Chương 30: Mơ tưởng âm tỷ!

Alissa nghe xong mặt có chút đen, chỉ là trong bóng tối hoàn toàn không nhìn ra được tới, nàng trong lòng tiểu nhân bắt đầu cuồng.

Đại lão sao có thể nói không được!

Đại lão là phải không chỗ nào sợ hãi!

Thế là Alissa liếc mắt hắn cãi lại. "Ngươi mới không được!" Cả nhà ngươi đều không được!

Draco: "!" Nha đầu chết tiệt!

Cảm giác nàng nói hắn không được ý vị chính là.không.cử*!

Mặc dù bổn thiếu mới có mười một tuổi đầu nhưng nàng cũng không thể sỉ nhục hắn nam nhân tôn nghiêm!

(*Biết JJ của nam nhân đi? Này nghĩa là cái đó nó không nên được. Ai, nói này đó hảo ngượng ngùng a Mà dấu "." ở câu trên là nhấn mạnh và ngắt từng từ nhé)

Thấy hắn giận dỗi, Alissa trong lòng tiểu nhân kiều tiếu*, mặt ngoại lại bảo trì* cao lãnh mỉm cười.

(*Tiếu: cười, *Bảo trì: giữ nguyên)

...

Trở về phòng Alissa thật muốn cười to một trận, lại nghĩ giờ đã là hai giờ đêm, nàng không muốn bị người khác cho là biếи ŧɦái a.

Alissa thấy mấy người ở hội hắc xà gì đó chắc chắn là không có ý tốt, cảm giác bọn họ là muốn âm* nàng một phen!

(*âm: tính kế người)

Nhận thấy có miêu nị* Alissa liền chạy nhanh rút, ở lại để đương bọn miễn phí cu li sao.

(*mờ ám)

Chỉ là Alissa tò mò, bọn họ bất chấp mọi cách để trở thành Tử thần thực tử là muốn làm gì nha?

Đáng nghi nhất phải nói đến Hugh Coffey, không biết hắn ta có mục đích gì?



Những người khác thì không nói, tất cả đều là con em của Tử thần thực tử, có thể họ là muốn nối nghiệp của gia đình.

Nhưng Alissa vẫn cảm thấy giữa mấy người đó có gì đó không thể cho người khác biết âm mưu!

"Oa, buồn ngủ quá, gì đó để mai rồi tưởng." Trước tiên phải ngủ trước đã. Vừa nói Alissa đưa tay lên che miệng ngáp một cái, mí mắt đều sắp dính vào nhau.

Chuyển đến sáng hôm sau.

Alissa mới vừa ra từ phòng độc dược của giáo sư Severus Snape thì nghe được mọi người nói Harry Potter đang ở bệnh xá của trường, hắn có vẻ bị thương không nhẹ, từ tối hôm qua đến nay còn chưa thấy tỉnh lại.

Alissa không hề có chút áy láy, lại không phải nàng làm, hơn nữa hắn còn là nàng kẻ thù đâu, có bệnh a mà đi quan tâm chính mình kẻ thù!

Điều duy nhất nàng muốn bảo đảm là tối quá bọn hắn không biết được người lấy đi hòn đá là nàng.

Hiện tại cũng chỉ có một người là Draco Malfoy biết đến.

Từ từ! Tên kia sẽ không ngu ngốc đến nỗi một hơi đem chuyện này nói hết cho mấy người kia đấy chứ?

Hắn hẳn là không dám đi?

Alissa cố gắng an ủi chính mình lo lắng tâm, bất quá cũng không thể khiến nàng ngồi yên một chỗ.

Alissa ngay lập tức liền chạy đi tìm Draco, đợi tìm thấy hắn lúc sau là ở phòng sinh hoạt chung, bên cạnh hắn còn có thêm hai cái tuỳ tùng là Gregory Goyle cùng Vincent Crabbe.

Ân, cả hai đều trông rất tròn trĩnh và thô to, đứng ở giữa Draco liền có vẻ giống như cái xúc xích bị kẹp giữa hai bên bánh mì.

Chỉ tiếc giờ Alissa không có tâm tình để cười, nàng đều phải nơm nớp lo sợ hắn phá hư nàng chuyện tốt a!

Nếu bọn người đó mà biết hòn đá do nàng lấy, bọn họ không đem ra để uy hϊếp nàng mới là lạ!

Chưa kể đến có khi còn sẽ bắt nàng dùng hòn đá để dụ ra Voldemort đâu.

Tốt nhất là tên Malfoy kia nên cầu nguyện cho cái mồm của hắn đừng hót nhiều quá, nếu như hắn mà dám nói ra truyện của nàng, bổn tỷ tỷ đảm báo sẽ cho hắn thể nghiệm một hồi chân chân thật thật đi tìm chết!



Bên kia Draco vẻ mặt lười biếng đang đọc sách thì ngẩng đầu lên liền thấy phía trước cái kia dã nha đầu đang đùng đùng đi đến đây, mày hắn khó phát hiện mà nhíu lại, hướng Gregory Goyle hỏi. “Nàng đây là làm sao vậy?”

Bị hỏi Gregory Goyle còn có chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. “Ta không biết a, nhưng nàng hình như là hướng ngươi tới thì phải.”

Hướng hắn?

Draco mạc danh rùng mình, bổn thiếu không nhớ là đã đắc tội nàng a?!

Nhưng còn chưa để Draco tưởng tiếp, Alissa đã đi đến đưa tay ra liền kéo hắn chui vào góc tường.

“Chuyện tối hôm qua ngươi đã từng nói cho ai chưa a?”

Draco: “??” Người da đen dấu chấm hỏi mặt.

Chuyện tối hôm qua nào nha?

Nhiều việc xảy ra như vậy, hỏi thế hắn sao trả lời!

Alissa thấy hắn không nói còn một bên biểu tình biến hoá liên tục, nàng khoé miệng dật dật, đành phải hỏi lại. “Ta ý tứ là buổi tối ngươi nhìn thấy ta ở ngoài phòng sự, đã nói cho đám người hôm qua sao?”

“Nga, không có.” Draco ngộ ra sau lắc lắc đầu.

Alissa nghe được trong lòng thở ra một hơi. “Ân, tính ngươi thức thời.”

Draco: Thức thời? Có vẻ nha đầu này sợ hắn nói cho mấy người trong hội Tử xà a.

“Ta có chút thắc mắc, ngươi không thích mấy người của Tử xà hội?” Draco triều Alissa nghi hoặc.

Bị hỏi Alissa cũng không thèm che dấu. “Ân, không thích, đám kia gia hoả muốn tính kế ta đâu.”

“Không nên như vậy a, bọn hắn bất quá chỉ là muốn nhờ ngươi tìm được chúa tể hắc ám để vào được hội Tử thần thực tử thôi a!” Draco đã cho ánh mắt không tin tưởng.

“Ha hả.” Alissa cười lạnh. “Được lắm a ngươi, còn giúp bọn họ biện minh đâu!”

“Ta....” Draco thấy nàng thái độ này thì tưởng nàng muốn phát giận, hắn có hơi lúng túng, đang muốn nói tiếp thì thấy Alissa từ bên người hắn lướt qua đi rồi.