Chương 2: Cút!

Chương 2 : Cút!

Ngày thứ hai Mặc Nhiễm nuôi con gái.

Con gái của hắn rất kì lạ, con bé thường xuyên nửa đêm không ngủ lại ngồi xếp bằng trên giường ...

Một đứa trẻ chưa đến một tuổi nửa đêm không ngủ lại ngồi tu luyện , ngươi có hiểu không?

Nguyên nhân bởi vì ở thế giới khác nhau sao?

Thế giới khác con nít đều đáng sợ như vậy sao?

Nữa tuổi liền bắt đầu tu luyện.

Đây chính là bắt đầu tu luyện từ nhỏ giống như tiểu thuyết miêu tả sao?

Con gái của ta có tư chất cường đế?

"Hệ thống, thế giới này cuối cùng ra sao? Ta lúc nào mới ra khỏi núi? Thế giới này con nít đều như vậy sao?” Mặc Nhiễm nằm trên ghế dài, hồi tưởng chuyện con gái hắn ngồi xếp bằng tu luyện lúc nửa đêm hôm qua , khóe miệng không kìm được mà kéo ra.

Thật là đem hắn hù dọa.

Lúc đâu hắn còn tưởng rằng, đây là phản ứng đặc thù của con nít khi không ngủ được, kết quả không đợi hắn tới gần ra tay, linh khí từ bốn Phương tám hướng đột nhiêu hội tụ, cuối cùng dung hợp vào trong thân thể con gái hắn.

Loại hiện tượng này hắn biết là đang tu luyện...

Hắn chưa có tiếp xúc qua thế giới bên ngoài, Mặc dù có một thân thực lực cao hơn người, nhưng không qua tu luyện, mỗi ngày đều là chơi đánh thẻ, hoàn toàn là nằm chơi.

Vì vậy đối với chuyện tu luyện, hắn một chút cũng không biết, về phần loại chuyện đứa bé gần một tuổi có thể tu luyện, càng chưa từng nghe thấy.

Vì năm trăm năm qua, hắn vẫn luôn đợi bên trong núi, chưa từng một bước đi ra ngoài, về phần thực lực hắn mạnh cỡ nào bản thân hắn cũng không rõ ràng, hắn chỉ có thể cảm nhận được, chỉ cần mình muốn, thế giới này trong nháy mắt có thể bị tiêu hủy…

Nói theo cách của hệ thống là hắn đã đạt đến cảnh giới Tiên Đế.

Trước mắt thế giới hắn đang ở là hạ giới, trong muôn ngàn thế giới thì hạ giới này là tầm thường nhất, có nhiều hạ giới nhưng chỉ có một thượng giới.

Phân bố thực lực ở hạ giới, đại khái có thể phân chia thành: Ngưng Khí, Tụ Khí, Tán Khí, còn Cường Đế là cảnh giới cuối cùng của hạ giới.

Một cảnh giới lại được phân làm chín tầng.

Người hạ giới đat đến tầng chín của cảnh giới cường đế thì lúc bước vào cảnh giới tiếp theo liền sẽ bị thiên đạo cưỡng ép đưa vào thượng giới, bởi vì thiên địa ở hạ giới không thể chịu nổi lực lượng của cường giả cảnh giới Tiên đế.

Mặc Nhiễm là trường hợp đặc thù, thời điiểm mấy năm trước lúc hắn đột phá cảnh giới Cường đế, hệ thống liền đưa cho hắn một bộ quần áo có thể che lấp vạn vật, dùng để thay hắn che lấp thiên cơ, tránh cho bị thiên đạo phát hiện, bây giờ hắn đã đạt tới cảnh giới Tiên đế, quần áo trên người cũng mất đi tác dụng, hiện tại cũng chỉ nhìn cho đẹp mắt thôi.

Cảnh giới Tiên đế, tới lui tự nhiên ở giữa muôn vàn thế giới.

[Thời cơ chưa tới, trước mắt ký chủ đừng nghĩ đến chuyện ra khỏi núi nữa, mà nghĩ cách làm sao để nuôi con gái đi!].

Lại câu trả lời đó…..

“Ngươi ngoại trừ câu trả lời này, không có thể nói câu khác sao?”.

[Không có].

Rất hiển nhiên, đối với việc ra khỏi núi, Mạc Nhiễm Không phải hỏi lần đầu, mà hệ thống cũng trả lời như cũ không có khác biệt.

Đến cùng đâu mới là đến thời cơ?

Cũng ngay tại thời điểm này, Thẩm Thanh Thanh hai tay dâng một bản thư tịch cổ xưa uốn a uốn éo hướng mặc nhiễm một đường bò chậm tới

Không bao lâu liền tới bên cạnh hắn.

Cái này…cái này là thật sao?

Trong quyển sách này viết đều là thật sao!?

Thẩm Thanh Thanh không biết nói chuyện nàng dùng tay nhỏ mập mập chỉ tay về phía cuốn sách, bên trong miệng còn kêu a a ô ô không biết là đang nói cái gì.

Mạc Nhiễm mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn nhận lấy cuốn thư tịch của nữ nhi đang cầm.

thượng Giới Kí sự.

Đây không phải trong sự kiện mấy năm trước đạt được sao?

Đây là một bản tài liệu ghi chép những sự kiện lớn phát sinh ở thượng giới, trước kia tại thời điểm nhàm chán, Mạc nhiễm thường xuyên lấy ra nhìn.

Bởi vì không được ra ngoài, mà muốn biết thế giới bên ngoài, cho nên thường xuyên đọc qua.

Phía trên ghi chép một số sự tích lớn nhỏ của cường giả trên thượng giới, không nhiều nhưng những người tương đối nổi danh đều có ghi chép, quan trọng nhất là, quyển sách này vẫn là một kiện bảo pháp cấp bậc Tiên đế, sẽ tự động thu nhận thông tin.

Nói cách khác, thời điểm mỗi khi thượng giới có phát sinh chuyện lớn, đều sẽ bị ghi chép vào, đổi mới không ngừng, Mạc Nhiễm đã rất lâu không thấy nó.

Muốn biết quyển sách này là cái gì sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn liền đứng lên ngồi xổm người xuống, vừa ôm lấy nữ nhi vừa nói: “Quyển sách này tên gọi là ghi chép cố sự, bên trong ghi lại rất nhiều câu chuyện nhỏ”.

Bản vương đang hỏi ngươi những câu chuyện nhỏ này có thật hay không?

Càng nghĩ càng tức giận, bàn tay nhỏ mềm mại liền hướng về phía mặt Mạc Nhiễm mà đánh đánh lên.

Hành động đó đối với Mạc Nhiễm mà nói, không khác gì là đang vuốt ve.

Nữ nhi của ta đang sờ ta!!!

Đột nhiên bị đυ.ng vào như vậy làm Mạc Nhiễm rất vui!

Thơm ngọt mềm mại!

“Các câu chuyện nhỏ này cũng rất thú vị, đến đây cha kể cho con nghe một chút.”

Sau đó Mạc Nhiễm mang cuốn sách mở ra, cũng ngay trang sách mà Thẩm Thanh Thanh lật ra lúc đầu, bốn chữ lớn đập vào mắt hắn.

Nguyệt Lạc Tiên Vương.

“Nữ nhi ngoan, ngươi nhìn vị Nguyệt Lạc Tiên Vương này đi chính là Tiên Vương đại danh đỉnh đỉnh là rất xinh đẹp”.

Nghe vậy, Thẩm Thanh Thanh hai mắt trừng lão cha của mình, rồi nhìn bốn chữ quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn ánh vào mi mắt nàng.

Nguyệt Lạc Tiên Vương, sinh ra ở thượng giới là thánh nữ duy nhất tộc Lạc Nguyệt mang trong mình Thiên Linh Thánh Thể, đứng thứ ba trong bảng xếp loại mỹ nữ trên thượng giới.

Ba ngàn năm trước, chứng đạo cảnh giới Tiên Vương, cũng trong thời gian ngắn liền đâm mấy vị cao thủ cảnh giới Tiên Vương uy tín lâu năm trên thượng giới, không một lần bại, được xưng là người đứng đầu trong cảnh giới Tiên Vương.

Một ngàn năm trước khi bí cảnh Tiên Hoàng được mở ra, Nguyệt Lạc Tiên Vương lẻ loi một mình xông vào bí cảnh, lấy tư chất cường thế đoạt được truyền thừa của Tiên Hoàng, thời khắc mấu chốt lúc tiếp thu truyền thừa thì bị ngũ đại tiên hợp lực đánh lén, cuối cùng không địch lại bỏ mình trong bí cảnh.

Hưởng thọ 6500 năm.

Nhìn ghi chép phía trên, Thẩm Thanh Thanh thân thể run lên một trận, lại…lại là thật!

Ta đã chết nhiều năm như vậy sao?

“Nữ Nhi ngoan, con bị sao vậy”

Tựa hồ thấy có điểm dị thường, Mạc nhiễm nhìn thì thấy cô đơn trên gương mặt con gái, quan tâm hỏi.

Thẩm Thanh Thanh không để ý đến hắn, tay nhỏ tiếp tục lật giấy, lật đến khoảng thời gian một năm trở lại đây.

Nam Cung Hoa, cảnh giới Ngụy Tiên Đế!

Ngàn năm trước, cùng Cẩn Tiên Vương, Mộc tiên Vương, Bách Chiến Tiên Vương, Vạn Thú Tiên Vương xông vào bí cảnh Tiên Hoàng, cùng nhau hợp lực đánh chết Nguyệt Lạc Tiên Vương, cuối cùng đoạt được truyền thừa thành công phá cảnh lên cảnh giới Tiên Hoàng.

Năm trăm năm trước, tại một nơi bên trong bí cảnh Tiên Đế, đại khai sát giới đem một đám Tiên Hoàng xâm nhập bí cảnh chém gϊếŧ hầu như không còn, cuối cùng chỉ còn có hắn thành công đi ra từ bên trong bí cảnh Tiên đế, cũng thành công phá cảnh, tiến vào cảnh giới Ngụy Tiên Đế.

Nam Cung Hoa!

Nhìn khuôn mặt trên bức họa kia làm nàng thấy quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, bàn tay béo toàn thịt của Thẩm Thanh Thanh nắm chặt, đấm một quyền đập thẳng lên đầu người trong bức họa.

Cũng liền trong nháy mắt này, một đạo kiếm khí bắt đầu ngưng tụ.

Không tốt, không thể sỉ nhục Tiên Đế!

Đột nhiên xuất hiện ngoài ý muốn khiến Thẩm Thanh Thanh đau cả đầu, nếu kiếm khí này đánh lên người nàng, không chết thì cũng mất đi một lớp da!

Trên bầu trời từng đám mấy ùn ùn kéo tới, kim sắc huyền ảo mà phức tạp hội tụ thành một thanh kiếm khí chỉ vào trên người Thẩm Thanh Thanh đang nằm sấp.

Động tĩnh lớn khiến bốn phía trở nên vô cùng yên tĩnh, thiên địa dưới thanh kiếm khí cũng trờ nên vô cùng yên tĩnh.

Tử vong yên tĩnh!

“Cút!”

Chỉ nghe một đạo thanh âm trầm thấp từ trong miệng Mạc Nhiễm truyền ra.

Một đạo kiếm khí ngụy Kiếm Đế mà cũng dám chỉ về hướng nữ nhi của hắn?

Cũng xứng sao?

Chớ nói tới sỉ nhục, gϊếŧ người này cũng không làm sao cả?

Theo thanh âm Mạc Nhiễm truyền ra, thiên địa trong nháy mắt khôi phục lại bình thường.

[Đinh, ở trước mặt con gái làm màu, thu hoạch được một chuỗi kẹo đường].