Chương 1.

Tiểu Hoa mở mắt ra đã thấy mình ngồi trên một chiếc máy bay hạng sang . Quay đầu nhìn sang bên cạnh , ôi trời là mây thật !

Sao nàng không nhớ nổi bản thân đã đặt một chuyến bay chứ ?. Một chuyến bay không có ba mẹ bên cạnh hay sao ?

Nàng nhớ rõ tối hôm qua mình đọc một quyển truyện kì cục mà Tiểu Kì đưa , sáng dậy cự nhiên là truyện như vậy .

Nàng có chút hoảng sợ .

Càng đáng sợ hơn , thân hình của nàng đại biến ! Rõ ràng mọi thứ vẫn như vậy , nhưng tại sao , hai con thỏ ngọc trước ngực lại biến lớn như vậy ...

Nàng bây giờ như một mình một thế giới , ba mẹ không thấy , Tiểu Kì cũng không . Nàng làm sao mà tự sống dược đây ô ô ô ....

Nàng sợ sau khi xuống máy bay , gọi không được cho ba mẹ !

Sau hơn một giờ , tiếng nhân viên thông báo , nàng giật mình tỉnh dậy , tìm hành lí rồi theo dòng người xuống đất .

Tay nàng run run đánh một dãy số , là dãy số của ba nàng .

Sau mấy tiếng bíp , lâu đến mức nàng tưởng không có người hồi báo , bên kia truyền đến tiếng nói. Ánh mắt nàng sáng lấp lánh .

" Ai vậy " .

Là giọng của một người phụ nữ trung niên , không phải điện thoại của ba nàng ...

" Xin lỗi ... Tôi gọi nhầm số ..."

Giọng nàng gần như nức nở khi nói đến đây .

Cánh tay mềm yếu vô lực buông thõng xuống , giống như hy vọng của nàng về cuộc sống hiện tại vậy .

Bỗng dưng đằng sau truyền đến tiếng nói của người đàn ông trung niên .

" Tiểu thư ".

Giọng nói đạm bạc không xen lẫn lấy lòng hay nịnh nọt.

Nàng mờ mịt quay đầu , đó là ông chú mặc bộ đồ quản gia . Có vài phần tương tự Chu quản gia nhà nàng .

" Tiểu thư mời lên xe , tôi tiếp ngài về Hạ gia " .

Biết thiếu nữ không nhận ra mình , người đàn ông vẫn bộ dạng như thường , để lại câu nói liền trở về xe riêng .

Nàng vô thức đi theo .

Trong xe vô cùng yên tĩnh , phải mất gần hai tiếng mới dừng lại .

Người đàn ông tự giới thiệu mình là Đoạn quản gia , nếu nàng cần gì cứ trực tiếp hỏi thẳng hắn , trước khi đi bỏ lại một câu đạm bạc : " Đại thiếu gia không thích ồn ào " .

Nàng hơi sợ hãi gật cái đầu nhỏ , không biết trọc chúng tử huyệt nào mà chị hầu gái bên cạnh khúc khích cười nhỏ rồi điềm tĩnh dẫn nàng lên phòng .

Khi nãy nghe quản gia nói nàng có chút thông tin về cơ thể này , Hạ Tiểu Hoa là du học sinh mới về nước , trong nhà nàng có hai cái anh trai ruột , anh cả bận rộn công việc thuơng nhân , anh hai bận đóng phim , nàng này đi 4 năm mới trở về . Cha mẹ đi du lịch thế giới mấy năm có thừa .

Nàng nghĩ nguyên thân không thân thiết với anh cả và anh hai lắm , bởi vì có thể họ không quan tâm khi nàng đi du học về sau 4 năm xa cách , nàng nhớ bản thân khi đi du lịch cùng Tiểu Kì hai ngày , trở về ba mẹ mỗi người ôm nàng một cái , ba mẹ tự tay nấu đồ ăn ngon , ba mẹ hỏi nàng đi du lịch còn thiếu tiền lắn sao .

Không hiểu sao nàng cứ thấy hình ảnh này quen tai .

Nhưng nàng cảm thấy hơi buồn ngủ nên liền gạt mọi thứ qua một bên .

Đoạn quản gia thu thập hảo xong , liền đánh cái điện thoaih bẩm báo đại thiếu gia :

" Việc gì " .

Bên kia điện thoại truyền đến trầm ấm từ tính giọng nam , rất mê người .

" Tiểu thư , đã về nhà an toàn " .

Hảo đi , hắn quên cô em gái mấy năm nay không gặp của hắn trở về .

" Ân "

Định cúp điện thoại , hắn nghĩ ra cái gì đoạn nói tiếp .

" Về sau , mấy loại truyện như này không phải hoò báo "

Dù sao cũng không quan trọng .

Đoạn quản gia nghe vậy liền hiểu , ứng thanh trả lời rồi cúp máy , suy nghĩ một chút về thời gian quá khứ . Đại thiếu gia hơn tiểu thư 10 tuổi , lúc nàng ra đời đại thiếu gia đã bận rộn học hành ở trường noọ trú , mấy ngày nghĩ lễ mới hồi gia . Trở về một lúc liền cùng Hạ tổng đi bận công vụ , mấy năm sau , cũng là tiểu thư đi du học .

Muốn nói đến tình cảm gia đình cũng thật khó .

Đoạn quản gia đầy tình cảm mà tiếc nuối , quên là khi nãy mình dùng hung thần bộ dáng doạ tiểu thư sợ tái mặt .

Nàng ngủ một mặt đến giờ cơm tối , nhờ có âm thanh " trìu mến " của Đoạn quản gia mà giật mình tỉnh dậy , vội vội vàng vàng ứng thanh liền đi tắm rửa.

Nàng trợn tròn mắt nhìn mình trong gương , bộ ngực này hoá ra khi nhìn chính diện là như vậy . Bản thân là người ngực nép sống bao nhiêu năm khiến nàng có chút không khoẻ , cảm thấy nó vừa xấu hổ vừa nặng trĩu .

Hạ Thần lạnh lùng ngồi trên bàn cơm, chờ cô em gái trời đánh kia xuống . Sau 15" đồng hồ trôi qua mới nghe thấy nhẹ nhàng tiếng dép lông trên bậc thang .

Hắn hơi nhướn mày , thật cũng biết điều a .

Nàng chậm rì rì đi đến bàn ăn , thả nhẹ động tác đặt cái mông ngồi xuống không dám xem người ngồi trước mặt .

Nàng không biết người trước mặt là đại ca hay nhị ca Đoạn quan gia không nói cho nàng biết , vì thế nàng lí nhí gọi một tiếng ngọt lịm " Ca ca " .

Ánh mắt Hạ Thần thoáng cái trầm xuống , rất nhanh lại trở về bộ dáng lười biếng như cũ , ân một tiếng liền ra lệnh dùng cơm.

Bữa ăn này nàng ăn đặc biệt chậm , nàng còn nhớ kĩ Đoạn quan gia nói ca ca không thích ồn ào . Nàng sợ vị ca ca trước mặt nghe thấy tiếng nàng nhai cơm liền ném nàng ra khỏi nhà mất .

Hạ Thần hôm nay ăn uống đặc biệt khoái trí , nhất là khi nhìn đến con thỏ xuẩn trước mặt rón rén gắp miếng thịt bỏ vào miệng nhỏ từ từ nhai . Còn không nhận ra bản thân lúc nào cũng nhếch miệng lên cười .

Em gái của hắn sao lại có bộ dáng xuẩn như vậy ?

Hắn ý thức được hành động của bản thân , lại ý thức dung lượng não của mình , thế cái con thỏ trước mặt là gen lặn sao .

Mặt thì xuẩn , người một mẩu ngược lại hai con thỏ trước ngực ohats dục rất tốt .

Này là chứng thực câu "?" Ngực to não nhỏ sao " .

Suy nghĩ miên man , Hạ Thần buột miệng hỏi một câu : " Biết ta là anh cả hay anh hai sao ".

Hắn hơi sửng sốt một chút , hắn vậy mà lại dùng giọng điệu ngả ngớn hỏi em giái mình .

Hắn đợi một lúc lâu sau , hắn nhận ra rằng em gái chưa trả lời câu hỏi , giật giật mí mắt lên xem phản ứng của nàng .

Mặt mày trắng bệch đầy chột dạ a .

Hàn nhận ra một sự thật , em gái còn chẳng biết hắn là đại ca hay nhị ca !

Xem đến khó chịu trong lòng, hắn còn không rõ hắn giữ tâm tư gì đi trêu trọc em gái .

" Lại đây ! "

Nàng giật mình ngước mặt lên nhìn thẳng vị ca ca trươc mặt , âm thầm khen hắn lên lên thật hoả .Sau đó mới dám đi từng bước nhỏ tới chỗ hắn .

" Lại gần một chút !"

Lần này nàngkhông dám chậm trễ nữa , sợ hắn phát hoả liền đi đến bên cạnh ca ca .

Hạ Thân vươn cánh tay thon dài rất tự nhiên mà ôm eo nhỏ gầy của thiếu nữ , đặt nàng ngồi trên đùi . Nàng hoảng hốt theo bản năng ôm chặt cổ anh trai , nàng thật sự sợ bị ngã đau .

Vị anh trai kia rất hài lòng mà hưởng thụ thân hình em gái nhỏ bé rúc vào trong lòng hắn.

Nhất là hai khối mềm mại đàn hồi cọ vào ngực hắn .

Hạ Thần hữu lực hai tay bóp hai mã trắng noãn của nàng làm môi nàng đỏ hồng chu nên. Lúc này nàng thấy được yết hầu của ca ca lăn lên lộn xuống một chút .

Hắn mở miệng gằn từng chữ , giọng điệu kiềm chế mà hỏi nàng .

" Biết ta là , đại ca hay nhị ca sao , hửm ? "

Chương lỗi sai chính tả