Chương 30: Đi đến Thanh Hà

" Không có? "

Kim Tử Hiên nói.

" Vậy, hai cái dân thường... "

" Ăn, bọn họ đều bị quái vật kia ăn rồi! Nó ăn bọn họ! Ăn. "

Một người có bộ dáng nông phu đột nhiên kêu lên, hiển nhiên là bị sợ hãi.

Kim Quang Dao vội vàng tiến lên trấn an cảm xúc của bọn họ. Kim Tử Hiên nhìn về phía Lam Hi Thần.

" Lam tông chủ, như thế nào lại ở chỗ này? "

Đây là địa giới của Lan Lăng Kim thị, tông chủ Cô Tô Lam thị lại xuất hiện ở chỗ này, thực sự làm người khó hiểu. Chắc cũng không thể bị tinh quái chộp tới đi!

Lam Hi Thần khom người, nói:

" Ta vốn muốn đi Kim Lân đài tìm Kim tông chủ nghị sự, thuận đường đến nhìn xem A Dao. Khi đến chân núi, nghe nói trong núi này cũng xuất hiện yêu vật ăn thịt người, ta liền ọc theo đường đi đến xem. "

Hắn từ dưới núi một đường đi lên, lúc đó tinh quái đang đối phó đoàn người Lan Lăng Kim thị, Lam Hi Thần liền một đường tìm đến hang ổ của nó, muốn đem người còn sống bên trong ra ngoài, hành động cứu người này đã kinh động đến tinh quái kia, này cũng chính là bảo vệ nó hảo hảo, đột nhiên xuất hiện nguyên nhân di chuyển phương hướng. Bằng không chỉ sợ bọn họ lại phải mất một đoạn thời gian nữa mới có thể phát hiện ra tung tích của nó a.

" Cũng xuất hiện? "

Kim Quang Dao chú ý tới trọng điểm trong lời nói của hắn, nói.

" Chẳng lẽ Cô Tô... "

" Đúng vậy "

Lam Hi Thần nói.

" Trong địa giới của Cô Tô Lam thị cũng có tinh quái như vậy lui tới, chẳng qua, cái kia không co hung tàn như vậy... "

" Tinh quái này đến tột cùng là cái vật gì? Như thế nào nhiều địa phương như vậy? "

Kim Tử Hiên nhíu mày nói.

Lam Hi Thần khom lưng, nhặt một mảnh tàn diệp trên mặt đất, nói.

" Đây là lá cây cuốn bách. hẳn là cuốn bách biến thành yêu vật. "

Kim Quang Dao cũng đi tới, quả nhiên cùng lá cây hai lần trước gặp đều giống nhau. Liền chính là cùng một giống loài.

Lam Hi Thần nói.

" Cuốn bách này bị nói: Cỏ chín chết hồn hoàn, là thổ sinh, thực vật thạch sinh. Năng lự sinh trưởng cực mạnh, bộ rễ tự động thoát ly thổ nhưỡng, theo gió theo nước mà di chuyển, cho nên phạm vi sinh trưởng thập phần rộng lớn, bốn cảnh trong vòng, rất là thường thấy. "

" Yêu vật này một khi thành hình, liền dựa vào máu để duy trì dinh dưỡng cùng năng lực. Cho nên chúng nó liền bắt đầu bắt giữ người lên núi, giam cầm, như tằm ăn...The như lời khai của các ngươi hai người không thấy kia, hẳn là, đã bị tằm ăn... "

Trường hợp kia, nhất định huyết tinh khủng bố. Này cũng chính là nguyên nhân vì sao Lam Hi Thần không để Kim Quang Dao đi vào trong. Những người bá tánh đó, nhất định là đã tận mắt chứng kiến chuyện như vậy cho nên đã bị dọa hư.

Kim Quang Dao gật đầu, khó khăn trấn an bọn họ, dù sao cũng đã đi tới liền nói.

" Nói như vậy, loại thực vật này rất khó yêu ma hóa. Nhưng rừng núi này, cũng đều không thuộc về oán khí tùy ý, âm khí ở nơi này thực nặng. Liên tiếp xuất hiện yêu vật như vậy, tuyệt không tầm thường. "

Tinh quái này, số lượng trước nay có vẻ khó bề phân biệt, mọi người tất nhiên là không dám không coi trọng. Đem mấy người nông dân kia đưa xuống núi, trấn an một trận, đoàn người đều nhích người về Kim Lân đài. Ai ngờ này còn không có ngồi ổn, một phong đến từ Thanh Hà Nhϊếp thị đưa tin tới.

" Như thế nào, còn có? "

Kim Quang Thiện nhìn tin tức mà sắc mặt thập phần tăm tối.

" Thanh Hà thế nhưng cũng xuất hiện tinh quái bực này sao? "

Kim Tử Hiên nhìn sắc mặt ngưng trọng của Kim Quang Thiện, hỏi.

" Không ngừng xuất hiện. Lại còn thực nghiêm trọng a. "

Kim Quang Thiện nói.

" Theo như lời Nhϊếp tông chủ, Thanh Hà và các khu vực xung quanh, ùn ùn xuất hiện loại tinh quái này không dứt, đã có rất nhiều người bị hại. "

" Một đường này lại đây, bá tánh trong dân gian đã lưu truyền thông tin tinh quái rời núi ăn thịt người. Trước mắt đại bộ phận bá tánh đều chọn cách không đi rừng núi phụ cận, cũng không ít người dựa vào rừng núi sinh hoạt, loại tiều phu, thợ săn này nếu không vào rùng núi, đó là nơi không có người sinh hoạt, bọn hộ đi xuống như vậy không phải biện pháp... "

Kim Quang Dao nói.

" Tinh quái này thực kỳ quặc. Lần này Nhϊếp tông chủ kêu các thế gia đến Thanh Hà, cùng bàn bạc việc này. Phỏng chừng lúc này, tin đã đưa đến Cô Tô Lam thị Vân Thâm Bất Tri Xứ. "

Kim Quang Thiện không có tiếp lời Kim Quang Dao, ngược lại hướng Lam Hi Thần nói.

Lam Hi Thần gật đầu.

" Nghĩ đến là ta đã bỏ lỡ thư tín của Thanh Hà, để A Dao lo lắng, việc này đã trì hoãn đến không được nữa rồi. Nếu như Kim tông không ngại, không bằng để ta đồng hành cùng Lan Lăng, có thể đi đến Thanh Hà trước. Ta sẽ truyền tin cho Vong Cơ, để đệ ấy cùng con cháu Lam thị đi theo sau. "

" Lam tông chủ muốn đồng hành, tự nhiên là không thành vấn đề. Kia liền, có thể khởi hành! "

.............