Cùng Tiểu Y Tiên sống chung khoảng thời gian dài như vậy đối với thiện lương ôn nhu Tiểu Y Tiên.Lị Phỉ nói không có cảm tình là không có khả năng
Nhưng nàng là Hách mông chất nữ.từ đầu đến cuối đều vì Hách mông làm việc.bán đứng Tiểu Y Tiên cũng là Lị Phỉ hành động bất đắc dĩ
Vô Thiên và Tiểu Y Tiên đang đùa giỡn với nhau bỗng nhiên Vô Thiên chứng kiến ở cửa ra đứng một đám người.một cô gái xinh đẹp cùng một đám dong Binh.bởi vì Vô Thiên không thả ra thần thức.nên không phát hiện đám người này đến lúc nào.Vô Thiên thầm than một tiếng quá bất cẩn
Tiểu Y Tiên lúc này cũng phát hiện ra đám người này
“Lão bà.Có khách tới”Vô Thiên mỉm cười nhẹ giọng nói
Tiểu Y Tiên gật đầu đôi mắt đẹp nhìn về phía Lị Phỉ
Thấy Tiểu Y Tiên đưa tới ánh mắt.Lị Phỉ ánh mắt có chút tránh né.cực kỳ thông minh Tiểu Y Tiên lập tức hiểu ra
“Lị Phỉ.ta tốt nhất tỷ muội.không ngờ ngươi lại bán đứng ta”Tiểu Y Tiên nhìn phía Lị Phỉ thanh âm có chút thống khổ
Những năm gần đây Tiểu Y Tiên không có bằng hữu chỉ có một trợ thủ là Lị Phỉ.Lị Phỉ mỗi ngày phụ trách Tiểu Y Tiên sinh hoạt hàng ngày.cùng Tiểu Y Tiên cùng nhau hái thuốc .trợ giúp Tiểu Y Tiên một chút việc vặt
Có thể nói Tiểu Y Tiên những năm gần đây coi Lị Phỉ là chính mình tỷ muội
Nhưng Tiểu Y Tiên tuyệt đối không ngờ rằng.cuối cùng người bán đứng chính mình lại là Lị Phỉ
Nhìn Tiểu Y Tiên ánh mắt đau khổ.Lị Phỉ phương tâm cũng rất khó chịu
“Tiểu Y Tiên tỷ tỷ.xin lỗi từ vừa mới bắt đầu.ta liền được giao phụ trách giám thị ngươi.ta thân phận là nhị đoàn trưởng chất nữ”Lị Phỉ nhẹ giọng yếu ớt nói rằng
Tiểu Y Tiên sững sờ chợt cười lạnh nói”Thì ra là thế”
Đầu sói dong Binh đoàn nhị đoàn trưởng ánh mắt nhìn Tiểu Y Tiên thướt tha dáng người.sắc mặt kiều diễm liền xẹt qua một tia tà quang
“Tiểu Y Tiên ngươi cái này thanh thuần cô nương cũng không thực sự thuần khiết nha.cư nhiên cùng một cái dã nam nhân tại dã ngoại cùng một chỗ”hách mông cười hắc nói”không bằng về sau ngươi liền theo ta đi.ta năng lực nam nhân có thể hơn cái này dã nam nhâ….”
Hách mông chưa kịp nói hết lời liền bị chém thành muôn mảnh sau đó lại bị một ngọn lửa thiêu không còn tro bụi
“Dám sỉ nhục ta nam nhân năng lực.chết chưa hết tội”Vô Thiên ánh mắt lạnh lùng nhìn chỗ hách mông vừa đứng.lạnh lùng lên tiếng
Đầu sói dong binh đoàn bọn người chưa biết chuyện gì xảy ra.nhị đoàn trưởng liền bị chém thành muôn mảnh sau đó.lại bị một ngọn lửa từ đâu mọc ra.đốt hết thi thể không còn tro bụi đều sợ ngây người.lại nghe được lời của Vô Thiên bọn họ đều rùng mình một cái.mồ hôi chảy ròng ròng.người này là ai lại có thể vô thanh vô thức gϊếŧ chết nhị đoàn trưởng
“Các ngươi cũng lên đường theo hắn đi thôi”Vô Thiên nhìn về phía những này dong binh đoàn nói sau đó liếc mắt một cái những thứ này dong Binh đều bị dị hỏa đốt chết.không còn tro bụi
Những thứ này Dong Binh đến chết cũng không thể tưởng tượng được.bọnhọ trêu chọc phải một cái quái vật gì mà trong nháy mắt không kịp nói một lời liền bỏ mình
“Lão bà ngươi không trách ta gϊếŧ những người này chứ”làm xong hết thảy Vô Thiên quay đầu nhìn về Tiểu Y Tiên nhẹ giọng hỏi hắn rất sợ nàng sẽ giận hắn
“Sẽ không.lão công.ta cũng biết những cái này dong Binh ngày thường không việc ác nào không làm.họ chết cũng đáng”Tiểu Y Tiên ôn nhu mỉm cười nhìn Vô Thiên nói
“Lão bà không trách ta đây an tâm.thế còn cô gái Lị Phỉ kia thì lão bà xử trí thế nào”Vô Thiên thấy Tiểu Y Tiên không trách mình thì thở phào nhẹ nhõm.rồi lại nhìn về phía Lị Phỉ nhẹ giọng hỏi
“Lị Phỉ”Tiểu Y Tiên nghe thấy Vô Thiên nhắc đến.liền mại bước liên tục tục đi đến Lị Phỉ trước người.yếu ớt nói”hiện tại ngươi còn có gì để nói”
Lị Phỉ đôi mắt đẹp nhìn về phía Tiểu Y Tiên lại nhìn về sau lưng Tiểu Y Tiên Vô Thiên.Lị Phỉ lộ vẻ sầu thảm cười nói”Thắng làm vua.thua làm giặc.ta không có gì để nói.Tiểu Y Tiên ngươi gϊếŧ ta đi.như vậy ngươi có thể hả giận.ta lại có thể giải thoát không phải sao”
Tiểu Y Tiên đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào Lị Phỉ.Lị Phỉ cũng là mở ra một đôi lam sắc con mắt nhìn lại Tiểu Y Tiên
Một lúc sau Tiểu Y Tiên mới yếu ớt thở dài nói”Lị Phỉ ngươi đi đi.đi càng càng xa càng tốt.sau này đừng để ta gặp lại ngươi nếu không ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi.những năm gần đây ngươi là ta tốt nhất tỷ muội.nhưng ngươi lại bán đứng ta nếu hôm nay không phải có lão công ở đây.phỏng chừng ta bây giờ sẽ rất thê thảm chứ”
Lị Phỉ nghe vậy nhất thời im lặng.Tiểu Y Tiên nói không sai nếu không phải nàng hôm nay gặp được lão công của mình.khoan có gì đó sai sai Tiểu Y Tiên khi nào thì kết hôn lão công lại là người trước mắt này.nàng liền kinh ngạc hỏi
“Tiểu Y Tiên ngươi kết hôn rồi”
Tiểu Y Tiên nghe được Lị Phỉ hỏi vậy liền hạnh phúc nhìn về Vô Thiên nói”đúng vậy ta và Vô Thiên đã kết hôn”
“Chúc mừng ngươi Tiểu Y Tiên”Lị Phỉ nghe được Tiểu Y Tiên thừa nhận thì thật tâm chúc mừng một câu rồi nói tiếp”ngươi thật sự muốn thả ta đi sao.ta hôm nay còn muốn hại ngươi đây”
“Cám ơn”Tiểu Y Tiên nghe được Lị Phỉ chúc mừng cũng nhẹ giọng nói.đốn nhất đốn nàng lại nói tiếp”đúng vậy Lị Phỉ ngươi đi đi.chúng ta sau này vĩnh viễn sẽ không gặp gỡ.ta Tiểu Y Tiên cả đời này xem như chưa từng gặp ngươi”
Nghe được Tiểu Y Tiên tha cho mình Lị Phỉ phải vui vẻ mới đúng.nhưng là nghe được Tiểu Y Tiên thương tâm cùng quyết tuyệt câu nói sau cùng.Lị Phỉ cũng là thân thể mềm mại không ngừng run rẩy
Hồi tưởng lại những năm gần đây cùng Tiểu Y Tiên một chỗ sinh hoạt các loại.nhớ tới có lần trời đông giá rét đi ra ngoài hái thuốc Tiểu Y Tiên đem chính mình áo bông cởi ra cho mình sưởi ấm.Tiểu Y Tiên vô số lần đem mình trở thành thân sinh tỷ muội đối đãi.Lị Phỉ lòng đau như cắt.phương tâm loạn như ma
“Lão công chúng ta đi đi”Tiểu Y Tiên vươn ngọc thủ lôi kéo Vô Thiên một bên đi ra động phủ một bên nhẹ giọng nói
Vô Thiên gật đầu cùng Tiểu Y Tiên đi ra ngoài.một bên thả ra thần thức trông nom Lị Phỉ.nói thật hắn cũng đánh chủ ý lên cô nàng này rồi
Nhưng vào lúc này thần thức của Vô Thiên lại phát hiện Lị Phỉ đột nhiên vươn ngọc thủ.từ trong ngực của mình.lấy ra một bả dao găm hướng chính mình ngực đâm tới
“Cô nương cần gì phải làm vậy”Vô Thiên liếc mắt một cái Lị Phỉ liền không thể động đậy sau đó nhẹ giọng nói
“Ngươi.để cho ta chết đi.ta không muốn sống nữa”Lị Phỉ thấy mình không thể cử động.ánh mắt nhìn về Vô Thiên hai hàng nước mắt chảy ra vừa khóc vừa nói
Lúc này Tiểu Y Tiên cũng nhận ra được.nàng liền xoay người lại.nhìn tình cảnh trước mắt.đặc biệt là Lị Phỉ đang cầm dao găm hướng ngực mình đâm tới
“Lị Phỉ ngươi”Tiểu Y Tiên kinh hô một tiếng liền mại bước liên tục đi tới lấy ra trong tay Lị Phỉ dao găm ném qua một bên
“Lị Phỉ ngươi tại sao lại phải làm như vậy.ngươi tại sao có thể phí hoài chính bản thân mình”Tiểu Y Tiên đôi mắt đẹp nhìn phía Lị Phỉ nổi giận nói
Tiểu Y Tiên càng như vậy quan tâm.Lị Phỉ trong lòng càng thống khổ .
“Ngươi chiếu cố ta nhiều năm như vậy mà ta lại bán đứng ngươi.muốn hại ngươi.ta sống còn có ý nghĩa gì.Tiểu Y Tiên các ngươi không cần lo cho ta.hãy để cho ta chết đi”Lị Phỉ vừa khóc vừa nói
Lúc này Vô Thiên cũng đi đến.thấy như vậy quật cường Lị Phỉ hắn không đành lòng liền nói”Lị Phỉ những năm gần đây lão bà ta đối với ngươi tốt như vậy.ngươi phản bội nàng.kém chút lại nàng.nàng cũng không có nghĩ muốn gϊếŧ ngươi.ngươi tại sao lại muốn tìm chết đâu.đã vậy ngươi lại còn ở dưới sự chứng kiến của nàng tự sát chẳng phải là muốn tiếp tục thương tổn nàng sao.nàng vẫn là đem ngươi thành thân sinh tỷ muội đối đãi.mà ngươi có đưa nàng thành chính thân sinh tỷ muội sao”
Nghe Vô Thiên nói Lị Phỉ liền đình chỉ khóc.tỉ mỉ hồi tưởng lại Lị Phỉ lại bi ai phát hiện những năm này mình đúng là đối với Tiểu Y Tiên không tốt.
“Ta…ta…”Lị Phỉ môi thơm khẽ nhúc nhích.nhưng không nói ra lời
Thấy Lị Phỉ không bi quan tìm chết nữa Vô Thiên mới để nàng được tự do.Vô Thiên quay về phía Tiểu Y Tiên lôi kéo tay nàng nói” lão bà chúng ta đi thôi”