Hiện tại, trên thế giới này, những người thức tỉnh dị năng hệ trị liệu rất ít, ngoài vị vợ chính có dị năng cấp năm ở kinh đô ra, chưa từng nghe nói ai khác đã thức tỉnh.
Những người bị thương nặng chỉ có thể cầu nguyện, mong không bị nhiễm bệnh.
Những người bị cảm xúc quá tải hoặc khi tiến cấp, phải xem họ có vợ chính không, hoặc xem vợ chính có đồng ý giúp họ giải độc không.
Lúc này, Đinh Hiểu Manh cũng mới nhớ ra lý do tại sao vị trí của phụ nữ trong thế giới này cao, và quy định phải lấy nhiều chồng, có người thậm chí lấy hơn bốn người.
Nguyên nhân ngoại trừ tầm quan trọng của nước, còn có một điểm, hormone nữ có thể hóa giải một bộ phận virus zombie, còn có thể giải độc tố và du͙© vọиɠ do việc thăng cấp mang đến.
Khi Giang Hạo và Đồng Quan Nguyệt đến bên cạnh Đinh Hiểu Manh, Tề Tiểu Đao đã trở về đội ngũ.
Anh ta còn phải gác đêm một giờ, sau đó đến phiên Đồng Quan Nguyệt dẫn đội gác đêm.
"Hai người có ổn không? Có bị thương không?" Thấy hai người tới bên mình bảo vệ, Đinh Hiểu Manh quan tâm hỏi.
"Hiểu Manh, đừng lo lắng, chúng ta không sao, một chút vết thương nhỏ mà thôi." Đồng Quan Nguyệt nghe được Đinh Hiểu Manh quan tâm mình thì rất vui vẻ.
Đinh Hiểu Manh nghe được Đồng Quan Nguyệt trực tiếp gọi tên của cô, tuy rằng cảm giác có chút khác thường nhưng cũng không có phản bác.
Ba người chỉ trao đổi ánh mắt một phen, lại ăn ý về tới góc lều mà Đinh Hiểu Manh sắp xếp.
Hai người đưa mắt nhìn Đinh Hiểu Manh đi vào lều trại, lúc này trạng thái hai người đều có chút mệt mỏi, chọn một vị trí rồi dựa vào tường ngồi xuống.
"Hiểu Manh, đây là tinh hạch của tang thi cấp ba, là hệ thuỷ, cho em."
Giang Hạo cầm một viên tinh hạch màu xanh nhạt đưa cho Đinh Hiểu Manh, vừa mới nghe anh cả gọi tên của cô, cô cũng không có phản đối, cho nên anh ta cũng gọi theo.
"Đây là tinh hạch hệ thủy bậc ba à?"
Đinh Hiểu Manh từ trong lều thò đầu ra rất ngạc nhiên, hóa ra viên tinh hạch màu xanh nhạt này là tinh hạch của hệ thủy.
Đồng thời cũng kinh ngạc khi Giang Hạo sẽ đưa viên tinh hạch này cho cô, mà Đồng Quan Nguyệt bên cạnh cũng không ngăn cản.
Cô biết Giang Hạo là một người lãnh khốc nhưng ngay thẳng, mà Đồng Quan Nguyệt tuy rằng nhìn vẫn luôn mỉm cười đối đãi với người khác, nhưng khi nói chuyện lại toát ra một chút xa cách.
Nhưng lúc này cả hai người đều nhìn cô với ánh mắt chân thành, dường như viên tinh hạch quý giá không phải là cấp ba mà chỉ là cấp một bình thường.
"Ừm, tinh hạch hệ thuỷ là màu lam, hệ kim là màu vàng, hệ mộc là màu xanh lá cây, hệ hỏa là màu đỏ, hệ thổ là màu nâu, hệ phong là màu trắng, hệ lôi là màu tím, hệ tinh thần là màu xám trắng, hệ không gian là màu trong suốt."
Đồng Quan Nguyệt biết Giang Hạo trừ phi cần thiết thì không thích nói chuyện, cho nên nghe được câu hỏi của Đinh Hiểu Manh thì anh tiếp nhận trách nhiệm trả lời.
Đinh Hiểu Manh không đưa tay nhận tinh hạch trong tay Giang Hạo, rụt đầu về lều.
Một lát sau, liền thấy đầu Đinh Hiểu Manh lại thò ra khỏi lều.
"Nước mà tôi đưa cho các anh khi nãy, các anh còn không? Các anh có thể dùng để rửa vết thương, phục hồi dị năng, và chữa lành vết thương nhẹ."
Hai người nghe thấy lời nói có chút lo lắng và bất an của Đinh Hiểu Manh, cũng nhận ra trong đó ẩn chứa sự quan tâm và lo lắng.
Cả hai đều cảm thấy rất cảm động trước sự quan tâm của Đinh Hiểu Manh.
[Giang Hạo: Giá trị thiện cảm +5, giá trị tình yêu +5. (Tổng cộng giá trị thiện cảm 90, giá trị tình yêu 55.]
[Đồng Quan Nguyệt: Giá trị thiện cảm +5, giá trị tình yêu +5. (Tổng cộng giá trị thiện cảm 90, giá trị tình yêu 30.]
Một câu quan tâm của Đinh Hiểu Manh đã làm tăng giá trị thuộc tính của cả hai người.
"À, khi đối phó với hai con tang thi bậc ba vừa rồi, bọn tôi đã dùng để phục hồi dị năng rồi." "Ban đầu định giữ lại để dùng trong tình huống nguy cấp, nhưng không ngờ lại gặp phải hai con tang thi bậc ba ở đây."