Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thời Loạn Thế, Ta Dẫn Tộc Nhân Hướng Về Núi Rừng

Chương 23: Tô Đại Sinh Thương Cảm (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Nhưng là hôm qua chỉ có lão quý nhân lớn tuổi kia mới nhận biết được củ mài, những người khác đều không biết cách ăn như thế nào, nếu đào nhiều liệu có bán được không?”

“Chuyện này ngài yên tâm, ngài để các thúc thúc yên tâm đào, việc đi bán để ta.”

Có thêm không gian, Tô Hoà vô cùng tự tin, tuy không bán được giá cao như Âu Dương Hoài mua, nhưng chung quy vẫn có nơi để bán.

Tô Đại Phú thấy bộ dáng tự tin thì không nghi ngờ, lại yếu ớt nói: “Nha đầu, cháu xem có thể hay không đừng chỉ dẫn theo mấy người nhà chúng ta, những người khác…..”

Thấy Tô Hoà nhíu mày, nhanh chóng nghiêm túc nói: “Cháu yên tâm, gia gia đứng ra đảm bảo tuyệt đối không có người thứ hai như lão Lâm thị xuất hiện.”

Tô Hoà dường như nghi ngờ nhìn ông: “Ngài xác định?”

Chức vị tộc trưởng này của ông chính là cha truyền con nối, hơn nữa nhờ có đệ đệ làm quan mới ngồi được yên ổn.

Chính là ngày thường, cơ hồ đều do thôn trưởng quản sự, chỉ có việc lớn mới có thể kinh động vị này, chuyện hôm qua xảy ra khiến Tô Hoà hoài nghi năng lực của ông.

Đáng tiếc nàng quên mất, người cổ đại rất chú trọng tông tộc, quyền uy của tộc trưởng vẫn phải có.

Lão nhân nghiêm túc nói: “Yên tâm, gia gia nhất định giúp ngươi làm thoả đáng.”

Nói xong liền triệu tập các gia chủ trong tộc mở cuộc họp, đương nhiên không bao gồm hai huynh đệ Tô Đại Đống và hai nhà Chu, Dương.

Chuyện hôm qua xảy ra khiến mọi người rõ ràng, hai nhà Chu, Dương là người ngoài thôn, khẳng định không thể một lòng cùng bọn họ.

Còn hai huynh đệ Tô Đại Đống sau khi lên huyện thành thì chưa từng quay về thôn, hơn nữa bị lão Lâm thị xúi giục, không thân cận với bọn họ.



Tô Đại Sinh thấy thế cũng hiểu rõ ý của tộc trưởng, trong lòng có chút khổ sở, âm thầm đưa ra quyết định.

Chờ các thôn dân đi theo Tô Hoà lên núi, ông đưa hai nhi tử tới một bên nói chuyện.

”Các ngươi có suy nghĩ gì không, về sau tiếp tục đi theo một nhà nhạc phụ sinh hoạt? Định thoát ly Tô thị tông tộc?”

”Cha, ngài nói gì vậy?” Tô Đại Đống nghe vậy nóng nảy.

Cổ nhân vô cùng coi trọng tông tộc, đây không phải chuyện đùa!

Tô Tam Đống bất mãn nói: “Cha, không phải chúng ta đã tách khỏi thôn trưởng để theo bọn họ rồi sao?”

Tô Đại Sinh lẳng lặng nhìn hai nhi tử một cái thật sâu, “Nếu ta và nương các ngươi hoà ly, các ngươi có tính toán gì?”

”Cha!”

”Cha! Ngài đang nói cái gì?”

Tô Tam Đống rất tức giận, “Nương đi theo ngài nhiều năm như vậy, ngài muốn bỏ rơi không màng đến bà ấy sao?”

”Các ngươi chỉ cần nói, nếu chúng ta hoà li thì các ngươi sẽ theo ai?” Tô Đại Sinh giữ vững lập trường, chỉ nhàn nhạt nói.

”Cha, ngài đây là vì sao? Không phải đang rất tốt sao? Tại sao lại đột nhiên hoà ly?”

Tô Đại Đống rất là đau đầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »