Xuyên qua ô cửa, nhìn động tác nấu ăn của Lâm Sở Trì, mọi người khen vài câu sau đó lại nói tới mùi vị món ăn.
"Tôi cảm thấy thịt thái sợi sốt vị cá thật sự rất ngon, ngọt chua mặn cay đều vừa đủ, nguyên liệu nấu ăn phối hợp cũng rất thích hợp. Không giống thịt thái sợi sốt vị cá bán bên ngoài, hoặc là quá ngọt, hoặc là quá chua, hơn nữa không nỡ bỏ nhiều thịt sợi thì thôi, còn xào rất nhừ."
"Không chỉ mùi vị ngon, vẻ ngoài cũng đẹp, cảm thấy nếu như đặt ở trong tiệm cơm, một phần không chỉ bán mấy chục đồng đâu."
"Quả thực, lúc trước tôi ăn trứng xào cà chua ở một quán cơm, 38 đồng một phần, mùi vị còn không ngon bằng phần này."
Ở trong tiếng khen ngợi của bọn sinh viên, Lâm Sở Trì đã xào xong một nồi thịt thái sợi sốt vị cá to.
Trong khi Mộc Thần múc cơm cho người ta, cô tiếp tục trở lại chuẩn bị nấu khoai tây sợi chua cay.
Khoai tây mới vừa lột vỏ bị đè trong tay cô, con dao xoạt xoạt xoạt nhanh chóng hạ xuống, rất nhanh đã biến thành những lát cắt đều nhau.
Tay cô hơi đè miếng khoai tây xuống một chút, lại là một loạt tiếng dao, thoáng cái đã biến miếng thành sợi. Khoai tây cũng không khó cắt, nhưng muốn cắt thành sợi nhỏ gọn gàng như cô thì không đơn giản.
Khoai tây sợi cắt gọn gàng được cô bỏ vào ngâm trong nước, cũng thêm vào một chút giấm, như vậy là vì gột bỏ tinh bột bên trong, để khoai tây sợi giòn hơn.
Những nguyên liệu hòa quyện bùng nổ mùi thơm trong nồi, sau khi đổ nguyên liệu nấu ăn vào xào lần nữa, mùi thơm đặc trưng của khoai tây trong nháy mắt bay ra, đợi đến khi gia vị vào nồi, mùi thơm bên trong lại tăng thêm vị chua cay khiến người ta thòm thèm.
"Thơm quá, vừa ngửi khoai tây sợi này đã biết chắc chắn ngon."
Giờ này người còn đang xếp hàng vốn đã đói bụng, lúc ngửi thấy mùi thơm cảm giác như sắp rớt nước miếng tới nơi.
Đợi khi khoai tây sợi chua cay ra nồi, sinh viên mua được cơm đều không kịp đợi mà di chuyển chân, đứng ở bên cạnh ăn ngay.
Ăn một miếng khoai tây sợi chua cay trong vắt lại muốn ăn hai miếng, cậu ta ăn hơi gấp, mãi đến khi suýt chút nữa cắn trúng đầu lưỡi mới chậm lại.
"Ăn ngon không?"
Sinh viên xếp phía sau còn chưa quyết định ăn cơm gì, nhìn thấy cậu ta ăn ngon lành như thế không khỏi hỏi.
"Ăn cực kỳ ngon, đề cử cậu thử xem."
Nam sinh nói xong lại ăn một ngụm cơm kèm khoai tây sợi to, rốt cục cam lòng bước ra đi tìm vị trí ngồi.
Đừng thấy khoai tây sợi chua cay là thức ăn chay, nhưng nếu nấu ngon thì không hề kém thịt. Nhất là bây giờ khí trời nóng nực, thích hợp ăn món khai vị này với cơm.
Đại khái là mùi của nó quá thơm, trông cũng rất hấp dẫn, sinh viên đằng sau đều lựa chọn thử một chút.
"Ăn ngon."
"Thật giòn, vị chua cay cũng rất bắt cơm."
"Còn ngon hơn khoai tây sợi mà bà tớ nấu."
Trưa hôm đó, Lâm Sở Trì bận mãi đến hơn ba giờ mới rảnh nghỉ ngơi, còn là bởi vì hết cơm, nếu cô nấu nữa e là phải bận đến tối mịt, chỉ có thể nói xin lỗi với những sinh viên đằng sau.
"Làm lỡ thời gian của các em, thật ngại quá."
Lâm Sở Trì cũng không nghĩ tới sinh viên đến dùng cơm càng ngày càng nhiều, cảm thấy ngày mai không thể nhẹ dạ nữa, sau hai giờ rưỡi có thêm sinh viên đến nữa, có thể từ chối vẫn phải từ chối.
Cũng không phải cô chê tiền không chịu kiếm, mà thứ nhất là làm lỡ thời gian của Mộc Thần, thứ hai là nếu như cô làm từ trưa đến tối, làm trong thời gian dài bản thân cô cũng không chịu nổi.
"Không có gì, còn có việc gì cần giúp đỡ không?"
Sau khi Lâm Sở Trì lắc đầu bày tỏ không có, lúc này Mộc Thần mới rời đi.