Nữ đặc công Tô Hoà làm nhiệm vụ ngoài ý muốn xuyên qua thời cổ đại đang lúc loạn thế, trở thành nữ nhi mạnh mẽ của Tô gia.
Nhà nguyên chủ thuộc một nhánh phụ trong gia tộc, bởi vì bị thúc tổ chi chính liên luỵ mà phải chịu cảnh lưu đày, trên đường không hiểu sao bỗng được ân xá, còn chưa kịp vui mừng đã nghe tin quê hương bị người Hồ Nam đánh chiếm.
Không có biện pháp, chỉ còn cách tiếp tục chạy nạn về phương nam, vì nàng trọng sinh chiếm lấy thân thể nguyên chủ, cũng nên giúp nàng ấy hoàn thành tâm nguyện.
Tô Hoà dẫn dắt tộc nhân đi về phía rừng núi, săn thú ăn thịt, đào củ mài củ sắn lấp đầy bụng, thậm chí chiếm lấy địa bàn của thổ phỉ.
Giúp người nhà an ổn sinh hoạt, dẫn dắt tộc nhân tích trữ lương thực, xây tường thành, huấn luyện quân đội, cuộc sống tốt lên: Các giống loại rau củ kiểu mới, xây dựng nhà xưởng, phơi muối, nung gạch men sứ pha lê, tạo xi măng, rèn sắt, chế đạn pháo….
Tạo ra một thế ngoại đào nguyên hoà bình.
Bất quá không biết từ khi nào bên cạnh đã bị một tên nam nhân quấn lấy?
Tô Hoà nhíu mày: “Tại sao ngươi không đi theo kịch bản? Tiếp tục làm một Nhϊếp Chính vương?”
Vũ Văn Đình câu môi cười: “Đời trước đã làm, cũng vì thế mà đánh mất nàng, không đáng giá, một đời này ta chỉ muốn làm ấm giường cho nương tử.”