Chương 22 – Bày Tỏ Tình Cảm

Vài ngày sau đó.Vô Thiên ban ngày vẫn thường xuyên đưa Tiêu Ngọc.Tiêu Mị đi dạo ô thản thành.buổi tối hắn đại phát thần uy làm cho Tiêu Ngọc.Tiêu Mị.Nhã Phi.Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên.chúng nữ liên tục xin tha.mới để các nàng nghỉ ngơi.đại chiến xong hắn lại tìm đến Tiêu Huân Nhi để cùng nàng tâm sự.tiện thể bồi dưỡng tình cảm

Vô Thiên cũng đã kể cho chúng nữ nghe về chuyện của hắn cùng với Cổ Huân Nhi.Vân Vận.Nạp Lan Yên Nhiên và Nhã Phi thì không phản đối mà còn thúc giục hắn mau mau tìm thêm tỷ muội.

Chỉ có Tiêu Ngọc và Tiêu Mị lúc đầu có hơi ghen một tý.nhưng rất nhanh các nàng cũng tha thứ cho hắn.bởi vì các nàng rất yêu hắn.mà quan trọng hơn hết phương diện kia của hắn quá mạnh mẽ…các nàng đều mệt mỏi chết đi.còn hắn thì vẫn sinh long hoạt hổ như một đầu gia súc

Mấy ngày này.tình cảm của Vô Thiên và Cổ Huân Nhi tiến triển rất rõ rệt.hắn và nàng cũng đã thay đổi cách xưng hô

Đêm hôm nay.sau khi đại chiến với chúng nữ Minh Phong lại tìm đến Cổ Huân Nhi để cùng nàng trò chuyện.hắn quyết định hôm nay nhất định sẽ bày tỏ tình cảm với nàng

Cổ Huân Nhi mấy ngày nay rất vui vẻ.hạnh phúc vì đêm nào nàng cũng được trò chuyện cùng Vo Thiên.được nghe hắn kể chuyện cổ tích.chuyện tình cảm.chuyện phiêu lưu….

Cổ Huân Nhi cảm giác.mấy ngày hôm nay là khoảng thời gian mà nàng trải qua.là hạnh phúc.vui vẻ nhất trong mười mấy năm sinh ra.nàng cũng biết mình đã yêu VôThiên rồi.nhưng nàng không hối hận.hôm nay nàng quyết định bày tỏ tình cảm với hắn

Cổ Huân Nhi đang ngồi trong phòng.thấy Vô Thiên bước vào rất vui vẻ.nàng liền chủ động đứng lên đi về phía hắn.ôm lấy cánh tay của hắn nhìn hắn ngọt ngào nói”Vô Thiên caca ngươi đến rồi.ta đợi ngươi thật lâu đây”

“Xin lỗi.Huân Nhi muội muội.ta và các lão bà có chút chuyện”Vô Thiên nhìn Cổ Huân Nhi mỉm cười trả lời

“không sao Vô Thiên caca”Tiêu Huân Nhi thấy Vô Thiên cũng không giấu diếm mình thì rất vui vẻ

“Huân Nhi muội muội ta có chuyện muốn nói với muội”Đột nhiên Vô Thiên nhìn Cổ Huân Nhi nhẹ giọng nói

“Ân.Vo Thiên caca có chuyện gì sao”Tiêu Huân Nhi gật đầu nghi hoặc nhìn Vô Thiên trả lời

“Huân Nhi muội muội.mấy ngày qua.khi ta tiếp xúc với muội.trò chuyện cùng muội.trong tim ta đã có hình bóng của muội.ta đã biết ta yêu muội rồi.Huân Nhi gả cho ta được không”Vô Thiên ôm Cổ Huân Nhi vào ngực mỉm cười giọng đầy ôn nhu nói

Cổ Huân Nhi nghe được Vô Thiên tỏ tình thì rất.vui sướиɠ.kích động.hạnh phúc.rất nhiều cảm xúc không nói lên lời.chỉ biết dùng tay che miệng chảy nước mắt.nàng khóc.khóc vì hạnh phúc.

Vô Thiên thấy Cổ Huân Nhi không trả lời mà chỉ khóc.hắn lấy tay lau những giọt nước mắt trên mặt nàng.ôn nhu nói”nha đầu ngốc khóc cái gì.chẳng lẽ nàng lại không nguyện ý gả cho ta sao”

“Nguyện ý.nguyện ý.đương nhiên nguyện ý.muội đã đợi câu nói này của caca từ rất lâu rồi đây.muội khóc ở đây là khóc trong hạnh phúc.vui sướиɠ”Cổ Huân Nhi vừa khóc vừa cười nhìn Vô Thiên nói

“Ngoan không khóc.khóc sẽ thành tiểu hoa miêu.caca lại không thương”Vô Thiên mỉm cười lau những giọt nước mắt còn lại cho Cổ Huân Nhi mỉm cười nói

“Ân.muội không khóc.khóc sẽ thành tiểu hoa miêu”Cổ Huân Nhi nín khóc mỉm cười nói

“Huân Nhi lão bà chúng ta đi nghỉ ngơi”Vô Thiên mỉm cười chặn ngang hông ôm lấy Cổ Huân Nhi bế nàng vào giường nói

“Lão công.lão bà mong ngươi đáp ứng người ta một chuyện được không”Cổ Huân Nhi biết sắp phát sinh sự tình gì liền nhìn Vô Thiên với ánh mắt cầu xin nói

“Ta biết.huyết mạch của lão bà là loại đặc biệt.không thể phá thân lúc này.lão bà yên tâm.lão công hiểu mà.lão công chỉ muốn ôm lão bà ngủ thôi sẽ không làm cái gì khác.”Vô Thiên nghe Cổ Huân Nhi nói vậy liền biết nàng lo lắng gì liền hôn nàng một cái nhẹ giọng nói

“Cám ơn lão công.lão bà mãi mãi yêu lão công.mãi mãi cũng sẽ không rời xa lão công”giờ khắc này cổ Huân Nhi cảm giác mình có bao nhiêu hạnh phúc.lão công hiểu mình.lão công thông cảm cho mình.lão công chăm lo cho mình thì mình còn cầu gì nữa

“Cám ơn gì.lão công lo nghĩ cho lão bà là chuyện kinh thiên nghĩa địa.không cần phải cám ơn.ngủ đi trời đã tối rồi mai chúng ta còn phải đi Già Nam học viện chiêu sinh đây.”Vô thiên mỉm cười ôm Cổ Huân Nhi vào lòng nói

“Ân”Cổ Huân Nhi gật đầu.rúc vào trong ngực Vô Thiên ngọt ngào ngủ

Mấy hôm trước.Vô Thiên cũng có nghe Tiêu Ngọc nói qua.lần này nàng về là để giúp Già Nam học viện chiêu sinh.

Vô Thiên liền nói với Tiêu Ngọc.Tiêu Mị và Cổ Huân Nhi là hãy đến Già Nam học viện trước.sau này hắn sẽ đến sau.lúc đầu các nàng cũng không đồng ý.nhất quyết đòi đi cùng hắn.hắn phải nói tối đến sẽ đến thăm các nàng thì các nàng mới đồng ý

Sáng hôm sau Vô Thiên và Cổ Huân Nhi bị một hồi tiếng chim đánh thức.bốn mắt cùng mở ra nhìn nhau

“Chào buổi sáng lão bà”Vo Thiên mỉm cười hôn trán Cổ Huân Nhi một cái nói

“Chào buổi sáng lão công”Cổ Huân Nhi đêm hôm qua được ngủ trong lòng Vô Thiên.nàng cảm thấy ngủ ngon nhất từ khi sinh ra đến giờ.

“Chúng ta dậy đi.hôm nay là học viện Già Nam chiêu sinh.lão công cùng các lão bà phải đi báo danh nữa”Vô Thiên nhìn Cổ Huân Nhi mỉm cười nhẹ giọng nói

“Ân”Cổ Huân Nhi gật đầu nhẹ giọng trả lời.

Hai người thu nhập một chút liền đi đến tiểu viện của Tiêu Ngọc và Tiêu Mị.đến nơi đã thấy hai nàng đang đứng ngoài đại môn chờ đợi .

Thấy Vô Thiên và Cổ Huân Nhi cầm tay nhau đi đến.Tiêu Ngọc và Tiêu Mị đều chạy đến nhào lòng hắn đồng thanh nói” chào buổi sáng lão công”

“Chào buổi sáng.hai vị lão bà.”Vô Thiên thấy hai người chạy lại liền thả tay Huân Nhi ta ôm hai nàng vào lòng mỉm cười nói

Một lúc sau.ba người mới tách ra.Tiêu Ngọc và Tiêu Mị nhìn bên cạnh mặt đẹp đỏ bừng Cổ Huân Nhi.

Tiêu Ngọc biết mình là người đến trước lên phải chủ động.nàng liền tiến lên cầm tay Cổ Huân Nhi nhẹ giọng nói”Huân Nhi muội muội.chào mừng gia nhập vào đại gia đình của chúng ta”

“Đúng vậy.Huân Nhi tỷ tỷ “Tiêu Mị cũng cầm tay Cổ Huân Nhi phụ họa nói rằng

“Cám ơn.Tiêu Ngọc tỷ tỷ.Tiêu Mị muội muội.mong hai người sau này chiếu cố Huân Nhi nhiều hơn”.Cổ Huân Nhi lúc nhìn thấy hai người Tiêu Ngọc và Tiêu Mị tâm tình rất khẩn trương.không biết hai nữ có chấp nhận mình không.nhưng thấy hai nữ chủ động nói vậy liền thở phào nhẹ nhõm trả lời

Vô Thiên thấy ba nàng hòa hợp như vậy thì rất vui vẻ.hắn cũng không mong hậu cung của mình xảy ra vấn đề gì.

“Chúng ta cũng nên đi báo danh thôi.sắp đến giờ Già Nam học viện chiêu sinh rồi”Vô Thiên mỉm cười nói với các nàng

“Ân.chúng ta đi thôi”Ba nữ gật đầu Tiêu Ngọc và Tiêu Mị chủ động cầm tay Cổ Huân Nhi lôi kéo nàng đi trước.vừa đi vừa nói chuyện.ném một mình Vô Thiên lại đằng sau.hắn cảm thán một tiếng”ai.có ba vị lão bà mà phải đi một mình”