Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Vị Hôn Thê Của Vai Ác

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cú này như bom nổ dưới nước, thành công đem ba người kia sững sờ.

Liễu Y sôi nổi lôi kéo Hạ Noãn nói nửa ngày.

Cô ở giới giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, có rất nhiều chuyện đều biết không thể dò hỏi tới cùng. Chỉ là cái thông tin đính hôn chấn động như vậy mà Hạ Noãn cũng tự nguyện nói ra rồi, đề tài này thật hấp dẫn nha.

Nhưng đây là chuyện sau này, bây giờ ba người liền buông di động, ngủ trưa.

Buổi chiều tiết mục tổ cho kinh phí,để bọn họ đi mua một ít gà vịt về nuôi. Nói đến gà con vịt con, con nào con nấy đều chạy lủn tủn khắp sân quá đáng yêu, vì thế mọi người đều chơi thực sung sướиɠ.

Mãi cho đến ngày hôm sau.

Hạ Noãn không thích ngủ, thế giới này linh khí vốn dĩ hiếm hoi, có thời gian ngủ không bằng dùng để hấp thu linh khí. Nhưng xét thấy đây là chương trình thực tế, bởi vậy không thể quá mức không giống người thường, nàng ngủ tới 5 giờ sáng mới bò dậy lên ban công đả tọa.

Sáng sớm luôn là thời điểm tốt nhất để đón ánh mặt trời đầu tiên, không có tia cực tím.

Liễu Y tỉnh lại liền phát hiện một mình mình đang chiếm cứ nguyên cái giường lớn, mà Hạ Noãn thì đang ở ngoài ban công.

Nàng hơi mơ màng, áy náy hỏi: "Noãn Noãn, có phải tư thế ngủ của chị quá xấu nên em sợ quá chạy ra đây luôn không"

Hạ Noãn đứng dậy, tinh khí thần khí đầy đủ, khuôn mặt trắng noãn mịn màng lộ vẻ hồng hào, nhẹ giọng nói: "Không phải đâu, do em có thói quen thức sớm thôi, chị xem mặt mũi em phấn chấn chưa này"

"...... À cũng đúng nha" Liễu Y ngốc ngốc gật đầu, "Chị cũng thấy hôm nay có tinh thần tốt hơn một chút nè. Lúc trước hơi tụt huyết áp chút, hôm nay đầu cũng không có đau nữa."

Hạ Noãn cười khẽ, đem màn kéo ra, nói: "Em đi làm cơm sáng đây, muốn ăn cái gì"

Liễu Y nói: "Mì chua cay!"

"Được."

Chờ lúc ăn cơm sáng, tuy rằng Hạ Noãn đã giải thích nhưng hai người kia vẫn cố tình cười nhạo Liễu Y ngủ quá bá đạo.

Ngược lại, Liễu Y mặt mũi vẫn tỉnh rụi hừ giọng nói: "Các người là ghen ghét Noãn Noãn cố ý làm đồ ăn sáng cho tôi đi. Nói cho các người biết, Noãn Noãn trên người rất là thơm, tôi trước đây mỗi ngày đều trằn trọc hơn nửa đêm mới ngủ được, tối hôm qua mới hơn 10 giờ liền ngủ mất rồi, thẳng giấc luôn đến sáng mới dậy."

"Nói đến cũng lạ, tôi cũng vậy, ngủ có vẻ thoải mái hơn lúc trước một chút."

"Đúng đúng đúng, tôi cũng thế, nhưng bất quá không được tốt như Liễu tỷ tỷ, ngủ một giấc dài như vậy."

Liễu Y đắc ý: "Đó là bởi vì tôi có Noãn Noãn!"

Hai người kia tỏ vẻ hâm mộ nhìn cô, sôi nổi lắc đầu: "Đáng tiếc tôi không phải con gái!"

Hạ Noãn bị bọn họ trêu chọc, khuôn mặt nhỏ hồng hồng, vùi đầu ăn cơm.

Hạ Noãn tự mình rửa đồ ăn, tự nhiên có thể thả rất nhiều linh khí vào bên trong, cho dù trải qua các loại nấu nướng, đều sẽ không biến mất. Sau khi trừ bỏ tạp chất, đồ ăn trở nên càng thêm mỹ vị, còn có thể dùng thức ăn để ôn dưỡng thân thể người, làm cho thân thể bọn họ được thanh lọc, tuy rằng không có hiệu quả nhiều bằng trực tiếp hấp thu linh khí từ Hạ Noãn, nhưng hiệu quả cũng là rất tốt.

Tổ chương trình kỳ thật cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ thức dậy sớm như vậy. Rốt cuộc các minh tinh toàn làm việc bất chấp thời gian, đêm ngày đảo lộn, thức đến sáng ngủ đến trưa, ăn sáng ăn trưa gộp làm một, làm sao có chuyện mới 7,8 giờ sáng đã dậy ăn sáng ??

Bởi vậy đạo diễn cũng không chuẩn bị nhiệm vụ cho họ lúc sáng sớm như thế này. Nên chỉ để họ trải nghiệm chút công việc nhà nông đơn giản như xuống ruộng nhổ đậu phộng, lặt bắp, đậu xanh linh tinh.

Sau khi trải nghiệm linh tinh xong, ba người kia đã mệt phờ râu, chỉ còn Hạ Noãn tinh thần sáng láng, mặt không đỏ khí không suyễn, còn có thể đỡ Liễu Y thở hổn hển về nhà, thuận tiện nấu cơm luôn.

Sau khi ngủ trưa dậy đã có khách mời tới : tiểu hoa đán mới nổi Thạch Hàm Nguyệt. Năm trước, thành công trong một bộ phim đề tài cung đấu cực hot đã làm cho cô nàng một bước bước lên dàn diễn viên hạng hai, năm nay lại tham gia nhiều chương trình, lực ảnh hưởng đang tiến thêm một bước mở rộng, nhưng thanh danh lại không được tốt lắm. Một người khách mời nữa là Dương Thừa Nhã, ca sĩ trẻ mới debut năm rồi nhưng đã kịp phát hành đĩa nhạc riêng với doanh số cực kỳ cao. Cả hai người đang là hai đối thủ cạnh tranh gay gắt nhau trong dàn minh tinh mới tỏa sáng.

Khách mời ngẫu nhiên của mỗi kỳ không được tiết lộ trước cho người chơi cố định, chờ đến khi khách mời đến nơi mới biết được.

Khi khách mời ngẫu nhiên đến, bốn người đang chơi đấu địa chủ. Đương nhiên Hạ Noãn không biết trò này, vẫn là ba người kia chỉ cô chơi, nhưng cô lại khá thông minh, lúc đầu còn thua te tua nhưng một lát sau đã làm cho Liễu Y làm cái ngồi đối diện đều đứng ngồi không yên, vì cô đa phần là thắng.

Không phải đặt tên cửa tiệm tốt, chính là kỹ thuật tốt. Tốt đến mức Liễu Y cáu giận lao nhao đòi Hầu Duệ chơi dở quá nghỉ chơi đi để Liễu Y chơi luôn hai cửa cho.

Hai người bọn họ vốn là quen biết lâu năm, nói chuyện với nhau chưa bao giờ khách khí.

Đùa giỡn một hồi, Hạ Noãn liền đứng lên: "Thôi không ấy để em nghỉ chơi một chút vậy, chơi hoài thắng hoài thấy không có ý tứ mấy...."

Ba người: "...... Bỗng nhiên thấy ngực hơi đau đau nhỉ."

Hạ Noãn nghịch ngợm cười, khuôn mặt mũm mĩm toe toét cười rồi phủi mông đứng lên, làm ba người kia hận không đứng dậy, chỉ có thể la với theo: "Mau đi một bên đợi đi, không được chỉ người khác đánh đâu nhá."

"Dạ." Hạ Noãn ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ nghĩ, đem mấy dây đậu phộng mới nhổ lúc sáng ra từ từ tước hạt xuống. Cô làm việc động tác không mau, thậm chí chậm nửa nhịp so với người thường, nhưng thoạt nhìn đặc biệt có cảm giác nhẹ nhàng thanh toát. Cho dù cô đang tước đậu phộng nhưng làm rất chú tâm, ngón tay trắng nõn dù bị dây không ít bùn đất nhưng động tác và thần thái lại rất mỹ cảm, nếu không biết người ta còn tưởng rằng cô đang vẽ tranh.

Tốc độ làm của cô cũng không quá chậm, vì sức lựa lớn nên cô cầm dây đậu tuốt một phát, đậu phộng đã rơi ra gần hết, cô tùy tay ném từng nắm đậu chính xác vào bên trong rổ.

Chỉ mới vài phút, bài poker vừa mới đánh xong vòng thứ nhất, tiếng đập cửa truyền đến, mọi người đều dừng tay lại.

Lúc này tổ chương trình nhắc nhở : Khách mời ngẫu nhiên đến.

Ba người tức khắc buông bài trong tay, Hạ Noãn cũng đi rửa sạch tay rồi đi qua nghênh đón.

Hai cô gái thanh nhã xuất hiện ngay cửa, một người diện mạo tinh xảo, tóc dài phiêu phiêu, mặc một bộ váy trắng mùa hè, một người khác ăn mặc quần jean eo cao, dáng người chuẩn, vừa nhìn đều nhận ra chỉ là trang phục ăn mặc thôi cũng muốn lu mờ những người xung quanh.

Thấy bọn họ, hai người đều lộ ra một nụ cười rạng rỡ, nói ngọt ngọt chào hỏi: "Chào các tiền bối!"

Sau đó một đám qua bắt tay nhau.

Hạ Noãn an tĩnh đứng ở một bên cũng không tranh đoạt.

Khi mọi người đều chào hỏi ngoại giao xong, thấy Hạ Noãn đứng đó, Liễu Y thuận tay ôm lấy cô: "Đây là Hạ Noãn, là một cô gái nhỏ thực đáng yêu nha."

"Chào cô, Hạ Noãn." Thạch Hàm Nguyệt mặc váy trắng mở lời chảo hỏi đầu tiên, nét mặt biểu lộ tươi cười hoàn mỹ, trang phục tinh xảo làm cô càng thêm xinh đẹp. Nhưng đứng gần với Hạ Noãn, so sánh với dung mạo của cô ta, thần sắc Thạch Hàm Nguyệt lại rùng mình, âm thầm cắn răng.

Cô gái trước mặt không có ăn mặc theo bất kỳ style hot nào nhưng mà ngũ quan thật tinh xảo, lông mày cũng vừa vừa vặn vặn không cần vẽ, đặc biệt là cười rộ lên trên mặt hơi hơi có một chút mũm mĩm.

Ba tiền bối ở đây dường như đối với cô ta lại khá tốt, trong lòng cô cực kỳ không vui cao hứng. Vốn dĩ yếu tố người chơi cố định với định hướng người đẹp này cô cũng có đánh tiếng muốn ứng cử, nhưng tổ chương trình nhất định không chấp nhận, sau đó cô cũng gợi ý là thêm một người chơi cố định là người đẹp nữa cũng hay hơn, tổ chương trình lại y như cũ không muốn, còn nói là bốn người là đủ rồi. Chỉ đơn giản vậy cô làm sao có thể cam tâm được.

Nên Thạch Hàm Nguyệt mới bảo người đại diện thương lượng với tổ chương trình để cho mình làm khách mời ngẫu nhiên đầu tiên của kỳ một chương trình. Đến đây gặp được tiểu cô nương vô danh này, cô lập tức khẳng định hoài nghi trước đây của mình. Người này khẳng định là có chỗ dựa, bằng không Túc Phương vì cái gì chết sống không chịu đổi vị trí này cho mình chứ ? Càng nghĩ càng không vui, trên mặt cũng để lộ chút bất mãn nhưng chỉ trong một giây lát lập tức bị cô áp xuống, tươi cười càng thêm khéo léo.

Hạ Noãn đi qua cùng cô nàng bắt tay, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, trong lòng lại có chút nghi hoặc, đây là lần đầu tiên cô phát hiện ra người có địch ý nồng đậm với mình đến vậy ở thế giới này.

Hai tay vừa chạm vào liền tách ra, giữa lúc ánh mắt hai người đang đối diện nhau sáng lóe, Dương Thừa Nhã cũng đến chào hỏi.

......

Khách mời đã đến, nhiệm vụ cũng liền tới.

Vì để khoản đãi khách quý, yêu cầu phải có nguyên liệu nấu ăn phong phú một chút, mà muốn có nguyên liệu nấu ăn,phải đi làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ đầu tiên của ngày hôm nay vừa vặn lại là lặt đậu phộng.

Lúc sáng, bọn Hạ Noãn đã thể nghiệm sơ sơ xuống ruộng nhổ một chút đậu phộng, chỉ là nghĩ mang về tới nấu ăn thôi. Hiện tại thêm hai người nữa, tất nhiên không có khả năngnhiệm vụ lại dễ dàng như vậy. Vì thế đạo diễn liền tuyên bố nhiệm vụ, bảo sáu người bọn họ phải thu hoạch hết đậu phộng trong một miếng đất !

Hiện tại tầm ba giờ chiều, cách giờ cơm khoảng 2 tiếng, nếu muốn kiếm tiền mua nguyên liệu nấu ăn nhất định phải làm thật nhanh.

Bên đồng ruộng mênh mông vô bờ, một người dân địa phương trong thôn dẫn cả họ đi vào một miếng đất tràn ngập cây đậu phộng: "Đây là nơi mọi người làm nhiệm vụ, nếu hoàn thành có thể nhận được đến một trăm đồng."

"Gì ??! Sáu người làm mà được có một trăm đồng !!"

"Đây có phải bóc lột sức lao động không vậy!!"

Mọi người kêu rên om sòm, Hạ Noãn không rõ nguyên do, cô có rất nhiều điều không rõ ràng lắm với đồ vật hay giá trị của thế giới này nên chỉ đứng ở một bên nhìn.

Thạch Hàm Nguyệt thấy vậy, tròng mắt chuyển một cái, biểu diễn vẻ mặt đau khổ đáng thương hết sức xuất sắc để cầu thôn dân tăng giá lên một chút.

Nhưng mà vị thôn dân cũng không hề động lòng: "Cái miếng ruộng này có bao lớn đâu, tụi tôi ở đây một người làm chừng hai tiếng là xong rồi, hơn nữa đậu phộng bán được đâu có bao nhiêu tiền chứ."

Đây đúng là sự thật, việc nhà nông vốn không mang lại thu nhập cao mà.

Mọi người lao nhao khẳng định, Thạch Hàm Nguyệt thương lượng không được nên xấu hổ im miệng, làm như không có việc gì mở màn xắn tay áo lên: "Thôi chúng ta trực tiếp bắt đầu luôn đi"

"Bắt đầu bắt đầu!"

Để được lộ diện nhiều trong chương trình, tất nhiên không thể thiếu phải nói nhiều một chút, diễn nhiều một chút. Những người khác tuy vẫn làm nhưng không quá phô diễn, liếc mắt nhìn nhau đều hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Liễu Y cảm thấy Hạ Noãn thật tốt, con bé này không thích nói chuyện, nhìn có vẻ đang muốn bắt đầu làm việc thôi. Từ sau khi khách mời ngẫu nhiên đến, hầu như không nói một câu. Bởi vậy Liễu Y bèn cố ý nhắc đến cô.

"Noãn Noãn là cô gái mạnh mẽ của chúng tôi đấy nha, lát nữa chờ xem, chắc chắn rất lợi hại"

Hai người đàn ông gật đầu, Dương Thừa Nhã tuy rằng không rõ tình huống lắm nhưng cũng hùa theo gật gật mấy cái.

Hạ Noãn lại có chút ngượng ngùng, thế giới này mọi người thật là quá cởi mở, quá hào phóng, thường xuyên buông lời khen khích lệ người khác, thế giới cũ của cô sống mấy trăm năm không nghe ai khích lệ được một tiếng, trừ phi ngẫu nhiên luyện ra một loại linh thực phẩm siêu cấp vô địch thì mới được sư phó nhẹ nhàng vỗ đầu mấy cái, sư phó là người tương đối nội tâm, không bao giờ mở lời khen ngợi trắng ra cả.

Hạ Noãn đỏ mặt thẹn thùng trong rất đáng yêu, anh quay phim thiên vị cô rõ ràng làm Thạch Hàm Nguyệt thấy vậy cắn chặt răng, cô nghĩ hẳn đây là chiêu bài lăng xê người mới của chương trình chứ đâu. Mặt khác, cô cũng không tin cái con nhỏ nhìn ốm yếu mèm mại lại có sức lực lớn, hai tay trắng nõn thế kia làm sao có thể đã từng làm việc nhà nông.

Vì thế cô nàng bèn giương giọng nói: "Tôi sức cũng lớn lắm nha, lần trước tham gia chương trình tạp kỹ với Cận Hoa Bân tôi còn bế bổng hắn lên được ấy"

Cận Hoa Bân là nam chính trong phim đóng chung với cô nàng, hai người xào cp liên tục từ trong phim đến ra ngoài phim.

Mọi người phối hợp kinh ngạc cảm thán: "Ồ!"

Hạ Noãn cũng cười nhìn cô nàng, vẻ mặt: Tôi cũng không hiểu, nhưng tôi cười theo là được rồi nhỉ !

Thạch Hàm Nguyệt cười đắc ý, lại thấy Hạ Noãn tươi cười, cảm thấy cô này cười một chút cũng không chân thật, lập tức cắn răng, nói: "Không bằng như vậy, chúng ta tới thi đua đi, xem ai nhổ được nhiều hơn ?"

Lời này vừa nói ra, Liễu Y lập tức cự tuyệt, sau đó là Dịch Lương Sanh cùng Hầu Duệ cũng tuyên bố không tham gia. Bọn họ đều là người từng trải, sao có thể không biết mục đích hành vi của Thạch Hàm Nguyệt lúc này ! Nhìn thì giống như muốn tăng tính giải trí, thật ra lại muốn tranh thủ cho bản thân nổi bật. Cũng tại ngoại hình của Hạ Noãn có tính chất lừa gạt quá mà....

Cho nên bọn họ quyết đoán lắc đầu, mặt mày có vẻ cổ quái xem Thạch Hàm Nguyệt.

Dương Thừa Nhã lại đồng ý tham gia, Thạch Hàm Nguyệt vỗ tay một cái, cũng không hỏi Hạ Noãn, nói thẳng: "Được rồi, hai chúng ta, còn có Hạ Noãn, ba người thi đấu !ai thua liền đứng trên ruộng đậu phộng này hô lớn ba lần: Tôi là heo!"

Lời này vừa nói ra, ba người Liễu Y, Dịch Lương Sanh, Hầu Duệ cùng nhau đồng thời giương giương khóe miệng, nội tâm nói: Thật bi ai cho người.
« Chương TrướcChương Tiếp »