Chương 52

" Nhị ca "

Kim Quang Dao nhìn Lam Hi Thần đứng ở cửa đợi tu sĩ thông báo, có chút kinh ngạc mở miệng.

Lam Hi Thần nghe tiếng xoay người lại nói:

" A Dao, huynh còn đang nhớ đệ nên đến đây tìm đệ... "

Tiết Dương từ phía sau đuổi tới, thấy Lam Hi Thần, liền thu tay muốn chụp Kim Quang Dao, ánh mắt không chút nào thu liễm nhìn Lam Hi Thần, cong cong khóe miệng, nghênh ngang vòng qua hai người đi lên Kim Lân đài trước.

Thấy Tiết Dương trực tiếp đi như vậy, ngay cả thi lễ cùng Lam Hi Thần cũng không làm, Kim Quang Dao chỉ đành giải thích cùng Lam Hi Thần:

" Thành Mỹ hắn không hiểu quy củ, mong nhị ca chớ trách. "

Lam Hi Thần cười cười, cũng tỏ vẻ không để ý. Tác phong của vị Tiết khanh khách này, lúc trước chính mình cũng có nghe nói.

" Nhị ca lần này đến đây, là có chuyện gì? "

Hai người sóng vai đi về phía trước, Kim Quang Dao nói.

" Cũng không có việc gì quan trọng. Nghĩ cũng đã lâu không gặp A Dao, liền đến đây xem. "

Lam Hi Thần nói.

Kim Quang Dao bên này còn chưa nói gì, liền nghe thấy thanh âm của Viên Vân ở phía trước truyền đến.

" Liễm Phương Tôn, Lam tông chủ. "

" Viên cô nương. "

Hai bên đều thi lễ, Kim Quang Dao hướng Lam Hi Thần giới thiệu:

" Viên cô nương là chất nữ của Kim phu nhân, một nhà ở tạm tại Kim Lân đài. "

Lam Hi Thần gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

" Viên cô nương đây là muốn đi đâu. "

" Kim tông chủ nói Liễm Phương Tôn ngài đi chợ, kêu ta đi theo ngài để đi dạo. "

Viên Vân bộ dáng thẹn thùng, đỏ mặt nói. Một câu nói này, thật là đem ý tứ biểu hiện ' Rõ ràng '.

"... "

Kim Quang Dao an tĩnh: Lắm miệng liền nói lời khách sáo....

" Như vậy a, chỉ là chúng ta đã trở về. Nếu Viên cô nương muốn đi dạo, có thể kêu Thu Tứ cô nương đi theo. Chúng ta đi trước. "

Nói xong hắn cười thi lễ, liền mang theo Lam Hi Thần tiếp tục đi về phía trước.

" A Dao, đây là...? "

Lam Hi Thần nhìn Kim Quang Dao đi nhanh về phía trước, tựa hồ một khắc cũng không muốn ở nơi đó nhiều, nổi tâm tư trêu ghẹo hắn, hỏi.

" Nhị ca đừng nói nữa... "

Kim Quang Dao bày ra bộ dáng buồn rầu nói.

" Là ý tứ của phụ thân. Đệ cùng Viên cô nương cũng không quen biết. "

Lam Hi Thần tự nhiên cũng nhìn ra được A Dao không phải ý tứ này, gật gật đầu, tựa hồ lơ đãng nói.

" Ân, huynh hiểu. Chỉ là không nghĩ đến Kim tông chủ sẽ tìm nữ quyến cho A Dao... Không biết A Dao có nghĩ tới việc kết thành thân? "

" A? "

Kim Quang Dao không dự đoán được Lam Hi Thần sẽ đột ngột hỏi cái này, có chút thất thố. hắn giương mắt nhìn Lam Hi Thần một chút, tĩnh tâm lại mới trả lời.

" Nhị ca thế nào lại đột nhiên hỏi như vậy... Ngay cả Nhị ca còn chưa nhọc lòng việc thành thân, đệ làm tam đệ, tự nhiên sẽ không vội mà nghĩ đến việc đó... "

Lam Hi Thần không nghĩ hắn sẽ trả lời hắn như vậy, cười cười:

" Cũng đúng, không biết khi nào đại ca mới gặp được người khiến huynh ấy lưu tâm a. "

Thường xuyên qua lại như thế, đề tài tựa hồ cứ như vậy qua đi. Bên kia Lâm Nhược Vân thấy Tiết Dương đã trở về, liền gọi Thu Tứ tới hỏi:

" A Dao đâu? Như thế nào không gặp bọn họ cùng nhau trở về? "

" Nghe nói Lam tông chủ tới. Liễm Phương Tôn đang cùng ngài ấy ở ngoài sảnh uống trà. "

Nghe Lam Hi Thần tới, Lâm Nhược Vân vừa lòng gật gật đầu, tâm tình rất tốt, nói.

" Uống trà, khá tốt khá tốt. Ngươi đi phân phó, đem trà mới đưa đến đây đem qua cho bọn hắn đi... Thuận tiện nói, Lam tông chủ một chuyến này không dễ dàng, không ngại thì ở lại trên Kim Lân đài mấy ngày... "

Thu Tứ ở một bên nghe, đáp lời. Trong lòng lại nhịn không được nghĩ: Vì cái gì có cảm giác như mẹ vợ lần đầu thấy con dâu muốn giữ người lại nhà thêm...

.....

Ngày tổ chức hoa yến rất nhanh cũng tới.

Thời gian chính ngọ, đại sảnh vô cùng náo nhiệt người ngồi đầy, nói chuyện trên tời dưới đất không ngừng. Lâm Nhược Vân ngồi ở trên, nhìn về phía Ngụy Vô Tiện ở phía dưới đang lặng lẽ vòng qua Giang Trừng muốn túm tay áo Lam Vong Cơ, lúc này một người ở cửa vội vội vàng vàng đi vào.

" Viên Vân cô nương, như thế nào bây giờ mới đến vậy. "

Kim Quang Thiện cũng thấy người tiến vào, mở miệng hỏi.

Viên Vân ngẩng đầu, trả lời:

" Xin lỗi Kim tông chủ. Chỉ là hôm nay lúc đi ra cửa đột nhiên phát hiện khăn tay trên người không thấy, vội vàng tìm kiếm, chỉ là không có tìm thấy... Chú ý tới thời gian, mới phát hiện đã muộn rồi... Lúc này mới tới chậm chút. "

Khăn tay nữ tử đều là vật bên người, đồ vật này không thấy, sốt ruột tìm kiếm cũng là chuyện bình thường. Kim Quang Thiện xua xua tay không để ý, để nàng qua chỗ ngồi, tiếp tục nói:

" Đúng là nên hảo hảo tìm xem... Đúng rồi, mấy ngày gần đây, A Dao cùng Viên cô nương cũng lui tới không ít hay là kêu A Dao giúp đỡ tìm một chút, xem khăn tay là rớt ở nơi nào... "

Kim Quang Dao đột nhiên bị nhắc tới kinh ngạc ngẩng đầu, hướng Kim Quang Thiện nhìn lại, còn chưa kịp nói chuyện, liền nghe thấy Kim phu nhân lạnh lùng nói:

" A, khăn tay nữ tử là vật bên người, rơi ở nơi nào, hẳn là rõ ràng nhất. Rơi rồi muốn tìm lại là việc tình lý, chính mình có thể để bụng. A Dao cùng Viên cô nương bất quá chỉ có vài lần chi duyên, loại sự tình này tự nhiên không thể tham dự. Kim tông chủ nói chuyện còn thỉnh chú ý một chút, nếu không sẽ làm hỏng danh dự cô nương nhân gia. "

Lời này của Kim phu nhân có thể nói là một chút cũng không lưu tình, đem quan hệ của Viên Vân cô nương cùng Liễm Phương Tôn phân rõ rành rành, nguyên bản đều nghe tiếng ngẩng đầu, tiên môn bách môn muốn xem náo nhiệt ăn dưa, liền bị dăm ba câu dời đề tài, liền qua đi chuyện đại sự mãn viên xuân sắc.

Việc này cứ như vậy qua đi. Lâm Nhược Vân lại nhìn Lam Hi Thần đang bắt chuyện với Kim Quang Dao, lại nhìn Viên Vân ở chỗ xa: Hôm nay đừng xảy ra cái chuyện xấu gì...