Trong đời ta to gan lúc này là quỳ xuống xin thánh nhân không tham dự vào phong thần bảng, thực lực của thánh nhân sao có thể so với tiên thiên, khóe miệng máu tươi trào ra nhiễm xuống vạt áo trong thực đẹp.
Thông Thiên lần này tức giận rồi, phất tay ta bay ra ngoài cửa động.
Một chút vớt thương này của ta đáng là gì, cho dù không chết miễn sao thoát khỏi kiếp nạn này là được.
Thông Thiên nhìn ta nói: “Ngươi mau quay về động của ngươi ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa, chuyện hôm nay ta sẽ quên, về cấm túc một tháng không được đi đâu.”
Ta cố gắng đứng dậy tuy trên người vết thương, trào ra nhưng không sao, ta cười khẩy.
Muốn ta quay về thì về, lần này ta chọc giận ông ấy rồi cũng đã đắc tội với Nữ Oa.
Ta đứng dậy rời đi, trên đường đi ta suy nghĩ nếu muốn chấm dứt trận chiến này thì bắt cóc Trụ Vương giao cho Khương Tử Nha là xong nhưng bây giờ trên người bị thương tốt nhất tìm chỗ nào nghỉ ngơi đã.
Đến địa phận Tây kỳ, có hang động ta vào đó nghỉ ngơi, bày trận pháp bên ngoài hang động. Lúc này cái nhẫn trên tay ta phát sáng, chiếc nhẫn này là vật gia truyền nhà ta khi xuyên không nó cũng theo qua luôn, chắc có huyền cơ.
Ta nhỏ giọt máu vào trên nhẫn, đây không phải giống mấy tiểu thuyết mình đọc sao bàn tay vàng, giọt máu hấp thụ xung quanh luồng sáng quay quanh ta, ta tiến vào không gian.
Bên trong không gian, ngày đêm rõ ràng, trước mặt có tòa nhà cỗ tên là Vấn Tiên Các, ta nhìn xung quanh linh khí dào dạt.
Ta vận dụng linh khí vào đan điền khôi phục vết thương, vết thương đã lành dùng thanh khiết thuật nữa là xong.
Ta bước vào trong Vấn Tiên Các, bên trong to lớn rộng rãi, bảo vật chất đống, tương y phụ , các loại sách y , kiếm pháp, trận pháp, linh dược, tiên đan chất lượng cao cấp trước mặt ta nói chung là nhiều số lượng khổng lồ.
Bên trên kệ bên trái có mấy cái lọ máu dùng để chứa máu thượng cổ thú, gồm có: Cửu Vĩ Hồ, Rồng, Phượng Hoàng.
Bình nào cũng đầy ấp, ta lấy quyển sách bên cạnh đó được , à thì ra chỉ cần uống máu của chúng có thể trở nên lợi hại, nói cách khác uống máu của Phượng Hoàng thượng cổ dục hỏa trùng sinh sống lại.
Đây không phải là đang giúp ta sao, Phượng Hoàng nghịch thiên cãi mệnh trùng sinh vậy thì ta ngu gì không uống.
Trước khi chuẩn bị uống ta ra ngoài tìm thêm có linh truyền không đã. Ôi may quá có cả linh đàm, ta cởi y phục ra nhảy xuống linh đàm rộng lớn này, cầm bình máu của Phượng Hoàng thượng cổ thần thú uống hết bình luôn.
Trong đan điền linh mạch giao động một cỗ khí nóng bành trướng lên, đan điền ta như muốn nổ, cả thân thể cũng vậy. Ta vận dụng máu của Phượng Hoàng huyết mạch thành năng lượng của ta, ta nhất định phải thắng, dục hỏa nghịch thiên.