Ken mang theo một con robot hình thỏ màu trắng chỉ to bằng lòng bàn tay xuất hiện trước cửa nhà Mai Thu Hà vào hai giờ sáng, hiện giờ cô đã tắm xong cho hai cha con Lê Chí Linh, chất bẩn trên người Lê Chí Linh được rửa sạch, cơn sốt của Lê Kiệt có giảm xuống đôi chút, nhưng vẫn không yên tâm.
Ngay khi gặp Ken cô đã để ý đến con thỏ nhỏ bay theo hắn, hình dạng của robot sức khỏe thời bây giờ vô cùng đa dạng, nó được thay đổi theo sở thích của chủ nhân.
Nhìn con thỏ nhỏ bay theo Ken, cô khá bất ngờ, Ken có vẻ ngoài đẹp trai, nhưng cũng khá lạnh lùng nhìn cứ như một vương tử cao quý, không ngờ hắn lại thích tạo hình thỏ con, còn là thỏ trắng.
“Người nhà của cô đâu?” Ken lên tiếng.
Mai Thu Hà vội mang hắn và con robot vào phòng ngủ.
Ngôi nhà của cô rất đơn sơ, gần như bên trong không có vật trang trí nào, thời bây giờ đến một gia đình nghèo nhất cũng không đơn sơ tới cỡ này. Hơn nữa Ken biết chỗ này là nơi nào, đây là căn nhà của tướng quân Lê Chí Linh, trưởng quân đoàn số 13 khi trước, nơi đây đã từng là một trong những căn nhà được bảo vệ nghiêm ngặt nhất đế quốc, sao bây giờ lại hoang tàn thế này.
Điều làm Ken bất ngờ hơn cả là cô gái trước mặt vậy mà có quan hệ với Lê Chí Linh, khi hắn cho quản lý đi điều tra cô, chỉ biết cô làm người hầu cho một gia đình giàu có trong thủ đô, không tra được tin tức này.
Ken nhìn thấy một lớn một nhỏ nằm trên giường, cả hai đều hít thở khá nặng nề.
Người lớn là Lê Chí Linh không sai, nhưng vì sao lại có một đứa trẻ ở đây? Trông vẻ ngoài của đứa bé đó khá giống với Lê Chí Linh, không lẽ đây là con của vị tướng quân đó, nhưng rõ ràng Lê Chí Linh chưa từng kết hôn sao có thể có con?
Ken nhìn qua Mai Thu Hà, lòng không khỏi dậy sóng, không lẽ cô gái này là tình nhân Lê Chí Linh nuôi bên ngoài?
Nghĩ tới đây khóe mắt hắn giật mạnh, trong lòng sóng ngầm cuộn trào, nếu sự thật đúng như hắn nghĩ thì vị tướng quân này có khẩu vị không bình thường, yêu thích một cô gái vừa gầy gò, nhỏ con da ngăm đen, diện mạo tuy không xấu nhưng lại chẳng đẹp, cả cái thủ đô này ối thiên kiêm tiểu thư muốn gả cho Lê Chí Linh, hắn chỉ cần gật đầu là có một cô vợ đẹp, giỏi, giàu, sao cứ phải đâm đầu vào một cô gái kỳ lạ thế này.
“Anh có thể cho robot của mình xem trước cho đứa bé này được không?” Mai Thu Hà thấy đã vào phòng một lúc nhưng Ken không làm gì, sốt ruột thúc dục.
Ken bất ngờ thêm hiệp nữa, tướng quân Lê Chí Linh là người cao quý của đế quốc, dù bây giờ đã bị bệnh không thể ra ngoài gặp người, nhưng vẫn là anh hùng trong lòng quần chúng nhân dân, nếu gặp phải những chuyện như này chắc chắn phải ưu tiên xem xét cho tướng quân trước, nhưng cô gái này lại xem nhẹ tướng quân mà lo cho thằng bé, hơn nữa nhìn thằng nhỏ bệnh có vẻ nhẹ hơn so với tướng quân, có thể để sau, nhưng cô ấy lại cứ nhất quyết muốn xem cho đứa nhỏ, xem ra trọng lượng của tướng quân trong lòng Mai Thu Hà không thể bằng đứa nhỏ.
Cô gái này thú vị đấy!
Ken ra hiệu cho Con Thỏ đi theo mình kiểm tra cho thằng bé.
Con Thỏ bay lên, dùng đôi mắt màu xanh của mình quét toàn thân Lê Kiệt, sau đó đưa ra một bản thông báo hết sức bất ngờ.
[Nguyên nhân dẫn đến lên cơn sốt là do tiêu thụ cùng lúc nhiều thực phẩm chứa hàm lượng dinh dưỡng cao, cơ thể trong khoảng thời gian ngắn chưa tiêu thụ hết sẽ sinh ra hiện tượng sốt nhẹ, không cần uống thuốc, chờ cơ thể hấp thụ dinh dưỡng xong sẽ tự phục hồi.]
Nghe được thông tin này Mai Thu Hà giật mình, cô không ngờ thực phẩm được trồng trong không gian lại bá đạo như vậy, may mà không nguy hiểm tới tính mạng. Mai Thu Hà thở phào, nỗi lo trong lòng được đặt xuống, nhìn qua Lê Chí Linh cô cũng phần nào đoán được tình hình của hắn.
Lúc cô đang chìm đắm trong suy nghĩ không hay rằng người đứng bên cạnh cô gần như hóa đá.
Ken không thể tin vào tai mình, trên thế giới này vậy mà vẫn còn tồn tại loại thực phẩm có giá trị dinh dưỡng cao đến mức khiến cơ thể con người không thể hấp thụ nổi.
Nếu có cho đứa bé này ăn dịch dinh dưỡng chế tác riêng dành cho người có cấp bậc tinh thạch cấp sss cũng không gây ra hiện tượng quá tải dinh dưỡng như thế, cùng lắm đau bụng một lát liền khỏi.
“Phiền kiểm tra giúp cơ thể người lớn bên cạnh.” Mai Thu Hà nói với Con Thỏ.
Con Thỏ nhìn về phía Ken, chờ chỉ thị.
Ken gật đầu, Con Thỏ liền bay đến chỗ Lê Chí Linh, sau khi quét mắt một vòng nó đưa ra chẩn đoán.
[Dinh dưỡng vượt qua mức tiếp nhận của cơ thể, sinh ra vài phản ứng phụ, chờ tiêu hóa xong tự khắc phục hồi lại bình thường.]
Mai Thu Hà: Quả nhiên là như thế!
Bên cạnh Ken lại được thêm một phen chấn động, có loại thực phẩm nào bá đạo đến mức không chỉ trẻ nhỏ, người lớn ăn cũng thừa dinh dưỡng.
Ken nhịn không được tò mò quay qua hỏi Mai Thu Hà: “Cô đã cho họ ăn thứ gì?”
Mai Thu Hà hơi bối rối, cô không biết nên nói với Ken thế nào.
Ken nhận ra mình quá hấp tấp, nhưng hắn thật sự muốn biết, nên không thể bỏ qua cơ hội này, bèn theo tới cùng.
“Con Thỏ có khả năng kiểm tra dinh dưỡng có trong những loại thực phẩm khác nhau, cô nếu không ngại có thể để nó kiểm tra thử thức ăn mà hai người này đã dùng. Một thực phẩm có giá trị dinh dưỡng cao nếu không được dùng thích hợp rất nguy hiểm.”
Mai Thu Hà cũng muốn biết một quả cà chua của không gian có bao nhiêu giá trị dinh dưỡng.
Mai Thu Hà đành nói dối: “Chiều nay tôi có cho hai cha con họ ăn chút quả dại tìm được, bây giờ vẫn còn trong bếp, anh chờ chút tôi đi lấy cho anh xem.”
Nghe Mai Thu Hà nói hai người kia là cha con, Ken càng muốn biết mẹ đứa trẻ là ai, liệu có phải là cô hay không?
Nhưng Ken không dám hỏi, chỉ có thể dằn xuống lòng hiếu kỳ đi ra phòng khách chờ cô.