Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Làm Mẹ Bia Đỡ Đạn

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời gian trôi qua nhanh, đảo mắt liền đến ngày sinh nhật Mạnh San San.

Lâm Y Y đã sớm chào hỏi qua nhóm giáo viên mầm non, nhờ họ dặn dò mấy đứa trẻ muốn đến nhà dự sinh nhật San San nói trước với gia đình về ngày giờ, đến hôm đó bao một chiếc xe du lịch, cũng nhờ mấy cô phụ trách đưa đón bọn trẻ luôn.

Dù sao cô cũng không phải thiếu tiền, lưu lại ấn tượng tốt cho thầy cô giáo và phụ huynh của các bạn nhỏ cùng lớp vẫn hơn, có thể tránh được những phiền toái không cần thiết, cũng có thể làm cho San San bảo bối có ấn tượng tốt trong lòng bạn bè cùng lứa.

Các bạn nhỏ hôm qua đã ăn bánh ngọt Mạnh San San đem tới trường học, nhất trí cảm thấy bánh kem mẹ San San làm đặc biệt ăn ngon, còn ngon hơn bánh kem bán ngoài cửa hàng nữa!

Huống chi, nghe nói hôm sinh nhật mẹ của San San còn làm bánh kem nhân kem, dụ hoặc này đứa còn nít nào có thể chống đỡ nổi chứ?

Cho nên, cả lớp có 30 học sinh, tất cả đều muốn đến nhà San San dự sinh nhật......

Không có ai không đến dự !

Ngay cả cô giáo cũng kinh ngạc với nhân duyên tốt đẹp của Mạnh San San.

Các bạn nhỏ là sau khi tan học thì ở lại, leo lên một chiếc xe buýt du lịch, lập tức đi vào khu biệt thự.

Quan niệm của con nít đối với tiền vẫn chưa sâu sắc lắm, chỉ biết nhà bạn San San đặc biệt lớn, ở một chỗ đặc biệt xinh đẹp......

Đối bọn nó mà nói, quan trọng nhất vẫn là mẹ bạn San San làm đồ ăn và bánh ngọt thật sự rất rất ngon nha!

Khi Lâm Y Y lấy trong tủ lạnh ra cái bánh kem lớn ba tầng cao hai mươi tấc đã sớm chuẩn bị tốt, các bạn nhỏ còn kích động hơn cả Mạnh San San nhân vật chính của buổi sinh nhật hôm nay.

Vì làm sinh nhật cho con gái, nguyên cả căn biệt thự đều sớm bố trí trang hoàng qua, khí cầu đủ mọi màu sắc, còn có các loại món đồ chơi đều đem ra, đồ trang trí đều theo thẩm mỹ của các bé, khó trách các bạn nhỏ đều thích như vậy.

Mạnh San San đã thay một bộ váy công chúa mà mẹ cô bé chuẩn bị riêng cho bé, khi từ trên lầu đi xuống dưới, lại được Mạnh Dục Nhiên đã sửa soạn gọn ghẽ nắm tay con bé đi xuống dưới.

Mạnh Dục Nhiên lớn lên cao gầy soái khí, bộ dáng thật cẩn thận nắm tay em gái đi xuống lầu, giống như kỵ sĩ hộ giá cho công chúa.

Hai đứa nhỏ cùng nhau từ thang lầu đi xuống, giống như vương tử cùng công chúa trong truyện cổ tích, mỹ lệ giống như một bức họa.

Ngay lúc Mạnh San San đi đến trong đám bạn, có một bạn nhỏ khá thân với con bé mặt đỏ hồng thò đầu qua, len lén kề tai nói nhỏ: "Anh trai của bạn đẹp trai quá nha."

Bọn nó cũng muốn có anh trai đẹp trai như vậy, lại đối xử với em gái tốt như vậy!

Cùng ngày, trong một biệt thự gần biển.

Khi Mạnh Ngôn về đến nhà, Trương Hi Oánh mới vừa tắm rửa xong bước ra, bên ngoài áo ngủ lụa hai dây còn khoác một cái áo khoác lụa, dáng người xinh đẹp khoe ra không sót gì.

Trương Hi Oánh mới 26 tuổi, nhỏ hơn Mạnh Ngôn chừng mười hai tuổi, tuổi trẻ mặt căng mọng, làn da tốt đến độ có thể nhéo ra nước.

Chồng già vợ trẻ, vốn dĩ đã được người ta hâm mộ rồi, huống chi cô nàng không chỉ có xinh đẹp, các phương diện còn thật ưu tú, đừng nói Mạnh Ngôn ảnh đế này, nghe nói có không ít nam diễn viên khác cùng phú nhị đại cũng đều rất thích nàng.

Đương nhiên, nhiều đàn ông như vậy, nàng cố tình liền thích Mạnh Ngôn.

"Đã về rồi?"

Nàng tiến lên, từ sau lưng ôm lấy eo Mạnh Ngôn: "Em vừa kêu một bàn đồ ăn, tự mình cũng xào hai món, chờ lát nữa nếm thử tay nghề của em nha?"

Trương Hi Oánh là tiểu hoa mới nổi, sự nghiệp đang trong lúc thăng thiên, mỗi ngày đều bận đến chân không chạm đất, rất ít có cơ hội xuống bếp. Bình thường đã đủ bận, cho dù ngẫu nhiên có nhàn rỗi, cũng đều dùng để nghỉ ngơi, cho nên, trù nghệ của cô nàng gần như chỉ có thể đối phó, có đôi khi ở nhà cũng nấu ăn coi như là tình thú.

Tân hôn của bọn họ vừa xong, cũng mới từ tuần trăng mật trở về, đúng là thời điểm đường mật ngọt ngào.

Có thể đi đến với nhau không dễ dàng, hơn nữa Mạnh Ngôn còn có một người vợ trước như vậy, nhưng mấy chuyện này Trương Hi Oánh không thèm để ý, dù sao hiện tại người kết hôn với Mạnh Ngôn là cô nàng, vợ của hắn hiện tại cũng chỉ là cô nàng, còn vợ trước......

Ngay cả Mạnh Ngôn đều thấy phiền.

Cảm nhận được bàn tay mềm mại không xương tay đặt bên hông mình, trái tim Mạnh Ngôn đều muốn hoá thành nước.

Hắn ừ một tiếng, xoay người, ôm vai vợ: "Vừa rồi mới nhớ tới, hôm nay là sinh nhật San San, anh...... định đi thăm nó một chút."

Nói tới đây, Mạnh Ngôn dừng một chút, đôi mi dài nhíu lại.

Tuy đã ly hôn, nhưng dù sao cũng là con ruột của mình, cũng không có khả năng hoàn toàn dứt bỏ được.

Nhưng mà, tưởng tượng đến vì đi thăm con mà phải chịu đựng người vợ trước dây dưa không ngừng, hắn liền nhịn không được nhíu mày.

Trương Hi Oánh không nghĩ tới hắn sẽ nói chuyện này, ngẩn người.

Mạnh Ngôn chán ghét vợ trước của hắn bao nhiêu, cô là người biết rõ ràng, đương nhiên, hắn còn có hai đứa con nhỏ cô cũng biết.

Nhưng mà hai đứa nhỏ kia đã đi theo người vợ trước rồi, lại nói, tình cảm của cha con bọn họ cũng không sâu nặng, dù là con ruột chăng nữa cũng không thể vướng bận hắn.

Mạnh Ngôn......

Hắn đem tất cả tinh lực đều dồn vào sự nghiệp, hiện tại lại chia một nửa cho cô, làm gì còn vị trí nào cho người khác?

Thực ra cô cũng không sợ chồng của mình sẽ bị người phụ nữ kia lung lạc, hôn nhân của hai người bọn họ duy trì mười mấy năm, nếu người phụ nữ kia thực sự có bản lĩnh như vậy thì làm gì còn có chuyện của cô ở đây?

Nghĩ nghĩ, cô gật gật đầu, cất giọng nói thập phần thành khẩn: "Đúng vậy, nói như thế nào cũng là con gái ruột của anh, cho dù em có gặp con bé cũng xem như con gái ruột của mình, yêu quý con bé. Như vậy đi, chờ lát nữa em với anh đi chọn lễ vật, anh đi gặp con bé. Con nít mà, lâu rồi không gặp ba, khẳng định là rất nhớ anh."

Lăn lộn trong giới nghệ sĩ có thể làm ra chút thành tích, ai chả phải muốn thành tinh rồi ! Trường hợp này áp vào Trương Hi Oánh vẫn là vô cùng chính xác.

Cô biết tâm tư Mạnh Ngôn, nói lời hắn thích nghe thì không khó, chỉ là trong lòng cô nghĩ như thế nào thì không ai biết......

Mạnh Ngôn không nghĩ tới vợ mình sẽ nói ra lời này, tức khắc trong lòng ấm áp, cảm thấy cô là một người phụ nữ thật rộng lượng, so sánh với Lâm Y Y, thật là khác nhau một trời một vực.

Ở bên kia, không dự đoán được chồng trước sẽ đến thăm con gái, lúc này Lâm Y Y mới vừa cùng các bạn nhỏ hát bài hát chúc mừng sinh nhật xong, nhìn Mạnh San San thổi tắt ngọn nến, sau đó toàn bộ đèn được thím Trương cùng Tiểu Trần Nhất Nhất mở lên lại, cho dù bên ngoài trời đã tối đen nhưng toàn bộ căn biệt thự lại bao phủ ở một mảnh sáng ngời.

Tất cả mọi người đang vui sướиɠ chia sẻ bánh kem, không ai nhìn thấy thím Trương đột nhiên xoay người rời đi, đi ra mở cửa.

Bảo an của tiểu khu này làm việc khá tốt, người lạ tuyệt đối không vào được, nhưng các nhân viên an ninh vẫn nhận ra Mạnh Ngôn.

Con rể Lâm gia mà, vẫn là một đại minh tinh, ai mà không biết?

Mạnh Ngôn cứ như vậy công khai lái xe vào khu biệt thự.

Thím Trương nhìn thấy người đến là Mạnh Ngôn, ngẩn người ra, không nghĩ tới hắn sẽ tới......

Nhưng mà, chuyện riêng của người ta bà cũng không tiện nhúng tay vào, thấy Mạnh Ngôn mang theo quà tới, hiển nhiên là tới thăm con gái, bà có thể ngăn trở không cho sao?

Lâm Y Y mới vừa đem bánh kem hạ xuống dưới đưa cho Mạnh Dục Nhiên, liền thấy thím Trương quay người đi trở về, nói Mạnh Ngôn hiện giờ đang chờ ở cổng lớn.

Âm lượng của bà không nhỏ, ngay cả Mạnh Dục Nhiên cùng Mạnh San San đều nghe được.

Mạnh Dục Nhiên không có biểu tình gì, đưa ánh mắt lạnh băng nhìn về phía cửa.

Mạnh San San còn hơi ngốc, biểu tình trống rỗng, chỉ có thể vô thố nhìn về phía mẹ mình.

Vị chồng trước vẫn luôn tồn tại với trong truyền thuyết này, còn một lần bị cô nghĩ lầm là đã đi bán muối, hiện tại đột nhiên xuất hiện, cô đều không phản ứng lại kịp.

"Hắn tới đây làm gì?"

Lâm Y Y ngơ ngác hỏi.

Hoàn toàn không dự đoán được cô Lâm, người phụ nữ thích chồng trước của mình như vậy, vì hắn không tiếc tự sát, nghe thấy chồng trước đến đây, không phải lập tức liền nhào qua mà lại phản ứng như vậy......

Thím Trương hơi há mồm, đột nhiên có chút nói không ra lời.

Nhưng thật ra Mạnh Dục Nhiên đều đã trải qua giai đoạn này rồi, nhẹ nhàng cười cười.

Chỉ là nụ cười cũng rất nhẹ, cơ hồ không thể thấy.

"Hẳn là tới thăm San San, hôm nay không phải sinh nhật San San sao."

Hắn quay đầu, nhìn về phía Lâm Y Y: "Mẹ, mẹ không đi nhìn thử?"

Hắn có chút gấp không chờ nổi, muốn nhìn phản ứng của người đàn ông kia như thế nào......

Cái nhà này, người duy nhất hoan nghênh ông ta đã không còn quen biết ông ta nữa rồi!

Đây không phải thật châm chọc sao?

"À, đúng nhỉ."

Phản ứng chậm một giây, Lâm Y Y hiểu rõ gật gật đầu, lại cúi đầu nhìn về phía Mạnh San San.

Mạnh San San cũng ngẩng đầu đối diện với cô.

Con bé mới sáu tuổi, đối với chuyện của người lớn kỳ thật hoàn toàn không biết gì cả, thế giới của con bé thực đơn thuần, chỉ biết ba ba đã rời khỏi bọn họ, còn hợp thành một gia đình với người khác, không bao giờ còn là ba ba của một mình nó nữa rồi.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Y Y trước nay đều không nghe hai đứa con mình nhắc tới Mạnh Ngôn, phảng phất như hắn vẫn luôn không tồn tại.

Mạnh Dục Nhiên đã mười ba tuổi, nhiều ít gì vẫn biết chút sự tình, nhưng Mạnh San San còn nhỏ, trải qua một đêm không còn ba của mình nữa, về mặt tâm lý khó tránh khỏi sẽ sinh ra một loại bất an. Chuyện này chỉ cần nhìn thái độ của con bé lúc nào cũng dính mẹ, nhưng rất cẩn thận, cố gắng hết sức làm một đứa trẻ ngoan là có thể hiểu được.

Càng ở chung với hai đứa trẻ, Lâm Y Y liền càng đau lòng bọn nó.

Cô nhìn đôi mắt to trong suốt của con gái, ôn nhu nói: "San San, là ba tới, chúng ta cùng đi gặp ba nha ?"

Mặc kệ như thế nào, hắn cũng là ba của hai đứa nhỏ. Tính trên pháp luật, cũng không thể cự tuyệt cha ruột thăm nom con cái, cũng không cần thiết phải ngăn trở không cho.

Cho dù cô không cho hắn gặp hai đứa con, nếu hắn thật sự muốn gặp, chẳng lẽ còn không có biện pháp nào sao?

Mạnh San San không có chủ kiến gì, tất nhiên là mẹ và anh trai nói cái gì thì làm cái đó.

Nhưng con bé vẫn không khống chế được dựa dựa vào người mẹ mình, gật gật đầu, nói: "Dạ."

Đây là lần đầu tiên Lâm Y Y đối mặt với chồng trước của nguyên thân.

Vị ảnh đế kia......

Người đàn ông soái khí tuấn mỹ chỉ xuất hiện trên TV.

Cô nắm tay Mạnh San San, đi về hướng cửa biệt thự đang rộng mở.

Ở cổng lớn, một người đàn ông mặc một cái áo sơ mi tay ngắn, ăn mặc gọn gàng đĩnh bạt, trong lòng ngực ôm một hộp quà được gói tinh mỹ.

Lúc này, nghe tiếng bước chân, Mạnh Ngôn nghiêng người xoay lại, liền nhìn thấy người phụ nữ một tay nắm tay đứa bé gái mặc váy công chúa, một tay cầm cái mâm dùng một lần.

Người phụ nữ này mặc áo thun trắng và váy lụa lưng cao màu hồng nhạt, trang điểm nhạt cũng đã thập phần mỹ lệ.

Nếu cô ấy vẫn luôn điềm tĩnh như vậy chứ không phải điên điên khùng khùng, vẫn có thể xem là mỹ nhân làm người nhìn thấy mắt sáng ngời.

Mạnh Ngôn mím môi, ngũ quan của hắn giống hệt Mạnh Dục Nhiên, làm người ta không thể chán ghét......

Đôi khi, người có chút diện mạo sẽ làm người đối diện có cảm tình, cũng chả phải cần nguyên nhân gì đặc biệt lắm.

Lâm Y Y chỉ thấy người đàn ông này trên màn hình, đối với cô mà nói, đây xem như lần đầu tiên chính thức gặp mặt.

Thành thật mà nói, có chút......

"Không đẹp trai như trên TV nha."

Bất tri bất giác, lại nói ra miệng lời nói trong lòng.

Lâm Y Y tức khắc cả kinh, vội vàng nhìn đối phương mỉm cười, làm bộ như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Mạnh Ngôn: "......"

Hắn nghe được rồi nha!

"Phốc."

Mạnh Dục Nhiên đi theo sau hai mẹ con tính xem diễn, rốt cuộc khống chế không được, cúi đầu, cười một tiếng.

Cảm giác hình tượng mình có hơi sụp xuống, Lâm Y Y biểu tình nứt ra trong chớp mắt, mở miệng bắt chuyện: "Cảm ơn anh đến thăm San San, còn mang theo quà? Anh quá khách khí......"

Mạnh Ngôn: "......"

Tự nhiên cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Hắn giật giật môi, muốn nói chuyện, không ngờ lại bị cô nói trước: "Đây là bánh sinh nhật...... Trước kia chắc anh chưa có cơ hội cùng người trong nhà ăn sinh nhật đúng không? Lâu lâu mới được ăn bánh sinh nhật chia vui, cũng đừng khách khí với chúng tôi nha, cầm đi."

Trên cái mâm dùng một lần là một khối bánh kem nhân kem, tản ra mùi hương mê người, không ngừng chui vào trong lỗ mũi người.

Mạnh Ngôn cúi đầu nhìn bánh kem, lại ngẩng đầu nhìn mặt người phụ nữ.

Khuôn mặt trắng nõn tú mỹ, nhưng lại chỉ có nhợt nhạt ý cười......

Rõ ràng bộ dáng ôn ôn nhu nhu, lại phảng phất mang theo xa cách làm người không dễ phát hiện.

Không biết có phải ảo giác của hắn hay không, tựa như......

Tựa như hắn là một người qua đường không quan trọng gì.

Mạnh Ngôn:????

-------------

Editor: Tên chồng trước này không phải nam chính nga, bà con không cần đoán bức xúc! Đờn ông thía này mà làm nam chính thì editor không bao giờ edit bộ này nga ! Truyện song khiết chứ không phải truyện ngược đâu !^^
« Chương TrướcChương Tiếp »