Khi Chân Ngu nhìn thấy cái tên "Tô Thương", cô không nghĩ ngợi nhiều.
Vì có cùng họ với Tô Dục, lại đến thăm Tô Dục, hẳn là một trong những người thân quan tâm đến anh nhỉ?
Khác với Chân Ngu, sau khi dùng năng lực tinh thần thăm dò Tô Thương bước vào bệnh viện tâm thần này, toàn bộ biểu cảm của Tô Dục trở nên u ám đáng sợ.
Tô Thương, người này là em trai, con của của mẹ kế anh.
Vì mẹ ruột của Tô Dục mắc bệnh nan y qua đời khi anh mười tuổi, tính tình Tô Dục bắt đầu trở nên có phần cô lập, thường trốn trong bóng tối, ánh mắt vô cùng đáng sợ.
Biểu hiện này của anh bị cha anh là Tô Khách hiểu lầm là thiếu tình thương của mẹ nên đã đi thêm bước nữa.
Đã đi thêm bước nữa, Tô Khách đương nhiên sẽ chọn một người phụ nữ có thể giúp ích cho sự nghiệp của mình và người phụ nữ được chọn chính là mẹ ruột của Tô Thương, Tưởng Lan.
Một tiểu thư nhà giàu có nhưng từng bị một người đàn ông vô lương tâm lừa gạt, sinh ra Tô Thương.
Tưởng Lan dẫn theo đứa con trai tám tuổi, thuận lý thành chương trở thành nữ chủ nhân mới của nhà họ Tô.
Cách này đương nhiên không bù đắp được cho Tô Dục, ngược lại còn khiến tính cách của anh ngày càng trở nên tệ hơn.
Mỗi lần bị Tô Thương khıêυ khí©h làm ầm ĩ lên, cuối cùng người giả đáng thương, giả ngoan ngoãn vẫn là Tô Thương, hắn trốn sau lưng Tưởng Lan, cẩn thận nói toàn những lời lẽ đạo lý, khiến Tô Khách càng thiên vị đứa con trai út hơn mặc dù điều này không đủ để ông ta giao toàn bộ "gia sản nhà họ Tô" cho Tô Thương.
Dù sao cũng không phải con ruột, Tô Khách vẫn còn một chút áy náy với người vợ trước, ít nhất ông ta sẽ để lại toàn bộ "Gia sản nhà họ Tô." cho Tô Dục.
Những ngày tháng như vậy kéo dài cho đến vài tháng trước khi tận thế xảy ra, năng lực dị năng tinh thần của Tô Dục thức tỉnh, đầu óc không tỉnh táo, mới bị Tô Thương bày kế đưa vào bệnh viện tâm thần "có vào không có ra".
Chân Ngu bước vào phòng bệnh của Tô Dục, mới cắt ngang dòng hồi ức của anh.
"Vâng, chị Tiểu Ngu."
Thấy Chân Ngu đưa tay về phía mình, anh mới thấy tâm trạng thoải mái hơn đôi chút, cười ha ha nắm lấy bàn tay ấm áp của Chân Ngu trả lời.
Ừm, không sao cả.
Anh đã tìm lại được "mặt trời nhỏ" có thể chiếu sáng cho mình, những người này chỉ cần không làm tổn thương cô, anh sẽ không quan tâm, coi như xem "trò hề" vậy.
Để tránh bệnh nhân tâm thần đột nhiên kích động nên ngay cả khi thăm nuôi, cũng phải cách một lớp kính bảo vệ.
Trên kính có một vài lỗ tròn tiêu chuẩn, dùng để nói chuyện.