Chương 62-5

Nhị nương một mặt không vui đi vào phòng,

Lưu Lý thị đối diện cửa, nhị nương vừa tiến đến Lưu Lý thị liền nhìn thấy, nhìn thấy nhị nương trở về, trên mặt Lưu Lý thị lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, thật giống như mặc kệ là chuyện gì, chỉ cần có nhị nương cái gì cũng không cần lo lắng,

"Nha, nhị nương đã về rồi, " Lưu Lý thị vội vàng nhiệt tình quan tâm nhị nương,

Nhị nương cười cùng Lưu Lý thị chào hỏi sau đó xoay người không khách khí nói với Trương Mai: "Ngươi đến nhà chúng ta làm gì? Hiện tại nhà chúng ta cùng ngươi không hề có một chút quan hệ, cút nhanh lên, "

Nhị nương nói thật không khách khí, Trương Mai đè xuống

cơn giận trong lòng, lấy lòng nhìn về phía Lưu Lý thị "Nhạc phụ, ngài xem nhị nương, dù sao ta trước đây cũng là tẩu tử của nhị nương, ngươi xem thái độ của nhị nương đi "

Lưu Lý thị không nói gì, dù sao vì một người ngoài, Lưu Lý thị như thế nào sẽ nói nhị nương không phải đây? Dù sao nhị nương vẫn là con ruột hắn không phải sao?

Trương Mai thấy Lưu Lý thị không nói gì thì trong lòng có chút nóng nảy, trước lúc nhị nương trở về, mình vẫn khuyên bảo Lưu Lý thị này rằng hắn đã từng là nhạc phụ của mình.

Khiến hắn đáp ứng để Lưu Lam cho mình làm thϊếp thị, đương nhiên phải có đồ cưới mình mới chịu để Lưu Lam vào cửa,

Lưu Lý thị vừa mới bắt đầu chết sống không đáp ứng, cuối cùng vẫn là mình nói đến Thần Dương là một nữ nhi hắn luôn luôn không ưa, nói là nó đã tới thời điểm cần giáo dục mà người giáo dục nàng đương nhiên chính là nương như mình rồi.

Thần Dương nếu muốn sống tốt thì vẫn phải ở bên cạnh mẹ ruột, hơn nữa Lưu Lam cũng phải đồng ý cùng mình về nhà, nghe nói là Lưu Lam cũng đồng ý, Lưu Lý thị có chút ý do dự, chỉ là vẫn nói mình không làm chủ được, chờ nhị nương trở về,

Chờ nhị nương trở về? Trương Mai không khỏi có chút ảo não,

mình mới vừa ở chỗ nhị nương kia bị xấu mặt một hồi mới nghĩ muốn đến nơi này, nếu như nhị nương ở đậy, vậy khẳng định là không đồng ý,

Vì vậy Trương Mai liều mạng muốn tại

trước lúc nhị nương trở về khiến Lưu Lý thị đáp ứng, thế nhưng Lưu Lý thị cũng không biết xảy ra chuyện gì chết sống không đáp ứng,

Điều này làm cho Trương Mai rất cáu giận, chính vào lúc này Lưu nhị nương trở về,

"Nhị nương a, Trương Mai này nói muốn tiếp ca ca ngươi trở lại đấy? Ngươi thấy thế nào?"

"Hừ, đương nhiên là không đồng ý, Trương Mai này vốn là kẻ cặn bã, không xứng với ca ca, nàng nhớ tới ca ca còn không phải bởi vì nhà chúng ta hiện tại dư giả, muốn tiền nhà chúng ta

sao? Nếu như bởi vì như vậy mà ca ca cùng với nàng trở về nhà, ta nghĩ ca ca cũng không sống yên lành được, lại còn để cho ca ca trở lại làm tiểu thị, mặt trên có cái ngoại thất kia áp lên, tháng ngày của ca ca có thể dễ chịu sao?"

Nghe nhị nương vừa nói như vậy, Lưu Lý thị cũng cảm thấy nhị nương nói quá đúng rồi, mặt trên có cái ngoại thất kia áp lên, tháng ngày của Lưu Lam như thế nào sẽ dễ chịu đây?

Kỳ thực coi như Trương Mai muốn cho Lưu Lam làm chính thất, nhị nương cũng sẽ không đồng ý, nữ nhân như Trương Mai

căn bản không xứng với Lưu Lam, thế nhưng vì để cho Lưu Lý thị triệt để bỏ ý nghĩ để Lưu Lam lại trở về, nhị nương đương nhiên là đem cảnh ngộ của Lưu Lam nói càng thảm càng tốt.

Trương Mai thật vất vả mới khiến Lưu Lý thị buông lỏng, bây giờ thấy nhị nương chỉ nói mấy câu, liền khiến Lưu Lý thị kiên định quyết tâm, Trương Mai

nóng nảy nói: "Còn có hài tử đâu, vì suy nghĩ cho hài tử, các ngươi cũng phải để Lưu Lam cùng ta trở lại mới đúng, "

"Hừ, chuyện của hài tử ngươi cũng không cần quan tâm, sau này hài tử đều lấy danh nghĩa của ta, ta sẽ dạy dỗ hài tử, " nhị nương lành lạnh nói,

"Ai, cái kia tại sao có thể, hài tử đương nhiên phải đi theo mẹ ruột của mình mới là tốt nhất, " Trương Mai vội vã biện giải,

"Hừ, nói lời này ngươi cũng không xấu hổ, ngươi nếu như thật sự quan tâm hài tử, ngươi thì sẽ phủ nhận hài tử, hiện tại hài tử đã sắp trưởng thành, ngươi còn nói muốn giáo dục hài tử, nhà chúng ta không lạ gì suy tính của ngươi, ngươi cút nhanh đi, "

"Ngươi, được, chỉ cần ngươi để Lưu Lam đi ra, để hắn tự mình nói với ta, ta lập tức sẽ bỏ cuộc, nếu không ta hôm nay sẽ không rời đi. " Trương Mai một mặt vô lại xụi lơ trên ghế, rõ ràng là nằm vạ nhà nhị nương.

"Ai, ta nói ngươi làm sao lại như vậy? Mau đứng lên, đi về nhà của ngươi, nhà chúng ta cũng không phải chỗ cho ngươi ngốc nằm vạ " Lưu Lý thị thấy Trương Mai

vô lại như vậy, trong lòng cũng không vui.

Vừa nãy Lưu Lý thị lo lắng nhất chính là Thần Dương, Thần Dương dù sao cũng là nữ nhi của nhi tử mình, Lưu Lý thị cũng không phải không để ý, hiện tại nếu nhị nương nói để hài tử nhận trên danh nghĩa của nàng, Lưu Lý thị còn có cái gì không yên lòng.

Nếu chuyện của hài tử đã được giải quyết, Lưu Lý thị đương nhiên sẽ không đứng về phía Trương Mai kia,

"Được, ta gọi ca ca ta đi ra, ta muốn cho ngươi triệt để hết hy vọng, " nhị nương thấy Trương Mai vô lại như vậy, biết Trương Mai là muốn nằm vạ nhà các nàng,

Nhị nương vốn định đem Trương Mai đánh đuổi đi, thế nhưng cũng không trị được tận gốc việc này, chỉ có để Trương Mai triệt để hết hy vọng, Trương Mai mới không phải đến quấy rầy Lưu Lam, vì vậy nhị nương để Lưu Lam đi ra cùng Trương Mai nói rõ ràng,

"Không cần kêu, ta ở đây, " đột nhiên rèm cửa bị xốc lên, sắc mặt Lưu Lam có chút tái nhợt đi vào, phía sau Lý Thanh mang theo sắc mặt hổ thẹn đi cùng.

Lý Thanh hổ thẹn liếc mắt nhìn nhị nương, tựa hồ là hướng về nhị nương xin lỗi, mình không có chăm sóc tốt ca ca, khiến thê chủ lo lắng.

Nhị nương biết nhất định là ở bên ngoài Lưu Lam kiên trì nghe, không liên quan đến Lý Thanh, cho nên nhị nương hướng Lý Thanh an ủi cười cười biểu thị không có chuyện gì, Lý Thanh lúc này mới yên lòng lại.

Sắc mặt Lưu Lam tuy rằng nhìn có chút không tốt, thế nhưng nhị nương có thể thấy ánh mắt Lưu Lam rất kiên định, ánh mắt thanh minh, đặc biệt thời điểm nhìn về phía Trương Mai không có một tia gợn sóng,giống như nhìn một người xa lạ vậy.

Điều này làm cho nhị nương hơi yên tâm, nếu như Lưu Lam liều mạng cũng phải theo Trương Mai, vậy nhị nương cho dù hữu tâm trợ giúp cũng không làm nên chuyện gì.

Trương Mai vừa thấy Lưu Lam đến vội vàng lấy lòng đi lên phía trước "Ai nha, Lam Nhi ngươi đã đi ra, đều là tại muội muội này của ngươi, không cho ta gặp ngươi, thật là làm khó dễ chết thê chủ ta rồi, " nói xong lộ ra một mặt khổ sở,

Lần đầu tiên Lưu Lam cảm thấy nữ nhân này khiến cho mình buồn nôn như vậy, không chút nào muốn nghe nàng nói chuyện.

Lưu Lam lạnh mặt nói: "Đó là ý của ta, ta không muốn gặp ngươi, "

"Lam Nhi, ta biết chuyện lúc trước là ta không đúng, thế nhưng hiện tại không phải ta đã biết sai rồi sao? Hiện tại ta tới đón ngươi, ngươi nhanh nói với các nàng là ngươi đồng ý đi theo ta, phu thê mà, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa."

Trương Mai dụ dỗ Lưu Lam khiến Lưu Lam đi theo mình, thế nhưng tâm Lưu Lam đã sớm lạnh thấu, nơi nào sẽ như nguyện nàng.

"Kính xin nói năng thận trọng, ai là phu lang của ngươi, cùng ngươi là phu thê, ngươi không nên phá hoại thanh danh của ta, "

Trương Mai không nghĩ tới Lưu Lam trước đây luôn luôn phục tùng mình lại

dám nói chuyện với mình như thế, Trương Mai cho rằng chỉ cần mình nhìn thấy Lưu Lam

cùng Lưu Lam nói một chút, Lưu Lam nhất định sẽ cảm kích cùng mình đi, dù sao lấy tiền Lưu Lam, hắn cũng chưa bao giờ phản bác mình.

"Cái gì? Giỏi cho Lưu Lam ngươi a, ngươi cánh cứng rồi đúng hay không? Ngay cả ta cũng không nghe?"

"Trương Mai cẩn thận miệng chó của ngươi, cái gì cánh cứng rồi, ca ca Lưu nhị nương ta sao lại phải nghe lời ngươi, " nhị nương tức giận nói,

"Ta đã nói ta không muốn cùng ngươi trở lại, ngươi đi nhanh một chút đi, ta không muốn gặp lại ngươi, " Lưu Lam đã phiền chán nói chuyện với Trương Mai,

Trương Mai thấy Lưu Lam không muốn nói chuyện cùng mình, trong lòng khó chịu, thế nhưng trên mặt vẫn dụ dỗ Lưu Lam nói "Lam Nhi, ngươi coi như là suy nghĩ cho hài tử cùng ta trở về đi thôi, "

"Hài tử? Ngươi còn biết hài tử? Ta cho rằng ngươi cũng sớm đã quên cơ chứ? Bất quá vấn đề hài tử ngươi không cần lo lắng, nhị nương nói rồi, hài tử sau này sẽ do nàng dạy dỗ. "

"Nhưng Lưu nhị nương dù sao không phải mẹ ruột, sau này nàng cũng sẽ có con của chính mình, sao có thể thật tâm đối tốt với hài tử của chúng ta, hài tử vẫn nên ở bên cạnh ta mới tốt, "

"Hừ, nói bậy, muội muội ta không biết đối tốt với Thần Dương bao nhiêu, nhị nương sẽ mua quần áo cho Thần Dương, cho nàng ăn lại kể chuyện xưa, mà người mẹ ruột như ngươi làm được cái gì? Ngươi còn có mặt mũi nói? Ta sẽ không lại tin ngươi, ngươi đi đi, "

Trương Mai nghe Lưu Lam chỉ trích không chỉ không áy náy, trái lại cho rằng Lưu Lam không nể mặt mình,

mình cũng đã tới đón hắn lại không cho mình mặt mũi, thực sự là muốn ăn đòn.

"Hừ, ngươi yên tâm đi, coi như sau này Lưu nhị nương ta có con của chính mình,

ta cũng sẽ nuôi nấng Thần Dương khỏe mạnh, hiện tại ngươi đã nhìn thấy ca ca ta, còn không mau cút ra khỏi nhà ta, "

Nói nhị nương liền tiến lên xách cổ áo Trương Mai quần áo cổ áo ném nàng ra ngoài,

Trương Mai nào có cao lớn như nhị nương, cuối cùng Trương Mai tựa hồ bị nhị nương nhấc lên, nhìn rất chật vật,

Khiến Lưu Lam vốn có chút nghiêm túc thiếu chút nữa nở nụ cười, bất quá nhị nương cũng xem thường cười vài tiếng,

Trương Mai tựa hồ cũng biết bộ dáng này của mình không dễ nhìn, liền quay về nhị nương thét lên "Thả ra ta, thả ra ta, ta sẽ đi, tự ta đi, "

Nhưng nhị nương có tai như điếc, mãi đến khi đi tới cửa lớn, nhị nương ném bên ngoài một cái, Trương Mai liền bị nhị nương ném trên mặt đất.

"Ha ha ha, " nhị nương nhìn dáng vẻ chật vật của Trương Mai, tâm tình thực sự rất tốt.

Trương Mai cảm giác mình chịu sỉ nhục liền ác độc nhìn một nhà "Hừ, ta sẽ không bỏ qua, Lưu Lam ngươi không cùng ta về nhà nhất định sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận, "

Lưu Lam thấy trong mắt Trương Mai đầy vẻ ác độc, thực sự doạ người, trong lòng có chút bất an, thế nhưng đảo mắt nhìn thấy nhị nương an ủi hướng về mình cười cười, dáng dấp kia thật giống như muốn nói không có chuyện gì có ta đây, cho nên Lưu Lam cảm thấy an tâm không ít, nghĩ thầm "May mà có muội muội nhị nương này ở đây, nếu không mình thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt đây?"