Bay được một lúc, Vô Thiên phát hiện được một tòa thành thị thế là hắn liền hạ xuống để đi bộ vào thành. Vào đến bên trong đập vào mặt Vô Thiên là một khung cảnh nhộn nhịp tấp nập người ra người vào cùng phong cách cổ xưa của các ngôi nhà, không liên man lung tung nữa Vô Thiên kiếm một người bên đường để hỏi thăm mục đích của mình. Hắn gặp một người bán dược thảo bên đường liền ghé vào đưa cho tên kia một ít kim tệ hỏi”Lão ca cho hỏi đây là chỗ nào”
Tên kia thấy có người cho kim tệ liền cất ngay sau đó đáp lại mà ko nghĩ gì”Đây là Đế Đô của Gia Mã Đế Quốc”
Nghe câu trả lời của tên kia làm Vô Thiên mừng như điên không ngờ vận khí mình tốt đến vậy, thế mà vào ngay Đế Đô của Gia Mã Đế Quốc. Vô Thiên liền hỏi tiếp:”Thế Vân Lam Tông đi như thế nào”
Tên kia thấy Vô Thiên hỏi về Vân Lam Tông thì liền chỉ.”Thấy ngọn núi kia chứ đó chính là Vân Lam Tông cứ đi thế này, thế này là đến”
Thấy tên kia nói vậy Vô Thiên liền nhìn lại quả nhiên có một ngọn núi cao đồ sộ có mây trắng lượn lờ, nói tiếng cám ơn.
Sau đó, Vô Thiên đi như tên kia nói, mất 2 canh giờ Vô Thiên mới đến được chân núi của Vân lam Tông. Vô Thiên nhìn thấy chân núi xa xa có một chi quân đội trú đóng liền đoán theo nguyên tác thì đây chắc là của hoàng thất .
Bước lên trên cao cao Vô Thiên thấy có hai tên đệ tử gác cổng tu vi cũng khá cao đều là cửu tinh Đấu Sư. Vô Thiên nhìn thấy hai tên kia thì hai tên kia cũng thấy Vô Thiên… một tên trong đó không nhìn thấy được tu vi của Vô Thiên liền đoán hắn chỉ là người thường định xuống đuổi hắn đi.…
Vô Thiên thấy tên kia nhìn mình như thế liền đoán được hắn nghĩ gì liền thả ra tu vi ngũ tinh Đấu Hoàng làm hai tên kia nằm chết dí tại đó không cử động được.
Cùng lúc đó trong chỗ sâu nhất của Vân lam Tông, nơi này có hai vị nữ tử, hai người đang tu luyện liền cảm nhận được khí tức của Vô Thiên liền đồng thời mở mắt ra…
Vị nữ tử bên trái mặc một bộ váy màu hồng phấn trông rất xinh đẹp như tiên nữ hạ phàm không nhiễm bụi trần là một tiểu cô nương tầm 14 15 tuổi..
Còn vị bên phải mặc một bộ bạch y, cũng xinh đẹp không kém mà nàng còn kèm theo một vẻ thành thục, hai người này không ai khác chính là Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên…
Nạp Lan Yên Nhiên liền quay sang nhìn Vân Vận hỏi…”Sự phụ có khí tức Đấu Hoàng ở dưới chân núi Vân Lam Tông chúng ta”
Vân Vận thấy vậy gật đầu nghi ngờ nói”Chúng ta đi xuống xem người này đến Vân Lam Tông ta có mục đích gì”
Nói xong nàng liền ôm lấy Nạp Lan Yên Nhiên đấu khí hóa dực bay xuống chân núi….
Quay về với Vô Thiên bây giờ chỗ hắn đã có rất nhiều người, có tất cả trưởng lão của Vân Lam Tông và đệ tử đang đứng nhìn chằm chằm vào Vô Thiên.
Sau đó có một người trong đó đi ra hỏi:”Tại hạ Đại trưởng lão Vân Lăng không biết tiền bối đến Vân Lam Tông có chuyện gì?” Hắn không dám thất lễ, bởi trước mặt hắn người này chính là Đấu Hoàng cường giả, mà cường giả thì lúc nào cũng được tôn trọng.
Vô Thiên thấy tên này xưng tên liền liếc nhìn hắn rồi thầm nghĩ, tên này là kẻ trong nguyên tác bị Tiêu Viêm gϊếŧ chết trong cuộc tỉ thí với Nạp Lan Yên Nhiên đây.
Liếc mắt Vô Thiên thản nhiên nói”Ta đến đây là để gặp tông chủ của các ngươi”
Vân Lăng và các trưởng lão cùng các đệ tử của Vân Lam Lông nghe hắn nói thế thi nghi hoặc thầm nghĩ “chẳng lẽ tông chủ lại quen biết hắn ".
Vân Lăng đang định hỏi nữa thì trông thấy Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên bay tới liền hành lễ: “tông chủ, thiếu tông chủ”
Vân Vận nhìn hắn phất phất tay rồi quay sang nhìn Vô Thiên, khi nhìn đến hắn nàng liền ngây người thầm nghĩ”sao trên đời lại có người đẹp trai thế chứ” nhưng rất nhanh nàng liền tỉnh táo lại hỏi “Tại hạ là tông chủ của Vân Lam Tông Vân Vận, không biết công tử đến tìm tại hạ có chuyện gì không ?”
Vô Thiên từ lúc Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên đến thì hắn liền nhìn hai nàng ngơ ngác, bởi vì hai nàng quá đẹp còn đẹp hơn những diễn viên người mẫu kiếp trước không biết bao nhiêu lần. Vân Vận có vẻ đẹp cao quý thánh khiết kèm theo một vẻ thành thục, Nạp Lan Yên Nhiên thì như tiên nữ hạ phàm không ăn khói lửa nhân gian.
Đang đắm chìm trong vẻ đẹp của hai nàng thì nghe thấy Vân Vận hỏi, hắn đành thu lại tâm tình nhẹ giọng nói rằng..”Tông chủ đừng gọi cái gì công tử, tại hạ tên là Vô Thiên năm nay mới mười tám tuổi, tông chủ có thể gọi tại hạ là Vô Thiên đệ đệ”.
Vân Vận, Nạp Lan Yên Nhiên.các trưởng lão cùng đệ tử của Vân Lam Tông nghe hắn nói liền sợ ngây người, mười tám tuổi ngũ tinh Đấu Hoàng, đùa gì thế chẳng lẽ nói hắn từ gia tộc ẩn thế của Trung Châu ra ngoài lịch lãm.
Vân Vận thấy Vô Thiên bảo mình gọi hắn là đệ đệ thì cũng nói”nếu Vô Thiên đệ đệ đã nói vậy thì người tỷ tỷ ta cũng không khách khí, đệ đệ cũng nên gọi ta là Vân Vận tỷ tỷ ..” dừng một chút nàng lại nói”Không biết Vô Thiên đệ đệ đến tìm tỷ tỷ có chuyện gì không ?”
Vô Thiên thấy Vân Vận nói vậy liền nghĩ kế hoạch coi như thành công bước đầu, sau đó nhìn nàng mỉm cười nói”Ta đến đây cũng không có gì chỉ muốn kết bạn với tỷ tỷ mà thôi, mà tỷ tỷ chẳng lẽ không mời ta vào trong ngồi hay sao ta đứng đây mỏi chân quá.” Nói xong còn làm bộ xoa bóp chân
Vân Vận thấy vậy trắng không còn chút máu Vô Thiên liếc mắt thầm nghĩ “ngươi đường đường Đấu Hoàng lại mỏi chân”nhưng cũng không nói ra mà mời hắn vào…