Đang lúc Vô Thiên định dẫn Phục Thiến và Phục Linh hai tỷ muội đi về thời điểm.phía trước ba người liền xuất hiện một trung niên nhân đang đạp không mà đứng,nhìn về phí ba người.trung niên nhân này không phải ai khác chính là cha của Vô Đức,hiệu trưởng của Vĩnh Minh học phủ
Hắn lúc nãy đi đến Ma Thú Sơn Mạch.đang tìm kiếm một vòng bên ngoài thì không gặp được ai.lúc này hắn mới đi sâu vào trong liền gặp ngay được Vô Thiên và hai vị lão bà
Hắn liền liếc nhìn ba người.sau đó sắc mặt âm trầm nói”ba người các ngươi.nói cho ta biết xung quanh đây.có ai thực lực từ Đấu Hoàng trở lên không”
“Ngươi hỏi cái này làm gì”Vô Thiên liếc nhìn hắn nhàn nhạt nói
“Ngươi không cần hỏi lý do.chỉ cần nói cho ta biết có ai là được”trung niên nhân sắc mặt càng thêm âm trầm.đáng sợ uy hϊếp nói.hắn đang tức giận vì chuyện của con trai hắn
“Hắc hắc.ta nói cho ngươi biết từ lúc ta suất đạo đến nay chưa có ai giám uy hϊếp ta,mà có kết cục tốt”Vô Thiên nghe được lời uy hϊếp của trung niên nhân,cười hắc hắc nói
“Tiểu tử.ngươi có biết ta là ai không.ta chính là hiệu trưởng của Vĩnh Minh học phủ.cũng chưa có ai dám uy hϊếp ta giống như ngươi.hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi”trung niên nhân nghe Vô Thiên nói vậy diện mạo dữ tợn.hung ác nói.sau đó liền chém một kình khí về phía Vô Thiên
“À”Vô Thiên và Phục Thiến cùng Phục Linh hai nữ nghe hắn báo danh liền một bộ dáng dấp bừng tỉnh đại ngộ.
Còn về kình khí đang đánh tới bọn họ liền không để ý chút nào.hai nữ đã biết được thực lực của Vô Thiên.bây giờ ở tây bắc Đại Lục này làm gì còn ai là đối thủ của hắn.
Vô Thiên thì càng không cần phải nói.hắn cũng chém ra một kình khí.hai kình khí lao vào nhau sau đó tự động tan biến
“Tiểu tử thì ra chính là ngươi đã gϊếŧ con trai ta”trung niên nhân thấy mình đường đường một cái Đấu Tông cường giả mà không thể một đòn gϊếŧ chết Vô Thiên.liền biết thực lực của Vô Thiên không tầm thường.mà chỉ có người này mới có thể gϊếŧ chết được con trai hắn.
Nghĩ đến đây trung niên nhân càng thêm tức giận.trong mắt tràn đầy tơ máu.ngưng tụ toàn thân Đấu Khí vào trong bàn tay.hình thành một bàn tay có hắc khí màu đen.hắn quát to một tiếng”tiểu tử.đi chết đi.Hắc Sa Chưởng”
Vô Thiên thấy trung niên nhân đánh tới liền cười nhạt một tiếng một quyền đánh lên đυ.ng vào Hắc Sa chưởng.
Sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của trung niên nhân.Hắc Sa chưởng liền dần dần vỡ nát.quyền thế của Vô Thiên vẫn còn tiếp tục đánh về phía hắn.hắn liền toàn thân ngưng tụ Đấu Khí tạo thành hình một cái mai rùa che chắn trước người.trong lòng thì kinh hãi.người này là ai mà có thể một quyền đánh vỡ được Hắc Sa chưởng của ta
Nhưng trung niên nhân kinh hãi không được bao lâu.mai rùa của hắn cũng bị một quyền của Vô Thiên đánh tan nát.hắn chưa kịp tránh né liền bị một quyền đó đánh vào l*иg ngực
“A…”hét thảm một tiếng.trung niên nhân bị đánh bay ra xa đập vào một cây đại thụ,cái cây này không chịu nổi liền gãy làm đôi,còn trung niên nhân thì vẫn cứ bay tiếp sau đó đập vào một tảng đá lớn mới dừng lại..trung niên nhân liền không thể động đậy.miệng phun máu tươi.trong lòng hắn thì khϊếp sợ vô cùng
Đánh bay trung niên nhân,Vô Thiên liền dẫn theo Phục Thiến và Phục Linh đi đến chỗ lão ngã xuống
Trên đường đi,Phục Thiến và Phục Linh hai tỷ muội mặc dù đã biết trước được thực lực của Vô Thiên,nhưng khi hắn xuất thủ hai nữ vẫn rung động không thôi.trong lòng thì tự hào vì đó lão công của các nàng
Đi đến chỗ trung niên nhân,Vô Thiên nhìn hắn cười hắc hắc nói”ta chính là người đã gϊếŧ chết con trai ngươi đấy.ngươi có giỏi thì cắn ta a”nói xong còn giả bộ quay mông về phía hắn
“Ngươi.ngươi”trung niên nhân nghe được Vô Thiên nói tức giận đến run rẩy cả người,nói không nên lời.hắn không kìm được nữa liền phun máu như mưa.
“Ai da.tức giận đến phun máu rồi.có cần ta cầm máu cho không.già rồi còn không ở nhà mà dưỡng lão đi,chạy đến đây khi dễ tiểu hài tử làm gì,để đến bây giờ bị đánh cho thành ra thế này,ngươi đúng là đồ phế vật mà,sống hơn trăm năm mới tu luyện đến cái Đấu Tông.ngươi nói xem như vậy có phải là phế vật hay không.phế vật như vậy thì sống làm gì.chết đi cho đỡ nhục”Vô Thiên cười hắc hắc nói.càng nói càng như một nhát dao đâm vào ngực của trung niên nhân
“Ngươi.ta…”trung niên nhân nghe được Vô Thiên nói mình là phế vật thì tức giận đến bay màu.hắn đường đường là một thiên tài trăm năm đã tu luyện đến Đấu Tông.tên tiểu tử này lại nói hắn là phế vật.càng nghĩ hắn càng tức.cuối cùng hắn không chịu nổi hỏa khí công tâm,giận đến ngất đi
“Này.này.tỉnh lại đi.ta còn chưa chửi xong mà”Vô Thiên thấy hắn ngất đi,liền đá hắn mấy cái nói
“Thật không ngờ lão công,không những thực lực mạnh,mà tài ăn nói cũng mạnh không kém.chỉ nói có mấy câu mà hắn đã không chịu nổi rồi”Phục Linh đi đến bên cạnh Vô Thiên cười hì hì nói
“Đương nhiên.lão công là người toàn diện mà”Vô Thiên cũng kéo Phục Linh ôm vào ngực vô sỉ nói
“Hừ.ngươi có mà chỉ giỏi khi dễ nữ hài tử thì có.người này xử lý thế nào”Phục Thiến bên cạnh trắng không còn chút máu Vô Thiên liếc mắt hừ nói
“Thôi thì giúp hắn đi gặp mặt con trai hắn đi,cho hắn hoàn thành tâm nguyện”Vô Thiên liếc mắt nhìn trung niên nhân một cái.trên người hắn một ngọn lửa liền mọc lên thiêu hắn thành tro bụi
“Hai vị lão bà.chúng ta đi về đi”Vô Thiên mỉm cười nhìn Phục Thiến và Phục Linh nói.”ân”hai nữ liền nhẹ nhàng gật đầu
Dưới sự dẫn dắt của Phục Thiến và Phục Linh hai tỷ muội.rốt cuộc một canh giờ sau.Vô Thiên và hai nữ về đến tổng bộ của Huyết chiến Dong binh đoàn.sau đó Vô Thiên liền trực tiếp đi gặp phụ thân và mẫu thân của hai nữ
Lúc đầu.Vô Thiên cho rằng,muốn kết hôn cùng lúc hai nàng sẽ có chút khó khăn.nhưng khi hai nàng nói chuyện xảy ra lúc đó.cùng với gạo đã nấu thành cơm.phụ mẫu hai nữ liền đáp ứng
Đặc biệt,lúc Vô Thiên đưa ra sính lễ,và nói với phụ mẫu hai nữ bây giờ bọn họ cũng là thông gia của Vân Lam Tông sau đó Vô Thiên cũng đưa cho hai người bọn họ một cái lệnh bài,có lệnh bài này bất cứ ai trong Vân Lam Tông cũng phải nghe theo,ngoại trừ tông chủ ra.bọn họ đầu tiên là sững sờ,sau đó kinh hỷ đứng lên.cái này nửa đường kiếm tới con rể thật là ngưu bức.
Đối với huyết chiến Dong binh đoàn mà nói,có thể cùng với Vân Lam Tông thông gia.tuyệt đối là một chuyện không có gì tốt hơn
Cho nên đối với hai nữ cùng lúc gả cho Vô Thiên.bọn họ không những không phản đối mà còn hết sức đồng ý.với lại ở Đấu Khí Đại Lục một chồng ba bốn vợ là chuyện bình thường.
Ở lại nhà của phụ mẫu hai nữ một đêm.sáng ngày thứ hai Vô Thiên liền cáo biệt bọn họ đưa hai nữ cùng về Vân Lam Tông.Vô Thiên cũng dùng một chiếc xe ngựa đưa hai nàng về chứ hắn cũng không trực tiếp bay về.
Trên đường về Vô Thiên bồi Phục Thiến và Phục Linh hai nữ vui đùa.ban đêm lại cùng các lão bà đại chiến quên cả trời đất.
Cuối cùng,sau sáu ngày đi đường.Vô Thiên và Phục Thiến cùng Phục Linh đã về đến được Vân Lam Tông.chúng nữ gặp hai nàng cũng không có ghen tuông cái gì.mà là lôi kéo hai nàng cười đùa vui vẻ,thân thiết giống như thân sinh tỷ muội
Vô Thiên cũng lại ở Vân Lam Tông thêm vài ngày nữa,hắn mới tiếp tục đi đến Hắc Nham thành.theo Dược Lão nói đã là một luyện dược sư thì phải có chứng chỉ.thế nên Vô Thiên mới vào Hắc Nham thành đăng kí chứng chỉ
Mất một canh giờ bay trên không.rốt cuộc Vô Thiên đặt chân được vào Hắc Nham thành.
Hắc Nham thành không hổ là Gia Mã Đế Quốc đứng đầu thành thị.ngoại trừ Đế Đô ra.tuy là Vô Thiên đến lúc đó mới là sáng sớm.nhưng ở trên đường vẫn là một mảnh phồn hoa,tiếng người huyên náo,người ra người vào tấp nập.hơn nữa thỉnh thoảng còn có cảnh vệ quân chỉnh tề đi qua
Tìm đại một cái người đi đường.Vô Thiên liền nhẹ giọng hỏi”các hạ.cho hỏi Luyện dược sư công hội ở đâu”lúc nói hắn còn đưa qua một ít kim tệ
Tên kia kích động cầm lấy kim tệ sau đó nói rõ lộ tuyến cho Vô Thiên
Vô Thiên theo sự chỉ dẫn của người kia.rẽ trái,rẽ phải vài lần sau đó Vô Thiên mới cước bộ chậm rãi ngừng lại,ngẩng đầu nhìn phía trước kiến trúc có vẻ lâu đời
Cái này kiến trúc,tạo hình có chút khác biệt giống như là một cái dược đỉnh giống nhau.Vô Thiên ánh mắt nhìn về phía trên cổng,có một tấm biển màu đen khắc năm chữ
“Luyện dược sư công hội”
Vô Thiên nhẹ giọng nói một câu,sau đó cất bước đi vào.lúc đầu bọn họ thấy Vô Thiên không đưa ra được đạo sư,liền không muốn cho hắn vào.nhưng Vô Thiên đưa cho họ 1000kim tệ sau,bọn họ liền cung kính mời Vô Thiên vào
“Vô luận là ở thế giới nào,người có tiền luôn luôn được coi trọng”Vô Thiên thở dài một tiếng liền cất bước vào trong luyện dược sư công hội
Vô Thiên đi vào trong,xuất hiện trước mắt hắn là một vị nữ tử,dung mạo xinh đẹp,dáng người thướt tha,mặc một chiếc váy màu xanh.mặc dù không phải là loại đắt tiền,nhưng lại làm nổi bật vẻ đẹp của nàng,nàng tầm hai mươi tuổi,đang ngồi ở một cái bàn bên cạnh
Nhìn đi tới Vô Thiên,nữ tử mỉm cười nói”công tử là tới tham gia luyện dược sư khảo thí chứ,mời vào bên này”
“Cảm ơn”Vô Thiên cũng mỉm cười đi tới bên cạnh bàn
“Xin mời công tử nói tên mình,đạo sư,giới tính,tuổi tác”nữ tử nhẹ giọng hỏi
“Tên ta Vô Thiên,đạo sư Dược Lão,tuổi là 20″Vô Thiên nhìn nàng cười hì hì nói”còn như giới tính.tiểu thư nhìn còn không biết sao”
Nữ tử đưa mắt nhìn phía Vô Thiên,thấy hắn cường tráng thân thể,mặt đẹp hơi đỏ lên.nhẹ giọng nói”ta gọi Nhã Hàm.xin hỏi công tử muốn ghi danh cái gì cấp bậc khảo thí
“Chắc là lục phẩm đi”Vô Thiên không sao cả nói
Nhã Hàm sững sờ,vươn ngọc thủ che miệng nhỏ nhắn cười nói”công tử,người đừng làm ta sợ,đâu có ai giống như ngươi vậy trực tiếp khảo thí lục phẩm luyện dược sư.ho khan lục phẩm luyện dược sư ở Gia Mã Đế Quốc chúng ta còn không có một ai đây”
“Không có.vậy thì ta sẽ là người thứ nhất trở thành lục phẩm luyện dược sư”Vô Thiên nhìn Nhã Hàm vô sỉ nói
“Khoác lác”Nhã Hàm kiều mị trắng Vô Thiên liếc mắt nói”công tử,mời đưa giấy trước đây thi đậu luyện dược sư cho ta xem”
“Trước đây thi đậu”Vô Thiên ngẩn người,mặt đầy mồ hôi nói ra”ta trước đây cũng chưa từng tham gia qua luyện dược sư khảo thí.đây là lần đầu tiên ta đi vào luyện dược sư công hội đây”
Nghe đến đó,Nhã Hàm trắng không còn chút máu Vô Thiên liếc mắt.gặp qua cực phẩm.nhưng cũng chưa thấy ai cực phẩm như tên này.chưa từng tham gia luyện dược sư khảo thí.lại đi tham gia luyện dược sư lục phẩm khảo thí.quả là cực phẩm trong cực phẩm
“Công tử trước đây chưa có khảo thí qua.như vậy bây giờ ngươi phải bắt đầu từ nhất phẩm khảo thí”Nhã Hàm hai tay bưng trán nói ra”ta đem ngươi tư liệu ghi danh là nhất phẩm.được rồi Dược Lão là ai.chúng ta nơi đây không có hắn luyện dược sư đăng ký ghi lại”
“Ngạch.cái kia Dược Lão chính là một cái cô hồn dã quỷ.không thích ở trên hồng trần giao lưu.không có ghi lại hắn là chuyện bình thường”Vô Thiên cười cười nói
“Mẹ kiếp,tiểu tử,lại dám mắng ta là cô hồn dã quỷ.nếu không phải ta thực lực không bằng ngươi.ta thật đem ngươi đánh cho tơi bời”bên trong giới chỉ Dược Lão nghe được Vô Thiên lời nói.ở trong bụng chửi hắn một bả
Nhã Hàm bĩu môi.đến bây giờ nàng có thể xác định,Vô Thiên không phải là tới tham gia khảo thí.mà là tới tham gia náo nhiệt
“Được rồi.không có ghi lại cũng không sao.công tử bây giờ có thể đi tham gia khảo thí được rồi.nhớ kỹ.khảo thí không thông qua.liền lập tức trở về,đừng ở bên trong nháo sự.bên trong nhưng là có hộ vệ quân đây”Nhã Hàm đem một cái phong cách cổ xưa tờ giấy đưa cho Vô Thiên.hảo tâm nhắc nhở
Cảm giác được Nhã Hàm lương thiện cùng hảo tâm,Vô Thiên tâm lý bắt đầu yêu thích đứng lên.như vậy cô gái xinh đẹp thật là làm cho người ta yêu mến
Ở tiếp nhận tờ giấy thời điểm.Vô Thiên cố ý kéo lại Nhã Hàm tinh tế tay ngọc,hai người da thịt tiếp xúc lúc liền có một dòng điện lướt qua.thân thể đều là chấn động
Thất thần mất mấy giây.Nhã Hàm liền phục hồi tinh thần lại.nàng vội vàng rút tay về.ngọc dung ửng đỏ
Đôi mắt đẹp hung hăng trừng mắt về phía Vô Thiên.Nhã Hàm tức giận nói”ngươi làm gì ”
“Nhã Hàm.ngươi thật đẹp”Vô Thiên nhìn về Nhã Hàm mỉm cười nhẹ giọng nói
“Ngươi.ngươi lưu manh”Nhã Hàm nghe được Vô Thiên nói ngọc dung càng đỏ hơn.tức giận nói.nhưng trong lòng nàng lại có một tí ngọt ngào
“Ta khi nào thì thành người lưu manh rồi”Vô Thiên vô sỉ nói
“Ngươi.lúc nãy ngươi đối với ta cử động”Nhã Hàm thấy Vô Thiên vô sỉ như vậy lại càng tức giận hơn
“Được rồi.ta là lưu manh được chưa”Vô Thiên nhẹ giọng nói”Nhã Hàm.ngươi một mực làm việc ở đây”
“Ngươi có ý gì”Nhã Hàm vẻ mặt đề phòng nói
“Không có.chỉ là thuận tiện hỏi một chút thôi”Vô Thiên nhìn Nhã Hàm thành thật hỏi
“Đúng vậy.ngươi hỏi làm gì”Nhã Hàm thấy Vô Thiên thành thật vậy nàng cũng nhẹ giọng trả lời
“Cũng sắp muộn rồi.ta vào tham gia khảo thí luyện dược sư đây.Nhã Hàm tí nữa gặp lại”Vô Thiên cũng không trả lời mà chỉ mỉm cười nhìn nàng.sau đó đứng dậy đi vào bên trong đại sảnh đi tới.
Nhìn Vô Thiên bóng lưng.không biết vì sao.Nhã Hàm trong thâm tâm lại một hồi thất lạc.lắc đầu nàng lại tiếp tục công việc của mình.