Ở trong trí nhớ của "Mục Cẩn", khi mua nhà đều được miễn phí vận chuyển cùng phí trang bị gia dụng, như thế nào tới nơi này của hắn liền phải thu phí ship, hắn mau chóng tới bộ phận chăm sóc khách hành tinh tế hỏi cho rõ.
Giọng nữ điềm đạm từ trong quang não truyền ra: “Khách nhân tôn quý, bởi vì Sa Tinh không có thành lập địa điểm chuyển phát nhanh của tinh tế, thương phẩm của chúng ta yêu cầu thông qua phi thuyền mới có thể ship tới đúng chỗ, bởi vậy số tiền này yêu cầu ngài tự mình chi trả.”
Mục Cẩn trầm mặc, Sa Tinh ở trong liên minh tinh tế xác thật không có cảm giác tồn tại, một cái tinh cầu ngoài mấy hạt cát thì chẳng có gì, người tinh tế xác thật không cần thiết vì cái tinh cầu đơn độc này mà thành lập nơi chuyển phát.
Việc này thật làm cho người ta buồn bực, Mục Cẩn không chỉ muốn mua đồ vật vận chuyển đến Sa Tinh, còn phải đem châu báu trang sức bán trên Tinh Võng gửi ra ngoài, không có chỗ chuyển phát nhanh sao có thể gửi đồ vật, hắn vội hỏi nhân viên, có thể hay không xây dựng một chỗ chuyển phát nhanh trên Sa Tinh.
Vẫn là giọng nữ điềm đạm truyền ra: “Thành lập cứ điểm cần phải căn cứ dân cư và phán đoán nhu cầu của họ, căn cứ vào kết quả tính toán, Sa Tinh không đủ điều kiện để trang bị căn cứ chuyển phát, phương án giải quyết tốt nhất là thông qua tinh cầu gần đây nhờ nhận hộ, phí dụng sẽ hạ thấp một chút.”
“Có thể tiết kiệm được bao nhiêu?” Mục Cẩn tâm tình trầm trọng, hắn đã có thể dự kiến đại bộ phận số tiền trong tài khoản của bản thân đều mất vào trong phí vận chuyển này.
Đối phương ngữ khí thực nhẹ nhàng: “Thông qua tính toán của trí năng, dự tính có thể tiết kiệm được tới một phần mười, khách nhân tôn quý……”
Có thể giảm một phần mười, nhưng thời gian lại chậm một hai ngày, đối với quỷ nghèo Mục Cẩn mà nói miễn cưỡng cũng xem như một tin tức tốt, hắn mau chóng thông qua trí năng nhân tạo không đủ trí tuệ liên hệ tinh cầu có điểm chuyển phát nhanh cách chính mình gần nhất —— Tát Đinh tinh.
Mục Cẩn hao phần lớn thời gian cùng người phục vụ ở Tát Đinh tinh xác nhận mình muốn từ Sa Tinh gửi đồ vật ra ngoài qua bưu điện, sau khi khẳng định mình không nói giỡn cũng không phải trò đùa, người phục vụ Tát Đinh Tinh rốt cuộc an bài cho hắn một chiếc phi thuyền loại nhỏ cùng một người máy trí năng tới lấy hàng hóa.
Người máy trí năng không linh họat như con người, nhưng giá cả phải chăng, thời điểm người phục vụ hỏi, hắn Mục Cẩn không chút do dự lựa chọn người máy trí năng phục vụ, hiện giờ tinh tệ chỉ có ra không có vào, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đó.
Loại phi thuyền nhỏ này tiêu hao năng lượng ít hơn so với phi thuyền cỡ lớn và cỡ vừa, nhưng phi thuyền dù sao cũng là phi thuyền, để gửi số châu báu trang sức này đi Mục Cẩn đã phải dùng một phần mười tiền tiết kiệm —— hai mươi vạn tệ (~700 triệu VND).
Làm Mục Cẩn lòng đau như cắt chính là, số hộp để châu báu trang sức kỳ thật chỉ chiếm một vị trí nhỏ trên phi thuyền, không gian dư lại tất cả đều để trống!
Sau khi số trang sức tới Tát Đinh tinh, thông qua phi thuyền chuyên dụng của điểm chuyển phát nhanh vận chuyển đến các tinh cầu khác phí dụng liền hạ thấp, tổng cộng mới dùng có một ngàn tinh tệ.
Mục Cẩn gửi châu báu trang sức ra ngoài xong, nhìn tài khoản còn dư lại không đến 180 vạn, bắt đầu tính toán tỉ mỉ một lần nữa việc chọn mua phòng ốc.
Không chỉ chọn lựa hình thức phòng ở, còn phải xem phòng ở lớn nhỏ, phí vận chuyển, cùng với ứng phó Phù Tang thường thường nói một hai câu ghét bỏ.
Kỳ thật, lúc nãy lúc Mục Cẩn nói chuyện Phù Tang liền hiểu rõ phiền não của Mục Cẩn, sau đó hắn phi thường không khách khí mà trào phúng Mục Cẩn hai câu, nhắc tới ước định một năm của bọn họ, nếu sau một năm Mục Cẩn không thể hoàn thành yêu cầu của Phù Tang thì hắn sẽ làm theo lời Phù Tang.
Phòng ở được lựa chọn theo ý kiến của Phù Tang, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bọn họ phải ở cái phòng này ít nhất một năm, nếu chọn phòng không hợp ý Phù Tang, thì trong tương lai sẽ bị Phù Tang thường xuyên càm ràm.
“Hô, cuối cùng cũng chọn được.” Hơn nửa buổi sáng, Mục Cẩn tính một lần lại một lần, rốt cuộc chọn lựa một đống đồ mà Phù Tang không ghét bỏ cùng phòng ở vào giỏ hàng.
Căn nhà này có hai tầng, dựa theo tiêu chuẩn tinh tế có một trăm mét vuông, trên lầu một phòng ngủ, một thư phòng, thư phòng có thể dùng làm tĩnh thất để tu luyện, dưới lầu là phòng bếp, buồng vệ sinh cùng phòng tiếp khách, nhìn tổng thể thì phong cách trang hoàng cũng không hoa lệ, lựa chọn kiểu trang trí phục cổ giản lược.
Phòng ở có diện tích nhỏ như vậy, giá lại không cao, tương đối tiện nghi, chỉ tốn 30 vạn là có thể freeship lại thêm trang bị.
Lúc này đây Mục Cẩn lựa chọn địa điểm lấy hàng là Tát Đinh tinh, quả nhiên lúc thanh toán không có thêm vào phí chuyên chở.
Trừ bỏ phòng ở, bên trong còn có nguyên bộ các loại đồ gia dụng cùng đồ điện, phần lớn đồ gia dụng đều là trực tiếp được tặng khi mua phòng, mặt khác một ít vật nhỏ phải tự mình đi mua, vì không còn nhiều tinh tệ, Mục Cẩn trực tiếp bỏ đại bộ phận đồ vật còn thiếu, chỉ mua sắm một ít nhu yếu phẩm thật sự cần thiết.
Đến nỗi đồ dùng trong phòng bếp cũng bị Mục Cẩn trực tiếp bỏ qua, dù sao hắn đã quyết định ba tháng này phải dựa vào dinh dưỡng tề, phòng bếp coi như vật bài trí.
Nếu đã quyết định muốn gieo trồng, các loại công cụ và hạt giống đều không thể thiếu, còn có vật phẩm dùng cho trận pháp thay đổi ngũ hành, tốt nhất là mua luôn một lần.
Trận pháp thay đổi ngũ hành thực ra rất đơn giản, chỉ cần đem đồ vật đại biểu cho mỗi yếu tố trong ngũ hành đặt chung một chỗ làm mắt trận là được, cụ thể trận pháp sau khi hoàn thành hiệu quả theo thần thức của người chế tác trận pháp mà xác định được cường độ, cùng tài liệu không có bao nhiêu quan hệ.
Sau khi hoàn thành chi trả cho tất cả đồ vật, Mục Cẩn liên hệ với người phục vụ của Tát Đinh tinh, nói cho họ biết phòng ở, dinh dưỡng tề, công cụ gieo trồng và đồ dùng cho mắt trận tất cả đều đưa đến điểm chuyển phát nhanh ở Tát Đinh Tinh, làm phiền họ hỗ trợ an bài một chiếc phi thuyền cỡ trung đưa hàng hóa đến Sa Tinh.
Lòng đau như cắt, Mục Cẩn dùng 50 vạn thanh toán phí vận chuyển.
Lần này tiền dùng để mua sắm các loại đồ vật cộng với phí chuyên chở tổng cộng một trăm vạn, phí chuyên chở liền chiếm một nửa, không có gì càng hố người so với việc này.
Người phục vụ phỏng chừng cũng là nhìn không được, đưa hóa đơn trước lại khuyên một câu: “Khách nhân, người hao tổn tâm huyết mà đặt mua đồ vật trên Sa Tinh đều là tiêu tiền uổng phí, không bằng đem tiền dùng ở Tát Đinh Tinh của chúng ta, 30 vạn đều có thể mua 300 mét vuông phòng ở, còn có hoa viên, so với phòng ở một trăm mét vuông phòng kia thì tốt hơn nhiều.”
Mục Cẩn trở lời lại một câu: “Ta cũng cảm thấy phí chuyên chở có hơi nhiều, không bằng ở Sa Tinh cũng bố trí một chỗ nhận chuyển phát, về sau liền không cần phiền toái chỗ chuyển phát của Tát Đinh Tinh.”
Những lời này là tiếng lòng Mục Cẩn, việc dọn tới Tát Đinh Tinh hoàn toàn không có khả năng, nhưng hắn cũng không muốn đồ vật của mình mỗi lần vận chuyển tới đều phải trả thêm phí thu hộ cho Tát Đinh Tinh, biện pháp tốt nhất chính là ở Sa Tinh thành lập một cái điểm chuyển phát nhanh.
Người phục vụ bên kia sau khi nhìn đến những lời này của Mục Cẩn liền trực tiếp biến mất, điểm chuyển phát nhanh ở tinh cầu Tát Đinh Tinh xa xôi này đã ba năm liên tục không đạt được chỉ tiêu thấp nhất, nếu năm nay còn không có khởi sắc thì điểm chuyển phát nhanh này rất có thể sẽ bị hủy bỏ, có nghĩa là bọn họ sẽ phải gia nhập vào hàng ngũ thất nghiệp.
Hiện giờ thật vất vả mới có một khách hàng lớn, mắt thấy mới một lần liền hoàn thành hơn phân nửa chỉ tiêu của cả năm, người phục vụ không dám lại khuyên ngăn, vạn nhất vị khách hàng lớn kia thuyết phục được tổng bộ ở Sa Tinh thiết lập điểm chuyển phát nhanh, lúc đó muốn khóc cũng phải đi tìm chỗ khóc, tuy nói khả năng thiết lập điểm chuyển phát nhanh trên Sa Tinh cực kỳ bé nhỏ.
Mục Cẩn bên này rốt cuộc nhận được dinh dưỡng tề mà hắn đã đặt trên Tinh Võng, đói đến da bụng dán da lưng hắn lập tức mở ra một bịch dịch dinh dưỡng uống, mới không còn cảm thấy đói nữa.
Phù Tang nhìn bộ dạng không biết cố gắng này của Mục Cẩn, phi thường muốn nói vài câu nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, đường đường thần mộc không thể so đo cùng nhân loại nhỏ bé.
Dịch dinh dưỡng có vị sền sệt, vì tiết kiệm tiền Mục Cẩn không mua cái có vị đặc biệt, chỉ mua loại bình thường, không khác gì uống nước, cũng chỉ có Mục Cẩn trước đây ở Đan Vân đại lục quen ăn Tích Cốc Đan không mùi không vị mới có thể chịu đựng được.
Chỗ tốt của dịch dinh dưỡng chính là không cần dạ dày hoạt động để hấp thu, sau khi uống xong lập tức không đói bụng, Mục Cẩn cảm thấy một bình dịch dinh dưỡng không đủ, lại mở thêm một bình.
Chỉ chốc lát sau Mục Cẩn liền có cảm giác tràn đầy năng lượng, xem xét đồ vật trong phi thuyền, một cái rương siêu lớn dùng để chứa nông cụ, đồ vật dùng trong nhà, đồ dùng chế trận cùng mấy thứ thượng vàng hạ cám khác thì để trong một cái rương cỡ vừa.
Trừ bỏ này hai cái rương này, phần lớn không gian trong phi thuyền đều bị một đống tài liệu đặc thù chế thành mặt tường, sàn nhà đầy gia cụ cùng đồ điện.
Bởi vì Mục Cẩn vẫn chọn người máy trí năng, nên sau khi người máy hỏi yêu cầu của Mục Cẩn, đem phòng ở lắp ráp trên cát, hoàn toàn không suy xét đến vấn đề nền có ổn không.
Chờ phòng ở lắp ráp xong, người máy hoàn thành xong nhiệm vụ rời khỏi Sa Tinh.
Bởi vì lúc phi thuyền khởi động sẽ thổi một trận gió to, cho nên Mục Cẩn tận mắt nhìn thấy khi cơn gió thổi qua, căn nhà vừa xây xong đung đưa theo gió.
“Căn nhà này sợ là không trụ được một năm phải đổi, đến lúc đó xem ngươi có thể đi đâu.” Phù Tang ở trong thức hải xem được chuyện xảy ra ra bên ngoài.
Mục Cẩn thực lực yếu hắn hiện tại có thể nghẹn không nói, mặt khác Phù Tang vô cùng vui vẻ nhìn thấy Mục Cẩn mắc sai lầm, bởi vì như vậy không chừng tới một lúc nào đó hắn có thể thông suốt, lời hứa hẹn một năm kia cũng có thể thực hiện trước thời hạn.
“Tiền bối, ta tin tưởng căn nhà này có thể kiên trì được một năm. Đầu tiên, vào ngày thường sẽ không có gió to như vậy, tiếp theo ta chuẩn bị đem trận thay đổi ngũ hành bày ở phụ cận căn nhà, có thể giúp cho căn nhà ổn định, chủ yếu là thời điểm chọn phòng ta nhìn thấy loại tài liệu này xây phòng ở có thể chống gió.” Mục Cẩn cười tủm tỉm mà nhìn, chờ cho phi thuyền rời đi căn nhà liền ổn định trở lại, Phù Tang nói chính mình phòng ở không phải thủy hoá(?).
Lúc nói chuyện, Mục Cẩn đem bao lớn tạp vật mở ra, bỏ đồ cần dùng vào trong phòng đi, nguyên liệu chế tác trận pháp thì đặt ở cửa, một lát liền lấy ra cái rương lớn chứa tất cả đồ vật.
Phù Tang lúc trước đã đáp ứng hỗ trợ Mục Cẩn dựng trận thay đổi ngũ hành, lúc này vật liệu đã đầy đủ hết, Mục Cẩn lập tức lại bận rộn.
Phù Tang nguyên vì Mục Cẩn không nghe lời nên không cao hứng: “Ta cảm thấy người phục vụ của cái tinh tế chuyển phát nhanh nói cũng có đạo lý, ngươi ở trên Sa Tinh lăn lộn quá tốn công, tìm nhiều tinh cầu ít người biết mua đất, nói không chừng tinh cầu khác linh lực còn nhiều hơn, ngươi tu luyện còn có thể nhanh chút.”
“Tiền bối, dùng pháp quyết của Đan Vân đại lục và đồ vật ở tinh tế tuyệt đối không giống nhau, ta nếu ở một viên tinh cầu bình thường thì làm sao bảo vệ được bí mật, vẫn là trên Sa Tinh tốt hơn, chỉ có một mình ta không có ai khác, không sợ bí mật bị tiết lộ.” Mục Cẩn nói xong, đem ấm nước thu hồi đặt ở cửa.
Ấm nước tinh khiết đã toàn bộ tưới lên cát trong mắt trận, vì để nước không trôi đi mất, Mục Cẩn trực tiếp dùng linh lực phong tỏa chúng nó.
Khi hai người nói chuyện, mắt trận toàn bộ bố trí xong, chờ Phù Tang đem thần thức phủ lên chúng nó.