“Đúng vậy! Tống đại thiếu đưa cái vòng cổ này thật đúng là tốn rất nhiều tâm tư!”
“...”
Ở bên ngoài các cô gái ríu rít thảo luận sự khan hiếm của cái vòng cổ này.
Phó Gia Thụ dẫn Tống Thư Ngạn vào nhà, nói với một người hầu: “Đi lên sân ở lầu hai chuẩn bị cà phê.”
“Vâng.”
Tống Thư Ngạn lên sân ở lầu hai ngồi xuống, người hầu đã mở máy pha cà phê, bắt đầu nghiền nát hạt cà phê.
Tống Thư Ngạn đứng lên đôi tay chống lan can, thiếu nữ ở duối lầu thanh xuân dào dạt, giờ phút này khuôn mặt tươi cười xinh đẹp đang ngửa đầu nhìn anh ấy. Có sự chênh lệch như vậy, kêu anh ấy làm sao có thể ở bên một người phụ nữ giống như một khúc gỗ được đây?
Tống Thư Ngạn ở trên ban công đối diện với các thiếu nữ đang độ xuân sắc, Phó Gia Thụ đã thay một bộ lễ phục Tuxedo*, lễ phục Tuxedo được xưng là lễ phục không có đuôi én, áo sơ mi phối với nơ, là lựa chọn hàng đầu cho trang phục dạ hội lịch lãm của nam giới trong thời đại này.
*Lễ phục Tuxedo (Tuxedo suit): là trang phục bán chính thức cho nam giới hoàn toàn với tông màu đen truyền thống và được khuyến nghị sử dụng thắt nơ màu đen tại các buổi lễ. Quy tắc trang phục được mặc tại các sự kiện xã hội thường là vào buổi chiều tối (tính từ sau 6 giờ tối) theo công ước của Anh và Mỹ trong thế kỷ 19
Lúc anh đi ra liền nhìn thấy Tống Thư Ngạn đang nhìn mấy cô gái nhỏ ở dưới lầu, anh chụp lưng của Tống Thư Ngạn một cái: “Anh Thư Ngạn, đi thôi! Khách khứa đã lục tục đến.”
Phó Gia Thụ cùng Tống Thư Ngạn cùng nhau xuống lầu, Tống Thư Ngạn thanh lãnh tuấn tú, Phó Gia Thụ cao hơn Tống Thư Ngạn năm sáu cm, tuy rằng đường nét khuôn mặt hơi hiện lên vẻ sắc bén, nhưng bởi vì tính cách hiền hòa, cho nên ấm áp hơn một chút, chắc mỗi người một sở thích? Hai vị công tử mỗi người đều có người duy trì, rất khó lòng phân biệt thắng thua.
Hiện tại các gia đình giàu có vì theo đuổi thời thượng của Tây Dương, phần lớn đều trải thảm lên sàn nhà bằng gỗ ở đại sảnh, làm thành phòng khiêu vũ, tầng dưới của nhà họ Phó cũng là một cái phòng khiêu vũ lớn.
Vợ chồng nhà họ Phó sinh tổng cộng ba người con, con gái lớn chết yểu, đứa thứ hai cũng chính là Phó Gia Thụ, đứa út là Phó Gia Ninh, được mẹ và anh trai yêu thương vô cùng, vì có thể cho con gái một cái sinh nhật hoàn mỹ, Phó lão gia mời minh tinh đương thời ở Bến Thượng Hải tới biểu diễn ca nhạc.
Giọng hát của ngôi sao ca nhạc uyển chuyển, Tống Thư Ngạn duỗi tay mời Phó Gia Ninh, hai người dẫn đầu bước vào sân nhảy. Phó Gia Thụ thấy em gái mình nhìn lên Tống Thư Ngạn, hơi lắc đầu, duỗi tay mời chị em tốt của Phó Gia Ninh khiêu vũ.
Tống Thư Ngạn đang khiêu vũ cùng thiên kim nhà giàu của Bến Thượng Hải, Tần Du cũng từ quê nhà Ninh Ba xuất phát.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Du đi thuyền chạy bằng động cơ dầu ma mυ"ŧ của nhà họ Tống xuất phát từ quê quán, ở trong ấn tượng của cô khoảng cách của Hàng Châu và Ninh Ba chính là cỡi một chuyến tàu không đến hai giờ.
Nghe người hầu ở trong nhà nói đi đường thủy là nhanh nhất, cái thuyền động cơ dầu ma dút này xuất phát từ sông Dũng tiến vào sông Tư Diêu lại đi vào Hàng Châu, lộ trình ngắn không nói, hơn nữa mặt nước còn dễ đi.
Nghe tiếng tạp âm phốc phốc của động cơ dầu ma dút, Tần Du ngồi từ buổi sáng 10 giờ cho đến chạng vạng, cũng chỉ đến Thiệu Hưng, nghỉ ngơi một đêm ở Thiệu Hưng, đi từ Thiệu Hưng đến Hàng Châu lại là từ buổi sáng sáu giờ đến hơn mười một giờ buổi trưa, lúc này mới tính đến nơi.