🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Beta: Rya
Tôi không nên ngứa tay mở weibo lúc nửa đêm.
Đêm hôm thả độc cũng quá đáng thật, huhu, mỗi món đều trông có vẻ rất ngon.
Món thịt anh đào đó chắc chắn là dùng thịt làm sao, trông thật sự rất giống anh đào, đẹp quá đi mất.
Thế mà lại có Phật nhảy tường, trông dáng vẻ rất ngon.
Nhiều món ngon quá, sườn dê nướng, thịt anh đào, thịt viên hầm, Phật nhảy tường, phổi cá trắm đen, tôi xem xong mà nước miếng sắp chảy ra rồi.
Phổi cá trắm đen tôi cũng muốn ăn phổi cá trắm đen, trông rất ngon.
Tôi tưởng mỹ thực trong “Ngày hè” đã đủ mê người, không ngờ lúc quay phim Thất Thất thế mà lại thu liễm bớt, rất muốn tới thành phố H nếm thử tay nghề của cô ấy.
Không chỉ món ăn ngon, môi trường trong nhà hàng trông có vẽ cũng rất có cảm giác, có cơ hội tôi nhất định cũng phải tới ăn thử.
Nhìn môi trường và món ăn, đoán chừng một bữa cơm không rẻ.
Lúc Vạn Đình đăng weibo có thuận tiện quảng cáo giúp Lâm Sở Trì, cho nên các cư dân mạng xem xong liền biết “Lâm Thất Thất” có tài nấu nướng cao siêu trong “Ngày hè” đã mở nhà hàng.
Bởi vì người đăng bài không chỉ có anh ta, còn có đạo diễn Vương bọn họ, rất nhanh đã thu hút các minh tinh, diễn viên khác trong showbiz cũng tương tác theo.
Hôm đó, trên mạng, nhà hàng Lâm Cố cứ như vậy được đẩy lên hot search, rất nhiều cư dân mạng đều bày tỏ có cơ hội nhất định phải đi nếm thử.
Không ít streamer mỹ thực thấy nhà hàng này có nhiệt độ, cảm thấy tài nguyên sẵn có tới rồi, lập tức mua vé tới thành phố H.
“Mọi người ơi, bây giờ tôi đang ở thành phố H, hôm nay dẫn mọi người đến nhà hàng Lâm Cố rất hot trên mạng dạo gần đây. Tuy nhà hàng này vừa mới khai trương nhưng kinh doanh rất tốt, tôi đã đặt trước tận mấy ngày mới đặt được.”
Trong lúc nói, streamer đã tới cửa nhà hàng Lâm Cố, được nhân viên trong nhà hàng dẫn vào.
Bởi vì lúc đặt đã nói trước, có được sự đồng ý của Lâm Sở Trì, cho nên lúc này anh ta vừa đi vào vừa giới thiệu: “Môi trường trong nhà hàng thật sự không tồi.”
Fans cách màn hình nhìn thấy môi trường trong nhà hàng, cũng đều rất tán đồng lời của anh ta, cảm thấy với cách bài trí như thế này rất xứng đáng đi một lần.
Hôm nay về cơ bản streamer đều gọi cùng món với Vạn Đình, hiển nhiên là muốn xem thử những món ăn này rốt cuộc có ngon như anh ta khen hay không.
Nếu nói món ăn do Lâm Sở Trì nấu chỉ xem ảnh đã khiến người ta rất thèm, vậy thì khi ngửi mùi thơm, sắc và hương kết hợp, nói không khoa trương, thật sự là khiến anh ta lập tức bài tiết nước bọt trong miệng.
Là một streamer mỹ thực, bình thường anh ta cũng ăn đồ ngon không ít, nhưng hôm nay thật sự cố nhịn mới khống chế được bản thân không lập tức ăn liền, mà giới thiệu với ống kính: “Mọi người ơi, tôi không biết hình dung với mọi người thế nào nữa, những món ăn này ngửi vào thật sự rất thơm.”
Trông rất ngon, còn mê người hơn so với trong ảnh.
Thèm quá, streamer nhanh chóng nếm thử một miếng thịt anh đào thay tôi, rất muốn biết nó rốt cuộc có mùi vị gì.
Hu hu hu, hận không thể xuyên hồn vào người streamer, thay anh ta ăn đồ ăn trên bàn.
Thật đòi mạng, tôi vừa ăn cơm bây giờ lại đói.
“Mọi người xem món thịt anh đào này, nó thật sự rất đẹp, nhìn thoáng qua thật sự rất giống anh đào hái từ trên cây xuống, hơn nữa ngửi cũng mang theo mùi thơm của anh đào, không nói nữa, tôi nếm thử một miếng cho mọi người.”
Streamer nói xong, vội vã cầm đũa lên gắp một miếng thịt anh đào trực tiếp đưa vào trong miệng, sau đó mắt lập tức sáng lên.
Trước khi tới anh ta đã chuẩn bị trước, sau khi nuốt đồ ăn xuống, anh ta cố nhịn suy nghĩ tiếp tục ăn miếng nữa nói: “Tôi thấy trên mạng nói, thịt anh đào bán trong quán bây giờ đều không ai dùng anh đào làm nữa, nhưng món thịt anh đào này ăn vào lại mang theo vị anh đào, ngọt mặn vừa vặn.”
Anh ta nói xong lập tức ăn liên tục hai miếng, chỉ cảm thấy chưa từng ăn thịt nào ngon như vậy.
Tôi cũng rất muốn ăn thịt anh đào, nước mắt bi thương từ khóe miệng chảy ra.
Cũng may trong tủ lạnh có anh đào, vị ngọt mặn đúng chứ, tôi rắc chút muối vào anh đào ngay.
Không được, không chịu nổi nữa, tôi đi đặt đồ ăn đây.
Thịt dùng anh đào nấu thật sự ngon như thế không, tôi không tin, trừ phi cho tôi nếm thử.
Trong nhà có anh đào cũng có thịt, tôi đi nấu thử xem.
Khi fans trong phòng livestream bị chọc thèm hết mức, streamer đã quên mất mình đang livestream, ăn từng miếng từng miếng thịt anh đào tới sạch sẽ, ăn xong, ngay cả dĩa cũng hận không thể liếʍ hai cái.
Thịt anh đào“Quá ngon, quá ngon, quá ngon.” Chuyện quan trọng nói ba lần, nhìn ra streamer thật sự bị độ ngon của món ăn làm cho không cưỡng nổi, vừa nói vừa liếʍ môi, hiển nhiên là đang hồi vị.
Không cần nói nhảm, nhìn tướng ăn hận không thể liếʍ dĩa của cậu tôi liền biết chắc chắn rất ngon.
Tôi cũng rất muốn ăn, xác định rồi, mục tiêu nhỏ năm nay là cố gắng gom tiền, tranh thủ cuối năm có thể đích thân tới nhà hàng Lâm Cố ăn một bữa.
Mẹ tôi thích ăn anh đào nhất, thịt anh đào này chắc chắn bà ấy sẽ thích, đợi lúc sinh nhật bà ấy, tôi nhất định phải đưa bà ấy tới nếm thử.
Ai kia, cậu còn thiếu mẹ không, nếu không thiếu, có ngại có thêm tôi không, tôi cũng thích ăn anh đào.
Cút.
Ngon mấy cũng là thịt, ăn không cả dĩa thật sự sẽ không ngán sao?
Streamer hồi vị xong liền nhìn thấy dòng bình luận này, lập tức lên tiếng nói: “Không ngán, tuy là vị ngọt mặn, nhưng thật sự không ngán chút nào, béo mềm, càng ăn càng ngon.”
Anh ta nói xong, ánh mắt lại rơi lên sườn dê nướng vừa được mang lên, nuốt nước miếng giới thiệu: “Sườn dê này nướng rất tốt, tới gần còn có thể nghe được tiếng váng dầu xèo xèo trên bề mặt, ngửi cũng cực kỳ thơm, không hề có mùi lạ.”
Anh ta nói xong, trên màn hình lại là một vùng bình luận “muốn ăn”, “thèm quá”, “chảy nước miếng” lướt qua video.
“Ngon, sườn dê ăn vào không có chút mùi gây nào, da cháy xém thơm lừng, thịt bên trong rất mềm rất thấm vị, mang theo chút cảm giác ứa nước, kiểu cảm giác ăn miếng lớn thịt này thật sự quá đã.”
Sườn dê nướngStreamer vừa ăn vừa khen, chẳng bao lâu đã gặm xong một que sườn dê, sau đó một tay cầm một que, trái phải khai cung ăn.
Cho tới khi ăn xong sườn dê, anh ta mới nhìn sang món cá lù đù vàng sốt.
“Cá lù đù vàng sốt là một món ăn tôi vẫn luôn rất muốn ăn, nghe nói chế biến món này cần bỏ xương cả con cá, không thể phá hỏng bụng cá, cho nên vô cùng thử thách kỹ thuật của đầu bếp.” Anh ta nói xong, bưng dĩa lên chuyển đổi các góc độ cho fans thưởng thức: “Mọi người xem, cá này thật sự hoàn chỉnh, chỗ bụng này không có dấu dao.”
Lẽ nào không cần bỏ nội tạng cá sao?
Món này tôi từng thấy trên tivi, hình như là dùng đũa đâm vào miệng cá, từ trong miệng móc bỏ toàn bộ nội tạng và xương cá ra.
Nghe có vẻ rất phức tạp, streamer mau nếm thử giúp tôi.
Streamer đâu cần người ta giục, giới thiệu xong đã bắt đầu động đũa rồi.
Chỉ thấy anh ta dùng đũa nhẹ nhàng phá bụng cá ra, lập tức có nước từ bên trong chảy ra, tỏa ra ánh sáng óng ánh.
Khoảnh khắc nước chảy ra bung tỏa hương thơm, anh ta lập tức dùng thìa múc một ít đưa vào miệng, tươi đến độ đầu hơi lắc lên.
Nhìn thấy biểu cảm mê đắm của anh ta, fans cách màn hình đều không nhịn được nuốt nước miếng, hận không thể thay thế anh ta ăn.
Cá lù đù vàng sốt không chỉ nước bên trong ngon, thịt cá càng tươi mềm vừa miệng, ăn vào không phát giác chút mùi tanh nào.
Tiếp theo cơ bản mỗi món ăn, streamer đều chén sạch, cho tới khi kết thúc cả bữa ăn, anh ta mới hậu tri hậu giác phát hiện bụng đã no căng.
Nhưng cho dù căng trướng có chút khó chịu, anh ta vẫn nói: “Quá ngon, hôm nay thật sự là tới đúng rồi, cảm thấy mỗi món ăn đều cực kỳ mỹ vị.”
Trước đây lúc thăm dò nhà hàng, anh ta ít nhiều có thể bới móc ra chút vấn đề, không hề khen xuyên suốt, nếu không sẽ trông rất giả. Nhưng hôm nay anh ta thật sự thật lòng cảm thấy mỗi món ăn đều cực kỳ hợp khẩu vị của mình, bày tỏ nếu cuộc đời không tới nhà hàng Lâm Cố ăn một lần, đúng là tiếc nuối lớn trong đời.
Nếu không phải xem livestream xuyên suốt, fans nghe thấy đánh giá cao như vậy, đại khái sẽ nghi ngờ anh ta đã nhận tiền quảng cáo cho nhà hàng Lâm Cố.
Anh ta không phải streamer mỹ thực duy nhất tới nhà hàng Lâm Cố khảo sát, tiếp theo còn có không ít người tới, cơ bản đều là đánh giá tốt.
Bởi vì Vạn Đình và đạo diễn Vương bọn họ, showbiz không ít minh tinh cũng sẽ tới nhà hàng Lâm Cố nếm thử khi tới thành phố H, ăn xong, về cơ bản đều sẽ chia sẻ lên mạng.
Minh tinh và các streamer mỹ thực đều khen không ngớt nhà hàng Lâm Cố, dưới hiệu ứng fans, khiến cho một khoảng thời gian sau đó nhà hàng Lâm Cố liên tục xuất hiện trên mạng.
Một số cư dân mạng có tâm lý phản nghịch nào đó nhìn thấy một nhà hàng luôn lên hotsearch, cảm thấy chắc chắn lại là nhà hàng hot mạng bỏ tiền tạo nhiệt, có ấn tượng rất xấu với nó.
“Người gì vậy, ăn cũng chưa ăn đã ăn nói lung tung.”
Khi nhìn thấy có người nói nhà hàng Lâm Cố dở tệ trên mạng, Phùng Ngọc Ngọc còn không vui hơn cả người đương sự là Lâm Sở Trì.
“Người khen nhiều như thế, sao cô phải chăm chăm vào mấy bình luận nói dở đó chứ.” Lâm Sở Trì cười an ủi.
“Chỉ là ghét những kẻ tỏ ra chỉ có mình là đúng đó, giống như người khác đều là đồ ngốc vậy, chỉ có họ thông minh.” Phùng Ngọc Ngọc nói xong, thấy cô chỉ cười không nói gì mới không nói tiếp chủ đề này nữa, mà hỏi: “Khi nào cô có thời gian tới tiệm gà rán Thất Thất xem thử, đó cũng là sản nghiệp của cô, cô không thể có nhà hàng liền trực tiếp vung tay mặc kệ nó.”
“Dạo này thật sự không rảnh, lịch hẹn quá nhiều, đợi tôi làm xong sẽ đi.”
Một tháng tiếp theo đều được người ta đặt kín, đây còn là do Lâm Sở Trì không muốn tiếp tục nhận nữa, nếu không có thể xếp dài hơn.
“Được thôi, cô có thời gian nhớ tới là được.” Phùng Ngọc Ngọc biết việc kinh doanh của nhà hàng Lâm Cố tốt cỡ nào, cũng chỉ là nhắc nhở một câu bảo cô đừng quên tiệm gà rán Thất Thất mà thôi.
Việc kinh doanh của nhà hàng quả thực rất tốt, nhưng so với lúc ở nhà ăn đại học H, Lâm Sở Trì vẫn thoải mái hơn một chút, ít nhất buổi tối sẽ không tan làm muộn như thế.
Sau khi đông chí tới, thời tiết ngày càng lạnh, nhưng vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của các thực khách đối với nhà hàng Lâm Cố.
“Chu Ca, tôi nói cậu biết, nhà hàng này phải gọi là đỉnh, đặc biệt là Phật nhảy tường của nhà hàng họ.”
“Tôi nói Triệu Nhị, không phải chỉ là Phật nhảy tường sao, trước kia chúng ta cũng từng cùng nhau ăn Phật nhảy tường do truyền nhân ngự trù nấu rồi, một nhà hàng mà thôi, tới mức cậu khen như vậy không?”
Đại khái là trước giờ ăn cơm, Triệu Nhị vẫn luôn khen không ngừng, Chu Ca nghe nhiều liền cảm thấy anh ta có chút khoa trương quá đà.
“Đợi lát nữa cậu nếm thử là biết, nhà hàng của họ không chỉ riêng Phật nhảy tường ngon, còn có thịt anh đào, cá lù đù vàng sốt, mùi vị đều cực kỳ mỹ vị.”
Giá cả của nhà hàng Lâm Cố không tính là rẻ, cộng thêm khó hẹn trước, người có thể thường xuyên tới ăn cơm cơ bản đều là người khá có tiền.
Hai người này đều là phú nhị đại, cho nên Chu Ca nghe thấy tên món ăn Triệu Nhị nêu ra, biểu cảm trên mặt vẫn nhạt nhòa, hiển nhiên không cảm thấy có gì hiếm lạ.
“Được thôi, vậy đợi lát nữa tôi nếm thử rốt cuộc có đáng để cậu khen như vậy không.”
Trước đó, Triệu Nhị cũng tới nhà hàng Lâm Cố ăn một lần, lần này còn là bởi vì anh ta về nước, mới nhờ quan hệ hẹn trước.
Nhìn thấy biểu cảm hời hợt của anh ta, Triệu Nhị nói: “Nếu không chúng ta đặt cược, nếu bữa ăn hôm nay cậu có thể chọn ra một món ăn không ngon, chi tiêu một tháng tới tôi chi trả hết.”
“Miệng của tôi rất kén chọn, cậu chắc chắn muốn cược với tôi?” Chu Ca cảm thấy anh ta căn bản là biến tướng mời mình một tháng.
“Chắc chắn, nhưng nếu cậu không bới ra chút vấn đề nào, cậu nói phải làm sao?”
“Vậy tôi tặng cậu chiếc xe mới vừa nhắc tới cho cậu.”
Triệu Nhị nghe vậy, lập tức giơ tay nói: “Hứa đó.”
Hai người vỗ tay chốt, rất nhanh xe đã đỗ trước cửa nhà hàng Lâm Cố.
“Môi trường không tồi.” Sau khi vào nhà hàng ngồi xuống, Chu Ca thuận miệng khen.
“Môi trường không tồi, mùi vị món ăn của nhà hàng họ càng không tồi. Trước đây cậu vẫn luôn ở nước ngoài nên có thể không theo dõi, dạo này ở trên mạng…”
Trong lúc hai người tán gẫu, đồ ăn đã bắt đầu lên bàn.
Vừa nãy mặc kệ Triệu Nhị khen thế nào, biểu cảm của Chu Ca đều rất nhạt nhòa, lúc này ngửi thấy mùi thơm, biểu cảm mới mang theo vài phần hứng thú.
“Xem ra cũng không tồi, ngửi cũng ổn.”
“Với giao diện và hương vị này, cậu cảm thấy chỉ ổn thôi sao.” Triệu Nhị cảm thấy anh ta căn bản là cứng miệng, dùng đũa chung gắp một con tôm nõn Long Tĩnh bỏ vào trong bát anh ta.
Giao diện của tôm nõn Long Tĩnh vô cùng đẹp, nằm trong dĩa giống như là dùng bạch ngọc khắc thành, trong vị tươi của tôm mang theo hương trà nhàn nhạt.
Tôm nõn Long TĩnhChu Ca cầm đũa gắp tôm cho vào trong miệng, ngay khoảnh khắc nếm được tư vị, biểu cảm trên mặt bất biến, tiết tấu nhai lại bất giác tăng nhanh.
Trước đây anh ta từng ăn qua tôm nõn Long Tĩnh không ít, nhưng món tôm nõn Long Tĩnh trong miệng này vào miệng mềm nhũn, ăn vào thơm ngát khai vị, hương trà và vị tươi của tôm hỗ trợ lẫn nhau, thực sự khiến người ta hồi vị vô tận.
“Như thế nào?” Triệu Nhị hỏi, đồng thời đã ăn liền hai con tôm nõn Long Tĩnh, chỉ cảm thấy đây là tôm nõn Long Tĩnh ngon nhất mình từng ăn.
“Mùi vị không tồi.”
Rốt cuộc Chu Ca vẫn không thể dối lòng nói tôm nõn Long Tĩnh không ngon, gật đầu khen một câu, tiện tay lại gắp thêm một con nữa ăn.
“Tôi đã nói nhà hàng này ngon mà.” Ngữ khí của Triệu Nhị lộ ra đắc ý, cảm thấy chiếc xe mới đó chắc chắn là của mình rồi.
Nghĩ tới mời một bữa cơm liền có thể đổi được một chiếc xe thể thao, anh ta thật sự càng nghĩ càng cảm thấy vui thích.
Chu Ca nhìn thấy biểu cảm trên mặt anh ta, cảm thấy anh ta đắc ý quá sớm, dù sao thì tôm nõn Long Tĩnh ngon, không có nghĩa mỗi món tiếp theo đều ngon như thế.
Anh ta không phải kiểu người dây dưa, nếu đã cảm thấy tôm nõn Long Tĩnh ngon, cũng sẽ không bởi vì đánh cược với Triệu Nhị mà làm bộ làm tịch, vô cùng tự nhiên ăn.
Ăn xong tôm nõn Long Tĩnh, anh ta vươn đũa về phía thịt anh đào mà Triệu Nhị từng nhắc trước đó.
Thịt anh đào nhìn vào quả thực rất bắt mắt, cây anh đào đỏ rực kết hợp với đậu giá xanh non, đẹp giống như một bức tranh.
Nhưng Chu Ca cảm thấy Triệu Nhị thực sự có chút ngốc nghếch, thế mà lại quên mình xưa giờ không thích ăn món ngọt, trước khi đặt cược với mình thế mà lại không suy nghĩ tới vấn đề khẩu vị.
Anh ta thầm nghĩ, tiện tay gắp một miếng thịt anh đào bỏ vào trong miệng, vốn tưởng mình chắc chắn sẽ không thích, nhưng khi đầu lưỡi nếm được tư vị trước ngọt sau mặn, ngoài khoảnh khắc đầu tiên trong lòng vô thức cảm thấy kỳ quái, sau đó liền cảm thấy thế mà lại rất ngon.
Đây…
Phát hiện mình thế mà lại không bài xích hương vị này, đáy mắt Chu Ca xẹt qua một tia kinh ngạc, không khỏi cầm đũa nếm thử một miếng nữa.
Nếu nói miếng đầu tiên là bởi vì ấn tượng hà khắc với món ngọt khiến anh ta vô thức cảm thấy kỳ quái lại ngon, vậy thì miếng thứ hai chỉ còn lại ngon.
Thịt anh đào mặn ngọt vừa miệng, thơm mà không ngấy, từ sắc, hương, vị, anh ta đều không bới móc được vấn đề gì, ngược lại khiến anh ta bỗng nhiên cảm thấy độ ngon của vị mặn ngọt.
Triệu Nhị đã không phải là lần đầu tiên ăn thịt anh đào, nhưng cho dù như vậy vẫn bị độ ngọt làm cho xuýt xoa, ăn liền mấy miếng mới lo hỏi: “Như thế nào, mùi vị không tồi chứ?”
Chu Ca im lặng, nhưng nếu anh ta đã không bới ra được vấn đề gì, hiển nhiên là mặc nhận lời Triệu Nhị nói.
“Làm phiền một chút.” Phục vụ bưng dĩa tới lên món tiếp theo: “Món này là phổi cá trắm đen, chọn dùng cá trắm nặng 3,5kg.”
Nhân viên phục vụ vừa giới thiệu xong, Triệu Nhị đã nóng lòng nói: “Chu Ca, cậu từng nghe bài hát mới của Vạn Đình chưa, chính là viết món phổi cá trắm đen này.”
Phổi cá trắm đen sắc như vàng, mùi thơm bắn ra tứ phía, giao diện càng bắt mắt.
Chu Ca khẽ gật đầu bày tỏ đã nghe qua, cầm thìa lên vươn tới.
Lúc ở nước ngoài, anh ta rất thích ăn gan ngỗng, cảm thấy khẩu cảm nhẵn mịn của nó vô cùng ngon. Nhưng khi phổi cá trắm đen vào miệng, anh ta bỗng nhiên phát hiện so với gan ngỗng, gan cá này ăn vào mới thật sự là vào miệng liền tan.”
Phổi cá trắm đen ở trong miệng dung hòa, độ tươi thơm sản sinh khiến người ta lưu hương trong miệng, hồi vị vô tận.
“Như thế nào, gan cá này so với gan ngỗng có phải càng ngon hơn không?”
Triệu Nhị dứt lời, Chu Ca vô thức gật đầu.
Anh ta gật đầu xong mới phản ứng lại, nhưng cũng ngại lật lọng nói gan cá không bằng gan ngỗng, dù sao thì món này, quả thực ngon hơn gan ngỗng. So với gan ngỗng, hậu vị mang tới độ tanh nhàn nhạt, phổi cá trắm đen này lại không ăn ra chút vị tanh của cá, ngay cả dư vị cũng rất tươi.
Sau khi ăn xong phổi cá trắm đen, Chu Ca có hơi không tin tà ngồi thẳng người bắt đầu nếm thử mỗi món ăn tiếp theo, muốn bới móc ra chút vấn đề.
Đậu phụ sốt gạch cua tươi thơm mỹ vị, hương đậu và hương vị của gạch cua dung hợp hoàn mỹ, độ non của đậu phụ và khẩu cảm cát cát của gạch cua, ngon tới mức suýt chút cắn đầu lưỡi, hiếm có nhất là món ăn này ngay cả một chút mùi tanh đậu và tanh cua cũng không có.
Ngô xào hạt thông, vị thanh ngọt non giòn của ngô và hương quả của hạt thông mang tới gộp lại bùng nổ hương vị, ngon tới mức ăn không dừng được.
Ngay cả một dĩa rau xào đơn giản cũng cực kỳ giòn ngon, căn bản không tìm ra được khuyết điểm nào.
Bỏ đi, không phải chỉ là một chiếc xe sao, tặng cho cậu ta cho rồi.
Chu Ca vốn dĩ còn đang cố gắng bới móc, sau khi phát hiện căn bản không bới móc được, dứt khoát từ bỏ.
Mà mới đầu Triệu Nhị còn mỗi lần ăn một món sẽ hỏi anh ta một câu, tới sau đó lại không lo lên tiếng hỏi nữa, ăn ngay cả đầu cũng không ngẩng.
Trên bàn trở nên an tĩnh, chỉ có giọng nói vang lên của nhân viên phục vụ khi đưa món lên.
“Đàn khải huân hương phiêu tứ lân.” (Mở vò hương thơm bay tứ phía, Phật ngửi bỏ thiền nhảy qua tường)
Món cuối cùng Phật nhảy tường được đưa lên, nhân viên phục vụ không tới quấy rầy nữa.
Chu Ca đã từ bỏ bới móc khuyết điểm ngửi mùi thơm nồng này, không thể không thừa nhận, quả thực thơm hơn Phật nhảy tường mình từng ăn trước kia.
Bàn thức ăn hôm nay, Triệu Nhị gọi thật sự không ít món, nhưng lúc đặt, Lâm Sở Trì biết họ chỉ có hai người, cho nên phân lượng nấu không nhiều, sẽ không lãng phí.
Triệu Nhị đã no tới chín phần không nói chuyện với Chu Ca nữa, bưng bát lên liền bắt đầu ăn.
Các loại hương thơm từ những nguyên liệu khác nhau hòa quyện vào nhau, lại giữ được đặc sắc của từng món, ăn vào thực sự quá ngon.
Ăn xong Phật nhảy tường, Triệu Nhị thỏa mãn sờ bụng, sau khi xoa dịu một lúc mới lên tiếng nói: “Như thế nào?”
Chu Ca im lặng, trực tiếp ném chìa khóa xe cho anh ta.
“Đưa chìa khóa cho tôi làm gì?” Triệu Nhị vươn tay bắt lấy chìa khóa, biết rõ còn cố hỏi.
“Cậu thắng rồi, được chưa?” Chu Ca tức giận trợn trừng mắt với anh ta, sau đó kéo vãn tôn nghiêm của mình: “Có thể là ở nước ngoài quá lâu, bây giờ ăn món Trung tùy tiện món gì cũng cảm thấy ngon.”
“Cậu thôi đi, nước ngoài cũng không phải không có nhà hàng Trung, tôi nhớ tuần trước cậu đăng món Trung trong vòng bạn bè.”
Thấy anh ta không giữ lại cho mình chút thể diện nào, Chu Ca nghiến răng chuyển chủ đề: “Nhà hàng này là do vị đầu bếp nào mở?”
Nói tới cái này, Triệu Nhị liền có hứng thú, cầm điện thoại ra chia sẻ với anh ta: “Đầu bếp của nhà hàng này là một nữ đầu bếp, hơn nữa rất trẻ.”
Khi Chu Ca nhìn thấy ảnh, trước mắt sáng lên, nhưng nghe nói đối phương đã có bạn trai, còn là nhạc sĩ Cố Hoài Dục mà anh ta rất thích, lập tức thu lại hai phần hứng thú vừa mới chớm nở.
Ăn no uống đủ, hai người họ nghỉ ngơi trong nhà hàng một lúc rồi đứng dậy rời đi, trên đường đi ra còn nói, sau này tụ tập ăn uống đều đặt ở đây.
Triệu Nhị đặt bữa tối, sau khi nấu xong bữa tối anh ta đặt, Lâm Sở Trì có thể tan làm.
Biết được khách hôm nay vô cùng hài lòng với món ăn từ chỗ nhân viên phục vụ, Lâm Sở Trì mỉm cười thu dọn đồ chuẩn bị về nhà.
Lúc cô vừa từ trong nhà hàng đi ra, đã nhìn thấy Cố Hoài Dục cầm bó hoa từ trong xe đi xuống.
“Hoa trong nhà còn chưa tàn, sao lại tặng hoa cho em nữa.” Lâm Sở Trì trách một câu, nhưng lúc nhận hoa vẫn mỉm cười cúi đầu ngửi nhẹ.
Cố Hoài Dục không nói, chỉ là cảm nhận được gió bên ngoài ngày càng lớn, vươn tay ôm cô mau chóng lên xe.
“Ngày mai có sắp xếp gì?”
Ngày mai là cuối tuần, cuối tuần không có tình huống đặc biệt, cô không nhận đơn, cho nên Cố Hoài Dục hiển nhiên là muốn hẹn cô ra ngoài chơi.
Lâm Sở Trì nghe ra, lại cố ý trêu anh: “Ngày mai có việc.”
“Có việc gì?” Cố Hoài Dục vừa lái xe vừa quay đầu nhìn cô.
“Ngày mai phải đến tiệm gà rán xem thử, nếu không Ngọc Ngọc thật sự sẽ tức giận.”
Cố Hoài Dục nghe thấy là tới tiệm gà rán, lúc này mới nói: “Sáng mai anh đi cùng em tới xem thử, sau đó buổi chiều em muốn đi đâu chơi?”
Lâm Sở Trì không đáp ngay, mà mở điện thoại ra xem dự báo thời tiết ngày mai rồi mới nói: “Dẫn Sơ Nhất tới công viên dạo đi, dạo này khá bận, đều không có thời gian chơi với nó.”
“Nó có gì để chơi đâu.”
Nghe ra ngữ khí mang theo vài phần ghen tuông của anh, trong lòng Lâm Sở Trì có chút buồn cười, nhân lúc đợi đèn xanh đèn đỏ, ghé tới hôn lên khóe môi anh một cái.
Cảm nhận được nhiệt độ của khóe môi, trên mặt Cố Hoài Dục lập tức lộ ra nụ cười: “Quả thực nó rất nhớ em, vậy ngày mai đi công viên chơi.”
Thấy anh dễ dỗ dành như vậy, đáy mắt Lâm Sở Trì lộ ra vài phần ý cười.
Sau khi đông tới, rất nhanh đã tới mồng tám tháng chạp, mà mồng tám tháng chạp tới cũng tức là gần tới Tết, đã có người bắt đầu muốn đặt cơm giao thừa với Lâm Sở Trì.
Lâm Sở Trì cảm thấy Tết là ngày đoàn viên, sau khi thương lượng với cha mẹ Lâm và Cố Hoài Dục, cô từ chối đơn đặt bữa cơm giao thừa.