Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Sesshomaru

Chương 22

« Chương TrướcChương Tiếp »
Juwakira ngồi trong phòng, vẻ mặt chán nản. Naraku đi vào nhìn thấy liền hỏi :" Ngươi lại sao nữa ?"

" Chán" Cậu chống cằm đáp trả

" Ta đến đây không phải là nghe ngươi than vãn, Kikyo ngươi định bao giờ mới hồi sinh nàng" Naraku cất giọng nói lạnh lẽo hỏi cậu.

Hồi sinh? Đùa chắc? Nếu đã có thể hồi sinh thì sớm đã hồi sinh phụ thân của cậu lại rồi nói chi đợi tới lúc này.

Hồi sinh cũng chỉ có thể là "Juwakira" quá khứ mới có thể làm được , bảo cậu làm sao biết khi cậu vốn chỉ là một con người.

" Thân thể nàng đâu, ít nhất vẫn có thể hồi sinh được ?" Juwakira vốn dĩ có thân xác cậu mới có thể hồi sinh được, yêu thuật của "Juwakira" cứ như lúc trước cậu từng sử dụng qua vậy, rất quen thuộc,đó cũng có thể là kí ức còn sót lại của y trong đầu cậu đi.

Từng mảnh kí ức cứ ùa về, chớp nháy trong đầu cậu, thật mơ hồ.

" Không có, chết lâu rồi"

"..."

" Dùng bùn đất làm thân xác nàng " Naraku nhìn ra cửa sổ, lúc trước Kikyo được hồi sinh bởi mụ phù thủy Urasue lấy cắp linh hồn Kagome để hồi sinh nàng.

Nhưng nếu nàng giống như lúc trước, chói bỏ anh, anh ghét phần tình cảm con người trong cơ thể anh. Có lẽ tình yêu mà Nhện Quỷ dành cho Kikyo qua nhiều năm tháng vẫn không thay đổi.

Nhưng đổi lại được gì, đối phương những lời nói anh ghê tởm của Kikyo. Thật điên rồi, loại đàn bà đó Naraku làm sao có thể yêu chứ. Lạnh nhạt, vô cảm.

" Bùn đất?" Juwakira ngạc nhiên, tròn mắt nhìn Naraku.

" Ngươi làm sao hồi sinh ta thì làm như vậy với nàng "

" Ta đâu biết ..." Juwakira gục mặt suy nghĩ, chết chắc rồi "Juwakira" làm sao hồi sinh được hắn ta làm sao cậu biết chứ.

" Hửm..." Naraku nhíu mày.

" Thì là lúc này ta rất yếu ,hơi nữa sách ma thuật, cổ tự còn ở Miêu Quốc, hồi sinh ngươi lúc trước cần ... cần chuẩn bị rất nhiều thứ khác " Juwakira xanh mặt, cười càng gượng gạo hơn, Naraku mà biết cậu là đồ giả chắc gϊếŧ chết cậu mất.

Naraku ánh nhìn thâm trầm nhìn thẳng vào cậu, đi đến trước mặt đối diện cậu. Juwakira lo lắng hơi gục mặt xuống, không biết hắn ta có phát hiện ra cậu là đồ gải không nữa?

" A ..."

Juwakira ngẩng lên nhìn anh, Naraku áp tay sờ trán cậu :" Ngươi không khỏe sao?" Giọng vẫn lạnh lẽo như thường nhưng trong đó cậu cảm nhận được có gì đó ấm áp từ anh.

" A... , không sao "

" Mặt ngươi hơi tái, sao vậy, yêu khí quanh đây quá dày đặc làm ngươi khó chịu sao?" Naraku lạnh giọng hỏi, rồi nhìn xung quanh.

" Ưm,... A Naraku giúp ta ... ư" Cậu khó chịu, mặt đầy mồ hôi lạnh, tay ôm bụng.

" Sao thế, bụng ngươi làm sao ?" Naraku tiến đến bế cậu, nhẹ nhàng đặt xuống đống chăn nệm .

" Ư... đau ... giúp ta xoa bụng đi..."

Naraku dùng vạt tay áo lau mồ hôi cho cậu :" Được rồi, ta xoa bụng giúp ngươi "

Naraku điều chỉnh lực tay, nhẹ nhàng xoa xoa bụng cậu, hành động đột nhiên ôn nhu của anh lọt vào tầm mắt của những kẻ bên ngoài phòng, đang chen chút nhìn lén bên trong.

" Các ngươi ngoài đó làm gì ?" Liếc mắt nhìn về phía cửa, Naraku giọng băng lãnh.

Núp ở đó thật là một lũ ăn ở không , phát chán không có chuyện gì làm liền tìm đến phòng cậu hóng hớt chuyện vui.

Bọn người ngòai cửa cười cười nhìn Naraku đang không dừng tay mà xoa bụng cậu, cú như đứa bé trong bụng Juwakira là của Naraku không chừng...

Bọn người nhiều chuyện gồm có Kagura, không thể thiếu Ikenai, Kanna đang bế Xích Tử, Bạch Đồng Tử , Byakuya (Bạch Dạ Mộng Ảo)và cuối cùng là Magatsuhi .

Magatsuhi là phần xấu của Ngọc Tứ Hồn theo lí thuyết hắn sẽ không thể tồn tại được nhưng kể từ lần Kagome ước viên ngọc biến mất, viên ngọc được thanh tẩy, phần xấu bên trong ngọc tứ hồn là Magatsuhi, "Juwakira" quá khứ đã lợi dụng điều này giúp Naraku hồi sinh Magatsuhi.

Juwakira nhìn bọn họ đông đủ bước vào, mặt ngượng đỏ lên, đẩy tay Naraku rời khỏi bụng cậu, bộ dạng như vậy để bọn họ nhìn thấy còn gì là đáng mặt nam nhân nữa cơ chứ.

Naraku vừa lúc bắt gặp gương mặt đỏ ửng của cậu liền cười nhếch môi đầy vẻ nham hiểm.

" Ai nha, ta thật sự không biết hài tử trong bụng hắn là của ngươi hay Sesshomaru nữa đó " Ikenai nói.

" Im miệng, tất cả các ngươi ra ngoài hết cho ta " Naraku vốn dĩ đã băng lãnh giờ lại càng băng lãnh hơn. Ánh mắt muốn gϊếŧ người nhìn bọn họ.

" Ta thấy Ikenai nói đúng , ngươi và Sesshomaru ai mới là phụ thân của hài tử trong bụng hắn " Bạch Đồng Tử mặt lạnh ngồi xuống nói.

" Ta cũng thật tò mò " Bạch Dạ Mộng Ảo cười cười nhìn Bạch Đồng Tử.

" Các ngươi... " Juwakira nhịn không được tức giận, cắn chặt răng, đưa tay lên về hướng Bạch Dạ Mộng Ảo và Bạch Đồng Tử, còn có Ikenai . Yêu đằng bỗng xuất hiện chui lên từ sàn gỗ của tòa thành, tay cậu nắm chặt lại, yêu đằng quấn siết lấy ba bọn họ.

Bọn họ càng vùng vẫy yêu đằng càng siết chặt hơn nữa, yêu lực của bọn họ bỗng nhiên không thể sử dụng được.

Juwakira ánh mắt không có cảm xúc thật lạnh lẽo giọng cũng lạnh lẽo vô cùng :" Các ngươi nói tiếp đi "

" Ngươi tha cho bọn chúng đi, ta đưa ngươi đến nơi này " Naraku luồn tay ôm vai cậu kéo vào lòng ngực rắn chắc của anh...

" Hừ..." Juwakira hừ lạnh, tức giận, nhưng vẫn thả ba kẻ kia ra , quay sang hối thúc Naraku :" Đi thôi "
« Chương TrướcChương Tiếp »