Chương 4: Mỹ Nữ Trong Mơ (1)
Là ai, sao lại mờ thế này?
Tôi từ từ mở mắt, trước mặt tôi là khuôn mặt phóng đại của ai đó. Tôi đưa tay lên sờ thử.
Ha, mềm mềm mát mát, đây chắc là một vị mỹ nữ rồi.
Đây chẳng lẽ là mơ?
Chao ôi, thật thơm, hình như là hương nước hoa thì phải...
"Ah,..." Vị nào đó mà tôi cho là mỹ nữ kêu lên, người đó đột nhiên giữ tay tôi lại, tay tôi rời khỏi làn da ấy...
Tôi gắng gượng nói vài câu: "Vị mỹ... mỹ nhân nào đó ơi, làm ơn giúp... tôi."
"Nếu tôi có chết... thì... thì... mỹ nhân này phải đốt... đốt tiền giấy cho tôi nhé. Coi như là làm việc thiện... để tôi có xuống dưới đó để có tiền đi thanh.. lâu..."
Lát sau, tôi lại dần chìm vào vô thức, lòng vẫn không ngừng cảm thán.
Người xưa nói không sai.
Chết dưới đóa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.
Có điều, vị mỹ nữ này cũng keo kiệt quá, đúng ra phải cho tôi sờ lâu hơn nữa chứ...