*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.39. Mì lạnh bùng nổBên ngoài, máy chạy bộ hoạt động phát ra âm thanh xoạt xoạt, người đang chạy bộ trên đó chính là Tu Tư, người máy giúp việc đang ở trong bếp giúp Phong Tảo sơ chế nguyên liệu nấu ăn.
"Ai dà ~ Tiểu Hắc, ngươi làm việc rất tốt đó nha, tháng sau ta với Tu Tư sẽ thưởng cho người một lần tra dầu mới nhé, bảo dưỡng tốt các khớp của ngươi." Phong Tảo đặt tên cho người máy nhà mình là Tiểu Hắc, bời vì trên cơ thể của hắn trừ một số bộ phận có màu trắng thì toàn bộ đều là một màu đen.
"Cảm ơn ông chủ, đây là việc tôi nên làm." Nói xong, trên màn hình liền xuất hiện một gương mặt to đang cười rất tươi.
"Được rồi ~ việc ở đây cũng xong rồi, ngươi đi ra ngoài nạp điện đi!" Phong Tảo vỗ vỗ vào vai Tiểu Hắc.
......
Phong Tảo đã chuẩn bị xong xuôi các nguyên liệu nấu ăn, sau đó liền mở thiết bị phát sóng trực tiếp.
"Chào mọi người nha! Hai lần phát sóng trước làm thạch với đá bào, tôi thực sự rất vui vì được mọi người yêu thích nhiều tới vậy. Thời tiết càng ngày càng nóng nên mọi người nhớ chú ý đừng để bị say nắng nhé.
Hai món lần trước chỉ là điểm tâm dùng để ăn nhẹ thôi, món hôm nay chúng ta làm sẽ là một món ăn chính. Tên là mì lạnh." Phong Tảo nhiệt tình quảng cáo món ăn cậu sắp phát trực tiếp.
【 Tới đây tới đây, lần trước tôi học làm thạch cho hùng phụ ăn thử, ông ấy rất thích nó.】
【Tôi cũng làm cho hùng phụ ăn, ông ấy còn khen tôi nữa đó, đây cũng là lần đầu tiên ông ấy khen tôi đấy. (Biểu cảm ngượng ngùng) 】
【 Hừm... tôi làm đá bào cho bạn trai ăn đó. 】
【 Lầu trên làm ơn đừng rải cơm chó nữa được không. 】
......
"Được rồi ~ chúng ta bắt đầu thôi.
Đầu tiên, rang một ít đậu phộng, chú ý không được để lửa to, không thì dễ bị cháy lắm đấy, sau đó gọt vỏ dưa chuột rồi cắt nhỏ ra.
Nếu không ăn được rau thơm thì không cần bỏ rau thơm vào, cuối cùng cho vào một ít bột ớt.
Tiếp theo là đến phần pha gia vị, giống như mấy lần trước, sau khi phát sóng xong tôi sẽ đăng trong tài khoản của tôi nhé." Phong Tảo nhanh tay đảo đậu phộng rồi nói.
"Bây giờ đã tới giờ hỏi đáp, tôi sẽ chọn một vài câu hỏi để trả lời ha. Tu Tu sao? Bảo bối nhà tôi đang chạy bộ ở bên ngoài kìa, he he, Tu Tư thích vận động cho nên dáng người rất là đẹp nha." Phong Tảo hất đầu kiêu ngạo nói.
【 Ngài Phong Tảo, công ty giải trí Lục Lục có mời ngài tham dự tiệc tối không? 】
"Có mời, hôm đấy tôi sẽ đi cùng với Tu Tư đó nha."
【 Ăn nhiều mì lạnh có được không? 】
"Thạch và đá bào chỉ có thể làm điểm tâm ăn giải nhiệt thôi, còn mì lạnh có thể dùng làm món chính nhưng ba món này không nên ăn quá nhiều, nếu không thì sẽ dễ bị tiêu chảy lắm. "
"Được rồi, phần hỏi đáp đến đây là kết thúc, chúng ta làm tiếp thôi.
Mì luộc xong thì vớt ra rồi ngâm vào nước lạnh, sau đó bỏ gia vị và đồ ăn kèm vào.
Rải thêm mè lên trên, cuối cùng là đun nóng dầu rồi rưới vào là xong." Phong Tảo vừa làm vừa nói, một tô mì lạnh đơn giản nhưng vô cùng thơm ngon đã hoàn thành.
"Xong rồi, thời tiết mấy ngày nay khá là nóng, nếu mọi người ăn uống không ngon thì có thể làm món này ăn thử nha. Nhớ không nên ăn nhiều là được.
Buổi phát trực tiếp hôm nay đến đây là kết thúc! Tạm biệt mọi người ~" Phong Tảo tắt quang não, nhìn thời gian thấy còn sớm, có thể làm thêm hai món đơn giản nữa.
Nghĩ nghĩ một hồi, vẫn là nên nói với hùng chủ thôi: "Là cấp dưới của anh, bọn họ y chang một đám khỉ náo loạn đòi ăn đá bào cho bằng được, lần trước em chỉ đưa cho Arthur với An Văn cho nên chiều nay sau khi cuộc họp kết thúc thì bọn họ liên tục lải nhải vào tai anh, một đám giống cái mà y như một đám lưu manh vậy."
Phong Tảo cũng có biết cấp dưới của Tu Tư, bọn họ khi ở trên chiến trường đều vô cùng anh dũng. Chính là cậu không ngờ tới ẩn sâu bên trong, đám giống cái lại giống như một đám khỉ con nghịch ngợm, đúng là đáng yêu hết sức.
"Vậy để lát nữa em làm mấy chục hộp bỏ vào túi đá, sáng mai đi làm thì có thể đem theo luôn. Nhưng mà anh phải làm cùng em đó nha ~" Ở câu cuối, Phong Tảo cố ý làm nũng với anh.
"Được, cùng em làm." Tu Tư liền dính ngay một bộ dạng này của Phong Tảo.
"A! Đúng rồi, ngày mai tan làm xong chúng ta đi tới chợ mua ong mật non đi." Phong Tảo chợt nhớ ra trong nhà cần phải nuôi thêm ong mật.
"Được, tiện đường đi dạo luôn. Lâu rồi chúng ta chưa đi dạo phố đấy." Lúc trước, Phong Tảo vẫn luôn ở nhà chăm sóc dưỡng thương cho anh, hiện tại lại bận rộn nghiên cứu và phát sóng trực tiếp.
Nói tới việc nghiên cứu, Phong Tảo vẫn không có nói cái gì với anh cả, không biết tiến triển như thế nào rồi.
Tu Tư tưởng tiến triển không được thuận lợi cho nên anh cũng không hỏi, vì không muốn đả kích sự tự tin của Phong Tảo cho nên Tu Tư quyết định chờ tới khi nào cậu chủ động nói với anh.
Nếu như Phong Tảo mà biết được điều Tu Tư nghĩ, chắc chắn cậu sẽ bật cười ngay lập tức, cậu không chỉ có tiến triển mà còn là vô cùng tiến triển, ước tính khoảng một thời gian ngắn nữa thôi là có thể hoàn thành rồi.
......
Cơm nước xong xuôi, Tu Tư rửa bát, Phong Tảo tưới cây. Hai trùng nhanh chóng hoàn thành công việc của mình.
Sau đó cả hai liền bận rộn ở trong bếp, bởi vì phải làm mấy chục phần đá bào, vì vậy một bên Tu Tư gọt trái cây, còn một bên là Phong Tảo đang chuẩn bị một đống nguyên liệu lớn nhỏ khác nhau.
Về phần tại sao không phải là Tiểu Hắc gọt trái cây? Bởi vì cậu ấy vẫn còn đang sạc pin.
"Hùng chủ, hương vị của món đá bào lần này không giống với mấy lần trước lắm, nguyên liệu bên trong cũng khác nữa, nhưng mà vị lại rất đậm đà." Tu Tư cực kỳ thích đá bào, mỗi lần ăn một chén vào bụng đều cảm giác rất sảng khoái và vô cùng mát mẻ.
"Đúng rồi đó, nhưng mà em thấy anh có vẻ không thích mùi vị của món thạch lắm nhỉ. Mỗi trùng đều có một khẩu vị riêng, cho nên em tính tối nay làm cả thạch và đá bào luôn. Bất quá mai em sẽ dậy sớm một chút, làm thêm mấy phần mì lạnh nữa, mì lạnh không thể làm trước quá lâu, nếu không thì mì sẽ bị nhũn ra, ăn không ngon nữa." Phong Tảo nói như một đầu bếp chuyên nghiệp.
"Làm thêm mì lạnh để làm gì? Không phải em nói là không thể ăn được nhiều sao? Tối nay chúng ta cũng ăn rồi mà." Tu Tư có chút nghi hoặc.
"Mang cho Arthur với An Văn này, còn có trung tướng Kha Đạt nữa. Bình thường họ cũng hay giúp đỡ cho anh, chúng ta tặng họ một ít đồ trong nhà, tuy không phải là thứ quý giá gì nhưng mà lại chứa đựng tâm ý của chúng ta." Phong Tảo biết năng lực làm việc của Tu Tư rất xuất chúng, nhưng cũng có một vài thứ vẫn còn hơi ngốc ngốc.
Cho nên ở phương diện giao thiệp với nhau này vẫn phải cần một trùng đực dẻo miệng như cậu ra tay thôi!
Nghe Phong Tảo nói xong, Tu Tư có chút ngượng ngùng cười cười, hình như từ trước tới nay anh chưa từng chú ý tới phương diện này thật, ai da ~ Thật sự sau khi kết hôn, hầu như tất cả mọi chuyện của anh đều đã có hùng chủ lo lắng và nhọc lòng. Thật là hạnh phúc quá đi!
Hai trùng bận rộn hết một tiếng rưỡi cuối cùng cũng đã hoàn thành, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Phong Tảo, hai trùng lôi kéo nhau tắm uyên ương cọ rửa sạch sẽ, nói một cách tốt đẹp đó là: Hai trùng cùng tắm với nhau, rất tốt cho việc thư giãn.
Tu Tư: Có quỷ mới tin em, em chính là thèm muốn cơ thể của anh thì có.
Đúng vậy, Phong Tảo không chỉ nghĩ như vậy mà còn nhanh chóng chuyển nó thành hành động, trong phòng tắm thì cậu còn ngoan ngoãn, còn khi trở lại phòng ngủ thì ngay lập tức cậu hoá thành sói đói, ăn hết Tu Tư từ trong ra ngoài.
......
"Chíp chíp chíp ~" Một chú chim nhỏ đậu trên cửa sổ hót líu lo vài tiếng rồi bay đi, Tu Tư mơ mơ màng màng tỉnh dậy, rời giường đi vào phòng tắm, nhìn thấy trên cổ của mình ở trong gương đầy những dấu hôn, anh có hơi xấu hổ kéo áo lại.
Đừng thấy bộ dạng ôn nhu ngoan ngoãn của hùng chủ nhà anh mà tưởng bở, khi mà làm cái việc quan trọng đó thì vẫn rất là mạnh mẽ đó nha.
"Tu Tư dậy rồi sao? Xuống ăn bữa sáng rồi đi làm nè." Dưới lầu truyền lên tiếng Phong Tảo gọi.
Tu Tư đáp lại xong liền nhanh chóng rửa mặt rồi thay quần áo.
Hai trùng đi tới chỗ làm, đem đồ phân cho cấp dưới của Tu Tư, những con trùng khác liền lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ, trong lòng thở dái: Tại sao tôi không phải là cấp dưới của thiếu tướng Tu Tư chứ, aizzz ~ những con trùng đó thật là đáng ghét quá đi, còn cố ý tới bên cạnh chúng tôi ăn nữa chứ, A A A! Muốn đấm cho bọn họ một cái quá!
Những trùng nhận được đồ ăn xong liền vô cùng hào hứng chụp ảnh khoe, không thèm quan tâm tới mấy con trùng không có phần.
"Ai da! Mấy người không có phần sao ~"
"Tiếc quá, tôi chỉ có một chén thôi, nếu không thì tôi có thể chia cho cậu một ít rồi."
"A ~ ngon quá đi ~ sảng ~ khoái ~ quá."
......
Những trùng không có ăn chỉ có thể nhìn đám trùng bên này hâm mộ, ghen tị và..... nuốt nước miếng.
Đặc biệt là Arthur, An Văn và thêm trung tướng Kha Đạt, ba trùng không chỉ có mỗi đá bào mà còn được thêm mì lạnh nữa. Bọn họ nhất quyết ôm chén đi khắp nơi khoe khoang một lúc lâu sau mới thỏa mãn trở lại vị trí của mình.
Tại sao lại không có chuẩn bị cho A Đông Nhĩ sao? Đó là bởi vì cậu ta không thiếu đấy, bây giờ mọi người đều biết có một vị hôn phu nào đó ngày nào cũng chuẩn bị hộp cơm tình yêu cho A Đông Nhĩ.
Phải! Vị hôn phu, bọn họ đã đính hôn rồi.
Hiện tại bọn họ không chỉ ăn mỗi cẩu lương của thiếu tướng Tu Tư mà còn ăn thêm cẩu lương của thiếu tướng A Đông Nhĩ nữa sao, aizzz! Cuộc sống này thật là gian khổ quá đi!
40. Đi đến thảm đỏ"Tu Tư ơi, hai chúng ta như vậy nhìn thật là xứng đôi, quả là một cặp trời sinh." Ăn xong bữa sáng, Phong Tảo liền lôi kéo Tu Tư lên lầu để thử đồ đi tham dự thảm đỏ, hai người ở trong gương nhìn đẹp trai tới ngây người,lại còn vô cùng xứng đôi.
Trang phục giản dị thoải mái với hai màu xanh trắng kết hợp, ở cổ tay và cổ áo có thêu hoạ tiết hoa lan đơn giản lại càng làm cho bộ trang phục thêm phần tinh xảo. Nó thật sự rất thích hợp cho sự kiện hôm nay.
Lúc trước, Phong Tảo cũng là vì hoạ tiết hoa lan đó nên mới mua bộ đồ đôi này, hiện tại có vẻ như đó là một bước đi vô cùng sáng suốt, hai người bọn họ mặc vào trông cực kỳ đẹp đôi, đặc biệt là Tu Tư, trừ bỏ đồng phục quy định khi đi làm, thì quần áo bình thường của anh cũng chỉ có hai màu đen trắng mà thôi.
Hôm nay anh ấy mặc bộ đồ này trông rất bắt mắt, thoạt nhìn giống như sinh viên vừa mới tốt nghiệp vậy.
Tu Tư cũng cảm thấy thực xứng đôi, "Mấy giờ thì xe của công ty tới đây vậy?"
"9 giờ là xe tới rồi." Phong Tảo ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ.
"Sắp tới giờ rồi, mà phải tắt máy tưới nước tự động trước đã, nếu không thì tí nữa đám ong mật sẽ không thể hút được mật hoa đấy." Tu Tư nói.
"Đúng đúng đúng, mau đi xuống thôi."
Nếu như trong nhà có thêm trùng con vậy sẽ càng tốt hơn nữa, Tu Tư đưa tay lên sờ bụng mình. Tại sao anh vẫn không thể hoài thai chứ?
"Ting ting ~"
Tiếng còi xe từ ngoài cửa truyền vào, cắt ngang suy nghĩ còn trong cõi thần tiên của Tu Tư.
"Là xe tới đón chúng ta đấy, đi thôi Tu Tư ơi." Phong Tảo quay đầu, vươn tay về phía Tu Tư.
"Được." Tu Tư đi tới, một cơn gió thổi qua làm tung bay mái tóc bạch kim của anh.
Có khu vườn đầy hoa làm nền, trùng cái mặt đầy tươi cười đi về phía cậu, mái tóc khẽ lay động theo làn gió, nhất thời khiến cho Phong Tảo cảm giác như mình đã nhìn thấy một thiên thần.
Hai bàn tay nắm lấy, mười ngón tay đan vào nhau, đột nhiên có một bàn tay đầy hữu lực kéo đối phương vào trong lòng, hạ xuống một nụ hôn triền miên và nồng cháy như pháo hoa nổ tung.
Vô cùng lãng mạn và đẹp đẽ.
"Bảo bối, anh thật đẹp. Nếu không phải thời cơ bây giờ không phù hợp, thì hiện tại đôi ta nên xuất hiện ở trên giường mới đúng, hơn nữa còn là em đè anh đó." Phong Tảo rời khỏi đôi môi sưng đỏ của Tu Tư, dùng hàm răng nhẹ nhàng cọ xát vành tai đỏ hồng của anh và nói.
Bị hôn, hai chân Tu Tư như nhũn ra, kéo lấy phần áo trước ngực Phong Tảo, xấu hổ như một quả hồng tròn trĩnh mượt mà.
Tâm trạng Phong Tảo rất tốt, gãi gãi sống mũi cao thẳng của Tu Tư, "Đi thôi cục cưng."
(Editor: Xin phép các đồng chí, tôi đi khám răng cái, ngọt quá rồi! Ahhh~)......
Ra tới cửa liền nhìn thấy một chiếc xe đang đậu trước nhà, cửa xe tự động mở ra, hai người trùng chui vào bên trong.
Phong Tảo đánh giá bên trong chiếc xe, bời vì đảm bảo sự riêng tư và không gian cho trùng tới tham dự, tất cả những chiếc xe đưa đón được gửi đi đều là tự động điều khiển, ngay cả cửa sổ cũng dán tấm màng một chiều.
"Cũng không tồi." Phong Tảo nói.
"Cái gì không tồi?" Tu Tư không biết tại sao hùng chủ nhà mình cứ mãi đánh giá cái xe điều khiển tự động này.
"He he ~ ở trên phương tiện này mà em làm chuyện xấu, thì cũng không tồi đâu." Vừa dứt lời, cái móng vuốt trùng của Phong Tảo liền không an phận chui vào trong quần áo Tu Tư, còn nhân cơ hội sờ soạng hai khối cơ bụng. Sau đó tiếp tục nhấm nháp đôi môi mà cậu mong nhớ từ nãy giờ.
Trong lúc nhất thời, khung cảnh bên trong xe trở nên vô tận.
(Editor: Cứu mạng, máu mũi chảy không ngừng được.)......
Đến khách sạn.
Hai trùng môi đỏ bừng bước xuống xe, Phong Tảo lấy ra vé vào cửa.
Lúc này, trong hội trường đã có rất nhiều trùng, mọi người đều lần lượt xếp hàng để đi lên thảm đỏ, đi dạo xong thì còn phải xem buổi biểu diễn. Đi trước Phong Tảo và Tu Tư là một á thư hoạt bát và nói nhiều.
"Chào hai người, tôi là Tác Tác, là diễn viên trẻ mới ra mắt không lâu. Ngài Phong Tảo, tôi hay xem ngài phát trực tiếp lắm đó, còn học được cách làm mấy món ăn nữa." Á thư tên Tác Tác phát hiện phía sau có trùng tới liền xoay người lại nhìn, phát hiện vậy mà lại là Phong Tảo, trùng đực phát sóng trực tiếp nổi tiếng nhất hiện tại, liền vô cùng vui mừng.
"Chào cậu, đây là thư quân của tôi, Tu Tư." Phong Tảo khách khí trả lời.
Thấy Phong Tảo vừa mở miệng là giới thiệu bạn đời của mình, á thư thực hâm mộ Tu Tư. Bọn họ chắc chắn biết rõ thiếu tướng Tu Tư, dù sao thì ai mà không biết vị thiếu tướng thường dân từng bước thăng quan dựa vào những chiến công đồ sộ của mình ưu tú tới cỡ nào.
"Tôi vừa mới ký hợp đồng với công ty được hơn một năm, hiện tại vẫn chỉ diễn mấy vai quần chúng thôi." Tác Tác biết hai trùng trước mặt đều rất xuất sắc, lúc nói ra lời này liền gãi gãi đầu ngượng ngùng.
"Cậu lúc trước diễn trong phim《 Đội cứu viện 》đóng vai y tá trên chiến trường rất tốt, có thể nhìn ra cậu đã nghiên cứu rất kỹ nhân vật này." Tu Tư đứng một bên đột nhiên mở miệng.
Trong quân đội thỉnh thoảng có tổ chức một buổi xem phim, vừa nãy mới nhìn thấy Tác Tác liền cảm thấy rất quen mắt, đột nhiên nhớ ra anh đã xem qua phim có hắn đóng trong đó.
Nghe thấy Tu Tư nói là có nhận ra hắn còn xem qua phim của hắn đóng, quan trọng là còn khen hắn nữa. Quá kích động, giờ phút này Tác Tác rất muốn chạy về nhà khoe với hùng phụ cùng thư phụ, thiếu tướng Tu Tư đã khen ngợi hắn đấy!
Phong Tảo nhìn hai mắt đầy sao của Tác Tác cùng với vẻ mặt kích động nhìn Tu Tư, đột nhiên mở miệng: "Sắp đến lượt của chúng ta rồi, lát nữa nói chuyện sau."
Phong Tảo: Tên Tác Tác này, cái vẻ mặt ngưỡng mộ đó nhìn Tu Tư như vậy, không phải là thích Tu Tư rồi đấy chứ, hừ! Ta phải bóp chết hết mấy cái mầm mống tình cảm mới nhú này từ trong nôi.
......
"Tiếp theo hướng chúng ta đi tới chính là ngôi sao mới trong ngành phát sóng trực tiếp Phong Tảo cùng với bạn đời là Tu Tư." Chủ trì vừa dứt lời, Phong Tảo cùng Tu Tư đan mười ngón tay vào nhau đi ra.
Phong Tảo khi đi ra còn vui vẻ giơ tay vẫy vẫy chào mọi người, còn Tu Tư thì hoàn toàn bất động như một cái máy biết đi.
"Tới tới tới, ngài Phong Tảo với thiếu tướng Tu Tư ký tên vào bên này đi."
Tiêu sái ký xong tên, hai trùng ưu nhã đứng tại chỗ chờ phóng viên chụp ảnh.
Đột nhiên Phong Tảo hôn một cái lên má Tu Tư, bị hôn bất ngờ gương mặt Tu Tư ngay lập tức trở nên nhu hòa thậm chí còn nở một nụ cười. Những người có mặt ở đây điên cuồng quay phim chụp ảnh lại cảnh này, nhất thời toàn bộ thảm đỏ chìm trong ánh sáng của đèn flash.
Bởi vì thảm đỏ cùng với những tiết mục tiếp theo đều được phát sóng trực tiếp trên internet.
Trong lúc nhất thời internet hoàn toàn bị tê liệt.
【A A A A, ngọt quá đi, thật là muốn chết trùng luôn.】
【Ban đầu vào xem là để đu idol thôi, nhưng giờ tôi muốn trèo tường rồi. 】
【Bổn trùng cần gấp một viên thuốc trợ tim. 】
......
Chúng tôi ở hiện trường trực tiếp càng cần thuốc trợ tim hơn đấy!
Nhóm trùng ở hiện trường: Khó chịu quá đi, nhưng vẫn phải tiếp tục mỉm cười thôi.
- ------ -------
Editor: Tui cũng cần thuốc trợ tim nữa!
- ---------------
hết chương 20 ----------------
Nếu thấy truyện hay thì mong bạn đọc hãy để lại một bình luận hoặc một bình chọn để ủng hộ Mỡ và Tèo, giúp bọn mình có thêm động lực để có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này nhé. Cảm ơn mọi người!