Mộc hồ lô nhận Quân Hạo làm chủ, thông qua khí linh Bạch Hổ Tiểu Bạch biết hồ lô là một Tiên khí kêu không gian Tử Đồng Thần Mộc.
Không gian Tử Đông Thần Mộc do một vị luyện khí sư ở Tiên giới vì đạo lữ mà gieo trồng không gian. Cái không gian này tiêu phí một lượng lớn tâm huyết của luyện khí sư nhưng sau khi luyện thành lại chỉ có 10 mẫu đất lớn nhỏ, không gian cũng không có tác dụng gia tăng tốc độ tăng trưởng của thực vật, ở trong không gian thì gieo trồng tiên thảo đều giống với bên ngoài. Luyện khí sư cho rằng cái không gian này tuy rằng là Tiên khí nhưng lại không đạt tới hiệu quả mong muốn, luyện khí sư liền đem nó ném không gian tới một cái khe, tại cái khe này không gian tách làm hai, một đến tay Quân Hạo hiện đại, một lưu lạc đến Quân Hạo của đại lục Thương Lan.
Mà Bạch hổ Tiểu Bạch xuất thân từ tộc Bạch hổ của Tiên giới, Bạch hổ tuy rằng đã 500 tuổi nhưng đối với Bạch hổ sống tới 2000 năm thì Tiểu Bạch thực sự chỉ là ấu tể.
Tiểu Bạch ham chơi chạy ra khỏi tộc bị gϊếŧ. Tiểu Bạch sau khi chêt bị luyện khí sư bắt được linh hồn liền đem nó luyện chế thành khí linh không gian Tử Đồng Thần Mộc.
Không gian Tử Đồng Thần Mộc tuy rằng bị luyện khí sư vứt bỏ nhưng đối với Quân Hạo nói thế nào cũng là bảo bối hiếm có. Ở đại lục Thương Lan luyện khí sĩ đều dùng là pháp khí cấp thấp Tiên khí cũng chưa nghe nói qua.
Tiểu Bạch nói một chút lai lịch không gian cho Quân Hạo sau đó nói với Quân Hạo:
“Quân Hạo, chúng ta tiến vào không gian đi trong đó còn có đồ vật luyện khí sư tùy tay vứt bỏ nhưng cái đó đều là đồ vật của Tiên giới, một cây cỏ Tiên giới đối với ngươi hiện tại đều là bảo bối.”
“Ta cũng có thể đi vào?”
Quân Hạo hỏi, hắn từ trong trí nhớ của nguyên chủ biết được Thương Lan đại lục có trang bị trữ vật nhung là phi thường hi hữu, một cái Quân gia to như vậy chỉ có gia gia nguyên chủ có một cái túi trữ vật. Mà trang bị trữ vật này đó đều là vật chết vật sống không thể vô ra.
“Đương nhiên, ngươi là chủ nhân không gian cái này không gian liền tự nhiên là ngươi quản chỉ cần ngươi nghĩ liền có thể đi vào.”
Tiểu Bạch nói:
“Ngươi thật là cái đồ nhà quê.”
Lúc này Tiểu Bạch lại trào phúng Quân Hạo một phen.
“Ngươi nói đúng ta đúng là đồ nhà quê.”
Quân Hạo nhún nhún vai không sao cả nói.
Quân Hạo nói xong tinh thần vừa nghĩ liền tiến vào không gian. Sau khi tiến vào Quân Hạo cảm thấy thực thần kì. Hắn ngày hôm qua còn trên chiến trường chiến đấu hôm nay liền tới một nơi thần kì như vầy.
Tiến vào được không gian, hắn liền thấy một bàn tay to của Tiểu bạch. Tiểu Bạch lơn lên rất giống mèo, đặc biệt đáng yêu.
Nhìn Bạch hổ bề ngoài đáng yêu Quân Hạo cười tủm tỉm mà nói:
“Tiểu Bạch hảo, ta là Quân Hạo, ngươi thật đáng yêu một chút cũng không giống lão hổ mà càng giống một con mèo.”
“Bổn đại gia là Bạch hổ, là Bạch hổ!”
Tiểu Bạch tạc mao nói:
“Ngươi trợn to đôi mắt hảo hảo xem xem ta là Bạch hổ không phải mèo!”
“Ta chỉ đùa một chút với ngươi.”
Quân Hạo cũng không nghĩ đem Tiểu bạch chọc cho tạc mao hoàn toàn, hắn còn có vấn đề muốn hỏi Tiểu Bạch nha.
Đối với cái không gian Tử Đồng Thần Mộc này Quân Hạo còn có rất nhiều nghi vấn, cho nên hắn lựa cái quan trọng hỏi:
“Tiểu Bạch ta có thể tới nơi này có phải hay không do ngươi làm.”
Tiểu Bạch nói:
“Đúng vậy, lúc đó huyết nhục ngươi ngấm vào nửa kia hồ lô, ta hấp thu ngươi đủ máu lieend tỉnh lại, cũng là ngươi có vận khí tốt vừa lúc ta ngủ say trong nửa khối hồ lô kia của ngươi. Về sau ta tỉnh lại phát hiện thân thể ngươi đã chết ta liền mang theo linh hồn ngươi xuyên qua không gian đi vào một nửa kia không gian Tử Đồng Thần Mộc. Nói cũng khéo nửa khác sở hữu không gian cũng vừa lúc linh hồn hao tổn này liền tiện nghi cho tiểu tử ngươi. Ta cũng bớt việc không cần lo lắng cho ngươi tìm thân thể.”
Nghe xong Tiểu Bạch nói, Quân Hạo nói với Tiểu Bạch:
“Cảm ơn ngươi Tiểu Bạch, không có ngươi liền không có ta hiện tại.”
Nhìn Quân Hạo biểu tình nghiêm túc nói lời cảm tạ, Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng:
“Không cần cảm tạ, khi đó ta đã nhận ngươi là chủ nếu ta không cứu ngươi ta cũng không sống nổi, hai chúng ta bây giờ chính là hai con châu chấu trên một cọng dây thừng.”
Tiểu Bạch tiếp tục nói:
“Vừa rồi ta thấy ngươi cho hồ lô lấy máu cảm thấy đặc biệt buồn cười. Ta vì không có cô phụ tâm huyêt của ngươi liền hút của ngươi một chút máu, bồi ngươi chơi chơi.”
Quân Hạo khó hiểu hỏi:
“Có ý gì?”
Quân Hạo nghĩ hắn nhất định là làm việc ngốc.
“Ý tứ chính là khi ở Thủy Lam tinh ta liền cùng ngươi kí kết khế ước linh hồn. Gặp được một nửa kia sẽ tự động dung hợp không cần lấy máu, ngươi còn ngây ngốc lấy máu nhận chủ, ngươi thực xuẩn.”
Tiểu Bạch cười hì hì nói:
“Ta vì phối hợp với ngươi liền hút xong máu của ngươi, tiến vào thức hải của ngươi tạo cho ngươi cảm giác một cảnh tượng thực thần kì.”
Quân Hạo:
“…..”
Nghe xong Tiểu Bạch nói, hắn cũng có cảm giác chính mình thật ngu ngốc.
Quân Hạo sờ sờ cái mũi:
“Tiểu Bạch ngươi dẫn ta đi tham quan một chút cái không gian này đi.”
Quân Hạo nói sang chuyện khác không nghĩ dây dưa câu chuyện lấy máu này.
“Cái không gian này có mười mẫu đất đỏ, đất đỏ này là dùng để chuyên môn trồng linh thực, chính giữa có một cái linh tuyền. Dùng nước linh tuyền tưới linh thực có gia tăng tốc độ tăng trưởng.”
Tiểu Bạch nói:
“Nước linh tuyền này chỉ cấp linh thực tưới, ngươi dùng vô dụng.”
Quân Hạo vừa định nói ta có thể dùng sao đã bị Tiểu Bạch nửa câu sau đánh cho trở về.
Tiểu Bạch lại đem Quân Hạo đến nhà trúc duy nhất trong không gian. Nhà trúc xem bên ngoài không lớn nhưng bên trong lại có càn khôn. Ở trong có phòng ngủ, thư phòng, có phòng luyện đan. Trong phòng ngủ trống rỗng cái gì cũng không có. Trong thư phòng đầy thư tịch, phòng luyện đan thì có mấy bình đan dược.