Chương 10

Lời này làm thần sắc giữa chân mày của phụ nhân giơ lên, đắc ý mà liếc Lý Hà Hoa một cái. Đối với Trương Thiết Sơn thì nói lời thấm thía: “Ngươi là do thẩm nhìn lớn lên, chả lẽ thẩm còn muốn tiền của ngươi sao, chỉ là không phải thẩm nói chứ nữ nhân này thật sự không được, ngươi nhanh hưu nàng đi, bằng không còn không biết liên lụy ngươi thành dạng gì đâu, yêu tinh hại người như vậy không thể lưu lại được.”

Trương Thiết Sơn không đáp lời phụ nhân mà chỉ nói: “Thẩm, nên bồi thường vẫn phải bồi thường, người xem, 50 văn tiền có được không?” Nói xong liền móc ra 50 văn tiền đưa cho phụ nhân.

Phụ nhân nhìn tiền đưa trước mặt có chút do dự, nhưng mà Ngô Đại Trụ ở một bên lại một tay đem tiền đẩy trở về: “Thiết Sơn, chúng ta đều lớn lên cùng nhau, làm sao nhà chúng ta có thể lấy tiền của ngươi, chúng ta chỉ muốn nàng nhận lỗi, nữ nhân của nhà ngươi quả thật rất quá đáng. Tiền này ngươi lấy về đi, nếu đưa tiền chính là không nhận ta là huynh đệ.”

Thấy Ngô Đại Trụ nhất định không nhận, Trương Thiết Sơn cũng không tiện tiếp tục lôi kéo, cuối cùng lấy tiền trở về. Đồng thời ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lý Hà Hoa, âm thanh vừa trầm vừa lãnh nói: “Còn không mau nói xin lỗi thẩm đi!”

Lý Hà Hoa vốn dĩ có ấn tượng tốt với Trương Thiết Sơn, nhưng vì một câu này mà thiện cảm nhanh chóng giảm xuống. Nam nhân này không phải trượng phu của nguyên chủ sao, sao cái gì cũng chưa hỏi liền kết luận là nàng sai rồi, còn bắt nàng xin lỗi, có người trượng phu như vậy sao?

Xem ra trượng phu của nguyên chủ cũng không thích nàng ấy.

Nhưng chuyện này không phải do nàng sai, nàng không có khả năng đi xin lỗi bà ta.

Lý Hà Hoa lạnh mặt xuống, không sợ hãi mà nhìn Trương Thiết Sơn: “Ta sai chỗ nào mà ngươi bắt ta phải xin lỗi? Bà ấy nói ta đánh bà ấy thì là ta đánh thật hả? Còn bà ấy đem tay ta làm cho bị thương thành như vậy sao không nói. Có người không phân biệt phải trái trắng đen như ngươi sao!”

Trương Thiết Sơn còn chưa lên tiếng, phụ nhân kia liền cướp lời: “Ngươi đừng có ở đó nói hươu nói vượn, ngươi bị thương không liên quan đến ta, ngươi đang bôi nhọ ta. Ta là một lão bà làm sao có thể đánh thắng được ngươi? Ngươi xem thân hình ngươi rồi nhìn thân hình ta này.”

Mọi người xung quanh nhìn thân hình hai người, sôi nổi tán đồng lời nói của phụ nhân, hơn nữa với hành động của nguyên chủ Lý Hà Hoa lúc trước, mọi người đều lựa chọn đứng về phía phụ nhân.

“Chắc chắn là Lý Hà Hoa bôi nhọ, đây là người không nói lý.”

“Đúng vậy, người như vậy không đi khi dễ người khác là tốt lắm rồi, ai có thể khi dễ được nàng ta chứ!”

“Lý Hà Hoa này thật là càng ngày càng tệ.....”

Lý Hà Hoa nghe mọi người xung quanh nghị luận về mình, trong lòng cảm thấy vô lực, nguyên chủ làm người thật quá kém, không có người nào chịu đứng về phía nàng nên hiện tại cũng không có người nào vì chịu vì nàng lên tiếng, ngay cả trượng phu của nguyên chủ cũng vậy.

Trương Thiết Sơn nghe mọi người xung quanh nói, sắc mặt càng ngày càng khó coi, lại thấy dáng điệu của Lý Hà Hoa căn bản là không muốn xin lỗi, lửa giận trong lòng càng lớn.

Nữ nhân này chuyện ghê tởm gì cũng đều có thể làm được, hắn thật hối hận lúc trước cưới nàng, bằng không nương cùng tiểu đệ và Thư Lâm cũng sẽ không trải qua thảm như vậy, đều do nàng.

Nếu có thể hắn thật sự hận không thể bóp chết nữ nhân này, chính là tới hiện tại mà nàng vẫn không chịu ăn năn, vẫn gây chuyện thị phi như trước, nữ nhân như vậy quả thật nhìn một cái cũng cảm thấy ghê tởm.

Nhưng hiện tại nàng vẫn còn là thê tử trên danh nghĩa của hắn, chuyện của bọn họ là việc riêng, hắn không muốn làm trò trước mặt người ngoài, để cho người khác nhìn mà chê cười, vẫn là để mọi người đi rồi lại giải quyết sau.