sự là không thể tưởng tượng nổi, đổi lại nàng, tin rằng nàng cũng sẽ làm." Tô Tử Ngưng cảm khái nói.

"Vì sao nói như vậy?" Tần Mặc Hàm nhìn nàng bày ra vẻ mặt đắc ý, trong lòng nhịn không được mềm thành một mảnh.

"Nàng xem, nàng thấy trên thân thể ta có ma khí, vậy mà không chút nào để ý, nói đến chuyện của Bạch Liễm, mặc dù nàng ấy là ám đan sư, nàng cũng không chút nào đối đãi khác biệt. Cho nên nàng không phải loại người cổ hủ, cũng không giống như đám người tu tiên giả vờ đạo mạo, bọn họ cả ngày tỏ ra chính khí mà đối những người kia lại xúm vào đuổi tận gϊếŧ tuyệt."

Tần Mặc Hàm nhìn nàng dáng vẻ khả ái, cúi đầu xuống khẽ cười cười: "Nàng hiểu rõ ta như vậy?"

Tô Tử Ngưng đắc ý nhẹ gật đầu, nghĩ đến cái gì, lại cười đến vui vẻ: "Nàng là thê tử của ta nha."

Tần Mặc Hàm nhướng mày nhìn nàng, khóe miệng ý cười trong suốt, nghiêng đầu tới hôn lên mi mắt của nàng: "Ân, thê tử nói phải."

Nàng làm động tác này vô cùng thông thuận, sau đó yên tĩnh tiếp tục lật xem thư tịch, Tô Tử Ngưng ở một bên ngơ ngác nhìn xem nàng, cuối cùng sờ lên chỗ vừa được nàng hôn, ngượng ngùng vui sướиɠ.

Tần Mặc Hàm ngước mắt lặng lẽ nhìn nàng một cái, trong mắt tràn đầy nhu tình, Chỉ là liên tiếp hai ngày, thông tin thu được đều không có quan hệ đến các nàng, để cho hai nàng có chút thất vọng.

Ngay tại ngày thứ ba, Tô Tử Ngưng đưa tay với lên tầng cao lấy một quyển thư tịch, không cẩn thận đυ.ng phải một cuộn thẻ tre trên đó, Tần Mặc Hàm nhanh tay lẹ mắt, cấp tốc vươn tay chụp lấy, cuộn tre không hề nhẹ, đã tích một lớp bụi dầy. Tần Mặc Hàm nhìn thẻ tre trong tay, có chút kinh ngạc.

"Ta cũng không chú ý đến nó, nơi này còn có như vậy nguyên thủy sách thẻ tre ?" Tô Tử Ngưng biết Tần Mặc Hàm ưa sạch sẽ, cấp tốc dùng Tịnh Thân Chú dọn dẹp tro bụi, lúc này mới hiếu kì mở thẻ tre ra. Mấy trang đầu nội dung cũng không có gì mới, thậm chí lặp lại những nội dung cũ, chỉ là mở đến thẻ tre cuối cùng, ánh mắt Tô Tử Ngưng đột nhiên ngưng lại, nàng ngẩng đầu nhìn Tần Mặc Hàm, hiển nhiên nàng ấy cũng nhìn thấy, ngón tay thon dài chậm rãi rơi xuống, điểm tại bên trên danh tự Tu Di, nơi này ghi chép chuyện về Tu Di tiền bối.

Tiên tổ trời sinh tính hiền hoà thoải mái, thích đi phiêu bạt khắp nơi, cuộc đời kết giao bằng hữu rất nhiều nhưng không lâu dài, duy nhất Tu Di, chính là bằng hữu chí giao, cùng Tiên tổ làm bạn gần ngàn năm. Tiên tổ từng nói: Ta cả đời quý trọng nhất hai người, Tử Thấm chính là sinh mạng của ta, là máu ở giữa tim ta, là người mà ta tột bực yêu thương trân quý ở trong lòng. Tu Di chính là bằng hữu tốt nhất của ta, cũng là người mà ta hết sức quý trọng.

Tô Tử Ngưng thoáng kinh ngạc: "Tử Thấm là ai? Đạo lữ của Tiên tổ sao?"

Tần Mặc Hàm lắc đầu: "Ta cũng không rõ, Tần gia cho tới bây giờ không có đề cập qua đạo lữ của Tiên tổ, mà Tiên tổ chính là nữ tử, cũng chưa từng thành thân qua, nhưng người bằng cách nào lưu lại huyết mạch, chúng ta đến nay đều không biết được nguyên nhân."

Tô Tử Ngưng tiếp tục xem, Tiên tổ tại ngàn năm linh thọ, đột phá Đại Thừa chi cảnh, nhưng mấy chục năm vẫn một mực bồi Tử Thấm đi khắp thế gian, người chưa từng phi thăng, trăm năm về sau, Tiên tổ chết tại phi thăng lôi kiếp, Tu Di một mình mang về một ấu nữ, nói là huyết mạch của Tiên tổ để lại, từ đó Tu Di cũng liền vô tung vô ảnh.

"Tiên tổ không phi thăng, là bởi vì Tử Thấm?" Tô Tử Ngưng nhíu mày nói.

"Ta cũng nghĩ như nàng, nhưng người cuối cùng vẫn phi thăng, chỉ là thất bại. Vậy Tử Thấm kia đi đâu rồi? Không có ghi chép sao?"

"Không có, ký lục chỉ nói Tiên tổ cùng Tử Thấm đi du lịch khắp nơi, cuối cùng Tiên tổ ngã xuống, cũng không có nhắc đến Tử Thấm, chỉ sợ…" Tô Tử Ngưng không có nói tiếp, nàng sắc mặt tràn đầy cảm khái, lại có chút khó tin: "Tiên tổ nhà nàng thật sự quá mức thần bí, theo lời gia gia nói, luân hồi chi lực bắt nguồn từ người, mà vận rủi của Tần gia cũng liên quan đến người, vậy người chính là…"

Tần Mặc Hàm có chút nâng trán: "Ta luôn cảm giác chúng ta đoán được quá thuận lợi, theo suy luận của nàng, đắc tội Thiên Đạo chính là Tần gia Tiên tổ, vậy hiển nhiên người chính là nguyên nhân dẫn đến kiếp nạn của chúng ta, chuyện này xem ra hợp lý nhưng lại không hợp lẽ thường."

"Đúng rồi, phi thăng? Tiên tổ là chết bởi phi thăng. Nhưng trên thẻ tre nói, người không muốn phi thăng, tại sao cuối cùng lại chết bởi phi thăng lôi kiếp, đây không phải rất cổ quái sao?"

"Đại khái, đây mới là điểm mấu chốt đắc tội Thiên Đạo."

Tô Tử Ngưng mím môi một cái: "Loại cảm giác này quá khó tiếp thu rồi, cảm giác hết thảy đã sáng tỏ, thế nhưng chúng ta lại hoàn toàn không hiểu rõ bản thân kiếp trước đã làm cái gì đắc tội Thiên Đạo. Có điều, chúng ta không thể đem quá nhiều thời gian hao phí tại đây, vô luận là nguyên nhân gì khiến chúng ta mấy đời chết không được tử tế, một kiếp này vận mệnh đã bắt đầu, trước mắt trọng yếu nhất chính là làm thế nào tránh thoát."

"Ân." Tần Mặc Hàm gật đầu, trầm ngâm hồi lâu, sau đó cười nói: "Bất quá trước mắt ngược lại là mười phần an bình, điều chúng ta nên lo lắng, đó là vị thủ lĩnh Ma tộc kia đến cùng là ai, Ma tu bắt gϊếŧ dòng chính các thế lực lớn là muốn làm gì."

"Không sai, cho nên tạm thời gác lại những chuyện này, chờ kết quả thương nghị của các gia tộc xem thế nào."

Rối ren nhiều ngày như vậy, kỳ thật ngoại trừ quá trình cụ thể, các nàng đại khái hiểu được nguyên do sự tình, như Tu Di nói không sai, hai người các nàng một đường dây dưa, như vậy, hai đời chính là Tần gia Tiên Tổ cùng Tử Thấm, Tần Chiêu Mặc cùng Ma Đế, đều là sinh ly tử biệt…Tô Tử Ngưng hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu quan sát trời, đưa tay nắm chặt tay Tần Mặc Hàm, cùng nhau rời khỏi Thất Tinh Lâu. Ngọn nguồn bắt đầu từ một đời kia, như vậy để Thiên Đạo không dung, tuyệt đối không chỉ Tần gia Tiên tổ một người gây nên, mà là hai người các nàng đã cùng làm một chút sự tình chọc giận tới Thiên Đạo.

Vừa đi vừa nghĩ, Tần Mặc Hàm cũng không có quấy rầy nàng, chỉ là nắm tay của nàng chậm rãi đi về phía trước, thẳng đến khi Tần Phóng vội vội vàng vàng chạy tới, Tô Tử Ngưng mới lấy lại tinh thần, lặng lẽ buông lỏng tay người bên cạnh.

Tần Mặc Hàm cúi đầu nhìn lòng bàn tay trống không, ngước mắt nhìn Tần Phóng: "Làm sao vội vàng như thế?"

Tần Phóng sững sờ, gấp gáp nói: "Tiểu chủ tử, xảy ra chuyện! Gia chủ cho gọi người lập tức đến đại sảnh nghị sự."

Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng liếc nhau, đều hơi kinh ngạc, đi theo Tần Phóng nhanh chóng đến đại sảnh.

"Gia gia.", "Tần gia gia", hai người đi vào đều gọi Tần Bách Xuyên một tiếng.

Tần Bách Xuyên vội vàng xoay người: "Các con đã tới."

"Gia gia, chuyện gì?" Tần Mặc Hàm nhìn gia gia thần sắc nặng nề, nghiêm túc lên tiếng hỏi.

"Các con nhìn xem." Tần Bách Xuyên đưa đến một bức truyền thư cho Tần Mặc Hàm nhìn.

"Mời gia chủ Bắc Xuyên Tần gia đến Hoành Châu thương thảo đại sự?" Tần Mặc Hàm nhíu mày, lần này sợ rằng có chuyện lớn xảy ra rồi, Tần gia trước giờ chưa từng trực tiếp ra mặt, đều cử Hoành Châu Tần gia đại diện, Tần gia các loại tin tức đều chi tiết truyền ra ngoài, dĩ vãng đều không có có dị nghị, làm sao lần này nhất định phải Bắc Xuyên Tần gia ra mặt.

"Không sai, lúc đầu tuy nói hơi kinh ngạc, thế nhưng hợp tình hợp lý, chỉ là có một chuyện khác khiến ta có chút lo lắng. Vô Cực Tông xảy ra chuyện, mà lại liên quan đến người trong Tử Vân Phong lúc trước con từng theo học đạo."

Tần Mặc Hàm sững sờ: "Xảy ra chuyện gì ạ?"

"Vô Cực Tông nhận định Nhị sư tỷ của con lén lút dùng Xích Huyết Đan, còn cấu kết cùng ám đan sư giả truyền tin tức Ma tộc, tạo thành khủng hoảng. Hiện tại toàn bộ Vô Cực Tông nháo thành một đoàn, buộc sư tôn của con phải xử trí Nhạc Phồn, mà vừa vặn thời điểm các gia tộc tông phái chuẩn bị nghị sự, đám người kia bắt ép Vô Cực Tông giao ra Nhạc Phồn, cùng nhau thẩm vấn." Tần Bách Xuyên biết Tần Mặc Hàm đối với sư tôn của nàng còn có Nhị sư tỷ tình cảm nồng hậu, trước đó tin tức kia vẫn là Nhạc Phồn truyền cho nàng, bởi vậy vừa nhận được tin liền cùng nàng nói rõ.

Tần Mặc Hàm nhướng mày: "Tại sao có thể như vậy, Nhị sư tỷ không phải người hồ đồ, sư tôn càng là kín tiếng, dù cho Nhị sư tỷ mang về tin tức kia, sư tôn tuyệt đối sẽ không đưa đồ đệ mình rơi vào hiểm cảnh."

"Ta không rõ ràng lắm, Hàm Nhi con…" Tần Bách Xuyên có chút do dự.

"Gia gia, Hoành Châu đến mời, người đáp ứng đi." Nàng thoáng suy tư một chút, lập tức mở miệng trầm tĩnh nói.

"Hàm Nhi, con muốn đại diện Tần gia đi? Cái này. . . Không được, vạn nhất…"

Danh tiếng Tần gia dù vạn năm giữ vững, thế nhưng nhiều năm như vậy chiếm cứ Bắc Xuyên khối bảo địa, lại không chủ động tham gia chuyện tu chân giới, bọn người kia dã tâm bừng bừng đã sớm muốn ra tay thăm dò thực lực Tần gia, vạn nhất có người gan to bằng trời, đả thương tôn nữ bảo bối của hắn, lại như thế nào cho phải.

"Gia gia, Tần gia tuy có chút xuống dốc, thế nhưng toàn bộ thế gia vọng tộc ngoài kia cũng chỉ có bề ngoài. Người Tần gia bởi vì những sự tình kia tránh lui quá lâu, Tần gia con cháu cũng đã đến lúc đi khắp núi sông, tiếp nhận sự rèn luyện tốt hơn, tìm kiếm đường đi riêng cho chính mình. Tần gia không chỉ có một mình con, còn có cả một thế hệ." Tần Mặc Hàm rất kiên trì, ngẩng đầu nhìn Tần Bách Xuyên.

Tần Bách Xuyên trầm mặc hồi lâu, thở dài: "Gia gia hiểu rõ, con đã trưởng thành, so với chúng ta đều có ý tưởng, Tần gia ngày sau là của con, con muốn làm gì, liền thực hiện đi, hết thảy có ta và phụ thân con ở phía sau ủng hộ."

"Tạ ơn gia gia." Tần Mặc Hàm trong lòng thoáng xúc động, những gì mà trước đây nàng thiếu thốn chờ mong rất lâu, bây giờ đều gấp bội trở lại bên người nàng, nàng rất cảm kích, cũng càng không có khả năng cam chịu số phận.

Cùng Tần Mặc Hàm trở lại trong viện, Tô Tử Ngưng không nói gì, phối hợp đi thu dọn đồ đạc, Tần Mặc Hàm nhìn nàng, khóe miệng có tia cười nhẹ.

"Hiện tại liền lên đường?" Sau khi thu thập xong, Tô Tử Ngưng rất tự nhiên quay đầu hỏi Tần Mặc Hàm.

"Ừ, sớm chút khởi hành, chúng ta trước tiên đi Dĩnh Thành, để xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì."

Tô Tử Ngưng gật đầu, lại hừ nhẹ một tiếng: "Ta liền biết nàng lo lắng cho Nhị sư tỷ." Dù nàng vừa về đến liền thu dọn đồ đạc, dĩ nhiên biết Tần Mặc Hàm vội vàng muốn đi Dĩnh Thành, cũng không trở ngại nàng bày tỏ ghen tuông.

Tần Mặc Hàm ngước mắt nhìn nàng, có chút bật cười: "Thê tử đúng là rất hiểu ta."

Tô Tử Ngưng liếc nàng một cái, hai người liền rời đi Bắc Xuyên, lần này ngoại trừ Tần Phóng cùng Tần Hạ theo các nàng, còn có ba hộ vệ Tần gia, tu vi đều là Kim Đan trung kỳ trở lên, mặt khác còn có một vị cao thủ Nguyên Anh ở trong bóng tối âm thầm hộ vệ.

Các nàng đã có mấy chục năm không bước vào Dĩnh Thành, nơi này so với trong trí nhớ không có quá nhiều biến hóa, vẫn là đường đi quen thuộc như cũ, liền ngay cả các loại cửa hiệu đều không đổi chủ. Chỉ là tại các tửu điếm ven đường, cơ hồ đều đang sôi nổi bàn tán một sự kiện, đệ tử Vô Cực Tông cấu kết cùng Ma tộc.

Đại khái là Ma tộc lưu lại vết thương quá lớn cho Tu Chân giới, cơ hồ tất cả mọi người đối với Ma tộc đều ôm lấy sợ hãi thật sâu cùng hận ý, thậm chí những năm này thái bình rất nhiều, cũng không trở ngại đời trước tận lực truyền dạy cùng giáo huấn đời sau. Đối với sự tình lần này Nhạc Phồn gặp phải, gần như không có chỗ nào không yêu cầu nghiêm trị, vẻn vẹn có mấy lời lý trí hoài nghi, cũng rất nhanh bị nhấn chìm ở bên trong phẫn uất cùng lửa giận.

Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng tìm một tửu lâu tập trung nhiều tu sĩ nhất, chọn một góc trong sảnh lớn an tĩnh ngồi xuống, đại khái là bọn người kia quá say mê thảo luận, lúc hai nàng lặng lẽ tiến đến cũng không người chú ý.

"Bất quá ta vẫn không rõ ràng, Tử Vân Phong dù không phải Chủ Phong, nhưng Lạc Uyên tu vi đã là Phân Thần đỉnh phong, lại nắm quyền quản lý Tử Vân Các khiến người người ngưỡng mộ, Nhạc Phồn là đệ tử nhập thất của hắn, thiên phú tu vi đều là tột đỉnh, vì cái gì muốn cùng ám đan sư Ma tộc cấu kết?" Một nam nhân dáng vẻ thư sinh cau mày nói.

"Lời này ngược lại không chính xác, Tử Vân Phong tuy tốt, thế nhưng con đường tu chân dằng dặc vô tận, ai cũng khát khao nhanh chóng thăng cấp cảnh giới, mà Nhạc Phồn nổi tiếng là một người cuồng tu luyện. Không biết chừng, dã tâm khó đè nén nên sa vào con đường tà đạo. Mà những tên ám đan sư kia luyện chế đan dược vô cùng cổ quái, liền nói Xích Huyết Đan trong tay Nhạc Phồn, sau khi sử dụng có thể trực tiếp vượt cấp đơn đấu, quả thực nghịch thiên."

"Điều này cũng đúng, nhưng lại có chút không hợp lý. Nhạc Phồn mang về tin tức kia, cho dù là giả, thế nhưng nàng làm sao dám nói là nghe được từ một ám đan sư, việc này không phải là tìm chết sao?"

"Ngươi đây liền không biết nội tình. Ta một một vị biểu huynh, chính là đệ tử áo trắng ở Vô Cực Tông." Nói đến đây, hắn thấp giọng, Tần Mặc Hàm hai người ngưng thần lắng nghe, đã Kim Đan kỳ hai người tự nhiên đem đối thoại của bọn họ nghe không sót chút gì.

"Biểu huynh ta nói, Nhạc Phồn sau khi trở về liền vu khống tam sư đệ Lam Hiên năm đó sử dụng Xích Huyết Đan trong Đại Bỉ, kết quả Lam Hiên chẳng những đã chứng minh được mình trong sạch, còn đem chuyện của Nhạc Phồn toàn bộ phơi bày, nói nàng tại Hoành Châu Thành cùng một ám đan sư dây dưa không rõ, chẳng những mấy lần cứu được người ta, còn cùng Ma tộc tiếp xúc. Nhạc Phồn nhưng cũng không có phủ nhận, ngược lại thay ám đan sư đó giải thích, đem tin tức kia nói ra, còn cùng Lam Hiên đánh nhau một trận, suýt nữa đem Lam Hiên phế đi. Cuối cùng bị Tông Chủ Vô Cực Tông bắt, nhốt vào thủy lao rồi." Người kia nói đến mạch lạc rõ ràng.

Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng sắc mặt đều trở nên âm trầm.

——————————

Tác giả có lời muốn nói:

Mọi người cảm thấy rất hỗn loạn, bây giờ kỳ thật sự tình vô cùng rõ ràng, tam thế chính là như vậy, còn có nghi ngờ là, các nàng đến cùng đã làm gì khiến cho Thiên Đạo đuổi theo ba kiếp không ngừng hãm hại?

Bây giờ vẫn là không hiểu ra sao, Tô Tử Ngưng chuyển thế không triệt để, Chấp Mặc là một phần tàn hồn còn sót lại của nàng, còn Tần Mặc Hàm là Tần Chiêu Mặc luân hồi. Chính là như vậy, đằng sau sẽ từ từ đem mọi chuyện năm đó từng bước giải thích, các ngươi không nên quên, Tần Mặc Hàm có một cái kỹ năng đó là luân hồi chi lực, nàng có thể trộm nhìn kiếp trước, từ đó hiểu rõ tất cả.