Chương 6: Sự kiện máu mũi

Lý thanh quan hệ làm ta tâm tình thoải mái không ít, hai đứa trẻ này thậm chí cho tới buổi trưa một chút cũng không tới nhìn ta, không biết người làm mẹ như ta rất nhàm chán sao? Sơn hào hải vị ăn tiếp nhưng là sẽ mập ra nga, cùng trẻ con chơi với nhau còn có thể tiêu hóa được tiêu hóa một chút rồi .

"Đi mời Lục hoàng tử cùng Thất công chúa tới." Ta ra lệnh thái giám đi kêu người, bây giờ sai khiến người tới vậy kêu là kiểu tim không đập mặt không đỏ, không cần làm rõ điểm nhỏ này vì ta có quyền mà. Ha ha, sao cảm thấy có chút cảm giác tiểu nhân thế nhỉ ?

Đợi nửa ngày rốt cuộc chạy tới trả lời ,hai đứa trẻ chạy sang mẹ ghẻ hoàng hậu kia đi chơi, thật là điển hình có mẹ ghẻ quên mẹ ruột, không biết ta bây giờ là lần đầu làm người mẫu sao, còn chưa lãnh hội đủ cảm giác làm mẹ mà, thiệt là... Được rồi, ta đi giải sầu, ta tự mình tìm.

Ai ngờ ta một đường chạy như điên cuối cùng nhào đầu về phía trước . Ai , ai bảo ta sợ thấy người sống chứ, kia mất mặt coi như ném đại đi....Cũng không biết dẫn hai đứa trẻ đi nơi nào chơi , có chuyện vui cũng không cùng ta nói một chút , ai , mấy ngày không thấy thật muốn trách nàng .

Ai bảo nàng là bằng hữu duy nhất của ta trong toàn bộ hậu cung này chứ . Nga , không đúng , bằng hữu liền là bạn nha, nàng bây giờ làm sao đã hiểu , chắc ta phải có nhiều bằng hữu mới được. Nhưng là đi đâu, ta thật giống như không biết người ta nha...

Tính lười phải đi ra ngoài chỉ đành phải ở trong tẩm cung đi loanh quanh, một mặt cũng phái người đi tìm chứ, ha ha, xong đi, bây giờ ta ở nơi này chính là lão đại, không người nào dám quản ta, cho nên ta có chút như vào chỗ không người. Đi vào thư phòng ta cầm quyển sách nằm ở trên giường, thư phòng thật là có thật là nhiều sách a, ngày khác ta cũng phải bù lại một chút... Nói về hoàn toàn không có người quản ta nha, thật là giống ở nhà mình trong phòng tự do. Chờ có rãnh rỗi thật tốt hỏi các nàng một chút đi ngắm trăng, chạy đi đâu chơi, cũng không kêu ta, thật là buồn mà !!!

Xuyên thấu qua tầng tầng trở ngại, nghe được có tiếng nước chảy, nhàn nhạt mùi hoa ở xa tấn công tới, như là hấp dẫn như là cám dỗ. Ta từng bước một ngửi hương tới, lại thấy một cô gái ở mùi hương trung tâm sương mù lượn quanh, nàng lại là lưng quay về phía ta, không thấy rõ hình dáng. Lại chỉ nhìn thấy tấm lưng kia, sợi tóc đen nhánh bày khắp toàn bộ sau lưng, hơi lộ ra chút da thịt bóng loáng nhẵn nhụi, để cho người nhìn không nhịn được nuốt nước miếng, quả nhiên, ta nhìn thấy ta đứng ở nơi đó nuốt nước miếng một cái. Chẳng lẽ ta đây là đang nằm mơ sao???

Từng bậc đi đến, cởi xuống quần áo, từ từ đi vào trong nước, cả cái động tác như nước chảy mây trôi, làm liền một mạch, giống như là một thói quen... Nhưng mà trong ao người nhưng là cũng không quay đầu lại tựa như nhập định vậy, chỉ để lại hơi run vai... Ta mặt nghiêm túc từ từ đi tới, thấy trong tay nàng một mảnh màu đỏ, đem y mắt người đắp lên. Ta nhìn thấy bước từ từ quay về thân thể của nàng, ngón tay ta nhẹ nhàng lướt qua mặt nàng, mơ hồ cảm giác có ẩm ướt chất lỏng tuột xuống... Chẳng qua là không biết đây là do hơi nước hay là nàng ấy rơi lệ... Chỉ sợ lệ này là rơi không dừng đâu.

Mới phát giác, kia không phải ai khác , chính là Thanh, không một luồng khí, nguyên lai Thanh là gầy như vậy...

Ta nhẹ nhàng hôn nước mắt của nàng, hôn lên môi của nàng sau đó nhẹ nhàng vuốt ve môi của nàng, thật là mềm, môi thật sự rất mềm. Nhẹ nhàng ở bên tai nàng thổi khí, cắn lên rái tai nàng. Chỉ nghe nàng khẽ hô: "Hoàng thượng."

Nguyên lai nàng đem ta coi thành Hoàng thượng! Đảm bảo là ai nghe được cái này sao không hiểu phong tình cũng sẽ nổi giận đi, quả nhiên ta cảm thấy chân mày ta nhiếu lại thật, nhanh chóng lấy miệng phủ kín môi nàng, không nên để cho cái này làm cho người vừa yêu vừa hận đôi môi này không cho nàng nói lời thừa nhải gì nữa. Khẽ mở hàm răng, lập tức cảm thấy một cổ khí tức dễ ngửi, muốn càng nhiều hơn hấp thu về điểm kia ôn nhu cho nên từng bước ép sát, nàng đã lui đến bên cạnh ao, không thể lui được nữa. Lưỡi nàng lại dây dưa với lưỡi của ta. Nàng bắt đầu chủ động nghênh hợp ta, tình ý liên tục...

Nhạt : bây giờ ta đã biết ai công ai thụ :)))))

"Mẫu phi, mẫu phi..." Đột nhiên bị thanh âm này đánh thức, ta cái đó khí nha, mới vừa rồi là nằm mơ, nguyên lai là một giấc mộng nha, quả nhiên là một giấc mộng...không biết là xuân mộng hay là nhỏ bưng hòa thanh phát sinh qua. Thật muốn đem nhỏ thần nắm tới đánh một trận, thiệt là, khi nào kêu không tốt, hết lần này tới lần khác như vậy JQ mới vừa diễn ra, sẽ để cho hắn một phiếu, nhiễu người thanh mộng người, ta mẹ hắn nhưng là cá sẽ nhớ thù người nga...

Hừ, chỉ như vậy trừng ngươi, để cho ngươi xấu hổ mà chết. Tiểu quỷ kia móng vuốt còn không biết nguy hiểm đặt ở trên bả vai ta, trời ạ, còn muốn hay không người sống, bẩn móng vuốt nha...

Ta khoa trương nắm lên mống vuốt của hắn, không nói lời nào đem hắn đánh xuống giường, giận dữ hét: "Ngươi móng vuốt, bẩn không bẩn a, ngươi nhìn là rất sạch sẻ, trắng tính, để cho người muốn cắn một cái, nhưng là, có bao nhiêu vi khuẩn ngươi biết không! A? Ngươi, ngươi, ngươi, tại sao có thể xông loạn hoàng hậu phòng đâu, chớ nói chi là ở trên giường nhỏ đâu! Sau này không cho phép như vậy! Standup, goout!" Tiểu quỷ này nghe được cuối cùng cũng không biết nghe không hiểu, oa một tiếng kêu khóc "Mẫu hậu" trốn bên người Thanh, còn không quên lôi mỹ — nữ — tay, đứa nhỏ này quả nhiên theo mẹ hắn , sắc nha .

Giáo huấn người xong tâm tình thật tốt, nhìn nữa thanh, hơi nhíu lại chân mày, tự tiếu phi tiếu quở trách ta một cái, sau đó yêu sờ đầu tiểu tử, thật hạnh phúc a. Ta đột nhiên nghĩ đến cái gì, những thứ kia hoạt sắc thơm ngát hình ảnh xen lẫn xuất hiện ở trước mắt, cùng trong thực tế Thanh thay nhau xuất hiện, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, có nóng một chút chất lỏng chảy ra... Cái này, mất mặt ném đại phát, cũng vứt xuống cổ đại đi, không — sẽ — là — lưu — tị — máu — đi! Ai, bối, thật là cõng, người ta đều là thấy người đẹp ra tắm lưu máu mũi, yêm đây là đâu ra nha, hai kỳ đà cản mũi ở bên cạnh chống đâu, người ta cũng đều mặc chỉnh chỉnh tề tề nha... (chẳng lẽ ngươi còn suy nghĩ gì cái gì sao! )

Quả nhiên, ta sờ một cái lỗ mũi, đỏ tươi máu vẫn còn ở rào rào rào rào không ngừng xông ra, nhìn dạng mấy ngày gần đây là đại bổ quá mức nha. Lật đật muốn dùng cái gì che.

"Mẫu phi, mẫu phi, ngươi, mũi ngươi thật là đỏ..." Vội vàng che miệng của nàng, nha đầu này, ngươi lanh mắt, nói ít câu sẽ chết a. Thiệt là, ngạc nhiên, bị cưng chìu xấu đứa trẻ nha...

"Muội muội chớ có kích động, nếu không phải chê, tiếp tục ở ta nơi này nghỉ ngơi khỏe không." Nàng vừa nói vừa lấy ra khăn tay, nhẹ nhàng kề gần mũi ta, mùi thơm thoang thoảng, là mùi trên người nàng, nàng nhẹ nhàng lau chùi, một bên quay đầu đối với hai đứa trẻ nói: "Thần nhi, Nguyệt nhi, hai ngươi đi ra ngoài trước chịu chút điểm tâm, ta tới trông nom mẫu phi các ngươi" Nói xong còn không quên đối với người nhà đứa trẻ thản nhiên cười một tiếng, ai nha, thiệt là, nhà ta ngắm thần nếu tới cá mẹ con yêu, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! ! !

Thiệt là, lúc nào nhiều hơn người tỷ tỷ nha, ta làm sao không biết chứ?

Đứa trẻ đã ngoan ngoãn đi ra ngoài, ta cũng ngoan ngoãn nghe nàng chỉ huy. Nàng đở ta tiếp tục nằm xuống, nàng khẽ mỉm cười nhìn ta, khẽ mở hàm răng: "Thế nào, nhớ tới chuyện thú vị gì sao?" Là, là nhớ lại, nhớ lại dáng vẻ ngươi không mảnh vải a, ai, cái này gọi là ta làm sao nói ra được nha.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng vuốt ve chân mày ta, từ từ muốn vuốt lên, sau đó nhìn ta đã cầm máu mũi khẽ cau mày, khẽ lắc đầu một cái, từ từ tựa vào trên người ta, nàng muốn làm gì chứ ?

"Làm gì?" Thanh âm run run có chút không hợp thời nhớ tới.

"Lau vết máu cho ngươi" Trả lời chuyện đương nhiên, không có một tia mất tự nhiên. Nhìn người ta công lực, hoàng hậu quả nhiên không phải ăn chay...

"Ngươi môi thật là đỏ nha." Ta xấu hổ nha, thật ra thì ta là muốn nói thật là thơm thật là thơm. Ai nha nha, ta đây là đang làm gì vậy, sắc tức là không, không tức là sắc nha... Nhìn nàng càng ngày càng tới gần môi đỏ mọng, nàng đang làm gì đó. Muốn ngăn cản cái gì, nhưng lại mong đợi cái gì, thật là mâu thuẫn nha. Dứt khoát nhắm mắt lại, có mềm mại đồ đang qua lại liếʍ.

Oanh oanh oanh, ta muốn chạm điện.

"Chỉ cho phép Lam tùy ý vào phòng của ta, nằm ở trên giường ta, ngược không để mắt mà nhìn một chút? Thậ là chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, không cho phép trăm họ đốt đèn nha...''

Nói xong nàng cười khẽ tự nhiên đi xuống giường nhỏ, xoay người rời đi. Giống như không biết ta mới vừa rồi lúng túng sao, để ta một người ở trong phòng ngẩn người, đợi nàng đi tới cửa, thật giống như biết ta ánh mắt một mực đuổi theo nàng, lại là khẽ mỉm cười: "Lâm còn định nằm ở trên giường ta bao lâu đây?"

Ầm ầm nổ lớn, ta trúng đạn! ! chẳng lẽ ta — mới vừa — mới — bị — người — đùa — giỡn — sao, bị — một cái — người — cổ — đùa — giỡn — sao.

Lại phát sinh chuyện như vậy a, nhân dân cả nước cũng sẽ không tha thứ ta, toàn thế giới nhân dân cũng sẽ khinh bỉ ta. Muốn trêu đùa nàng cũng là bị đùa giỡn cái đó!

Âm thầm quyết tâm, trấn định như thường rời phòng, có thể thấy nàng lại cảm thấy áo não, vội vàng kiếm cớ nhanh chân chạy.

Nhìn dạng là biết đạo hạnh còn chưa đủ sâu nga, ta không quên nàng cuối cùng ngầm thâm ý nhìn nàng, một bộ dạng nhỏ, ngươi không trốn thoát khỏi lòng bàn tay ác độc của lão nương đâu.

Chẳng lẽ ta là chịu đựng quá lâu, chảy máu mũi thật là mất mặt ném đại phát, cũng vứt xuống Thái bình dương đi...

Giấc mộng kia hẳn là trước kia hẳn là chuyện của Tiểu Bưng* cùng Thanh xảy ra đi, mộng chân thật như vậy, chẳng qua là không biết là mộng của Tiểu Bưng đâu, hay là mộng của Thanh? Rõ ràng là Thanh đem Tiểu Bưng làm hoàng thượng, nhưng là chạm tới phần kia mềm mại nàng lại như thế nào không hiểu chứ ? Hay là từ không chân chính biết... Tràn đầy nghi vấn, tràn đầy không hiểu. Ước chừng thấy hai người, quan hệ này liền không minh bạch không minh bạch. Ai, quấn quít nha...

(*) : dịch ra thì là nhỏ Bưng nhưng đổi thành tiểu Bưng cho thân thiện chút :))))

Cho dù Thanh đối với ta hữu tình, cũng là trước ta trước kia đi, cũng chỉ là Tiểu Bưng đi. Ta không còn là ta, cùng ta có quan hệ gì đâu chứ ? Ta bất quá là một bóng dáng. Trước kia ân oán tình cừu, hận yêu bất hòa, ta không muốn đi mổ, ta không muốn đi tham dự, ta không muốn đi ngụy trang, ta làm ta là tốt nhất. Ta không muốn làm đồ thay thế , làm bóng dáng của ai.