Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Ta Làm Sư Đồ Với Boss Phản Diện Cùng Nam Chính

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thế giới này gồm có tu tiên giả và võ giả

Tu tiên giả được chia thành 8 cấp bậc: Luyện khí kỳ, Trúc cơ kỳ, Kết

đan kỳ, Nguyên anh kỳ, Hóa thần kỳ, Hợp thể kỳ, Đại thừa kỳ và cuối cùng là Độ kiếp kỳ. Mỗi bậc có ba cấp: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.

Người nào ở độ tuổi bao nhiêu khi kết đan thì dung nhan vẫn sẽ như vậy

cho đến lúc chết. Mà trung bình những người tu tiên thì tuổi thọ ít nhất là hai trăm năm. Chưa kể những người thành công vượt qua Độ kiếp kỳ thì sẽ trở thành bán tiên trẻ mãi không già.

Mặc dù số lượng người

tu hành đến Độ kiếp kỳ ở đại lục này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay

nhưng không phải là không có trường hợp phi thăng thành tiên. Chí ít là

hơn hai mươi năm sau nam chính nhất định sẽ thành công.

Cung

tiểu đại thần suốt ngày ngồi trong biệt viện của mình làm sâu gạo. Nhưng hôm nay, hắn lại ngồi trên sập cầm cái gương đồng mà than thở.

Vân Cung nguyên chủ kết đan năm mười chín tuổi, nói cách khác hắn sẽ mang bản mặt này đến lúc chết a.

Nhìn khuôn mặt trẻ con có thể búng ra 2 lít sữa trong gương, làn da

trắng mịn bóng loáng, cánh môi mỏng như cách anh đào. Vân Cung có xúc

động muốn đập tan cái gương xuống đất.

Vân Cung: щ(ಥДಥщ) Hự… hự không muốn đâu, hắn muốn có râu. Muốn chuẩn men… Muốn như David Beckham cơ!!!

Kiếp trước khuôn mặt Vân Cung cũng có vài nét đẹp trẻ con tươi sáng của bố mẹ truyền lại. Chính vì tuổi thơ bị trêu chọc giống con gái nên sau

này lớn lên rồi Cung tiểu đại thần mới dứt áo quyết khoát nhập ngũ.

Ai mà ngờ sau khi xuyên rồi cái bản mặt hiện tại so với kiếp trước chỉ có hơn chứ không có kém.

Hắn có cảm giác muốn đánh thật mạnh vào cái bàn tay hay viết bậy này,

nào là nhân vật phản diện sắc đẹp phải hơn đám tiểu muội của nam chính

thì mới chịu.

Đúng vậy… Hơn cái tiểu P ~~~(  ̄皿 ̄)╭∩╮

Tự làm bậy ắt không thể sống……

“Cung sư đệ… Cung sư đệ a..” muội tử áo hồng Vân Y cùng chưởng môn sư huynh Vân Lam đang ngự kiếm bay đến Nguyệt Minh các.

Đến nơi Vân Y thật vui vẻ lâu lắm rồi sư đệ nhà mình mới tỉnh táo mà

nói chuyện với mọi người, xoay người lại nàng muốn kéo Vân Lam đi nhanh

hơn nhưng mỗi khi lại nhìn đến mặt than hắn thì muốn tức đến nổ phổi.

Không thèm để ý đến ngươi.

Vân Cung bây giờ đang rầu vì cái mặt manh đến mức vắt ra nước này của hắn, đâu còn hơi sức đâu mà lại nghe sư tỷ Vân Y nói.

Chọt chọt mặt Vân Cung Vân Y không hứng thú bĩu môi: “Cung sư đệ a…

quần áo cùng đồ chơi trẻ em lần trước ngươi nhờ ta mua hộ ta đã mang đến rồi đấy…”

Cung tiểu đại thần chợt nhớ ra chuyện đó, hắn còn phải chuẩn bị thật tốt để đón boss phản diện về nha.

Bỗng Vân Y lại tò mò nhìn khắp người Vân Cung đánh giá khiến hắn không khỏi có cảm giác không thoải mái.

Rồi nàng lại lắc lắc đầu cười đen tối, phóng một cái mị nhãn cho Vân Cung: “Tiểu sư đệ… không ngờ lại có sở thích này a..”

Nói xong như sợ Vân Cung làm gì nàng lại kéo Vân Lam không tình nguyện

phóng một cái bay đi mất, để lại một mình Cung tiểu đại thần cố vương

cánh tay Nhĩ Khang ra nhưng lại không biết nói gì.

(Vân Lam hắn còn chưa có bồi dưỡng tình cảm với sư đệ mà QAQ)

Muội tử à chuyện không phải như vậy đâu!! QAQ

Bổ não là bệnh, phải trị. Ắt có sai

Vân Cung đang rối rắm không biết làm sao thì bỗng một âm thanh vang lên khiến hắn phải chú ý.

[ Ting… ting “Phát hiện khí tức nam phụ”]

Vân Cung: “Mày là chó à?”

Lâu ngày không gặp con hệ thống xuẩn manh của hắn lại thăng lên một chức vụ mới.

[ (Không thèm bận tâm) Hệ thống: Nam phụ Nghiêm Tu đang bị một đám côn đồ đánh đập trong hẻm nhỏ]

Máu anh hùng đang trào dâng mãnh liệt trong người Vân Cung hắn vội phi

Hấp Huyết kiếm bay lên không trung đi theo bản đồ mà hệ thống đưa ra.