Chương 1: Hoạt Động Thương Hiệu

Cung điện xa hoa, lộng lẫy như màu vàng lấp lánh, y phục cổ trang cung đình đủ màu sắc đáng tiếc lại mang một màu bi thương.

"Đừng gϊếŧ ta, đừng gϊếŧ ta, van xin người đừng gϊếŧ ta." Nam tử thân y phục xanh đen, tóc kết đuôi sam điển hình của nhà Thanh, liên tục bò trên đất rồi dập đầu, cả một chút khí thế của nam nhân đầu đội trời chân đạp đất cũng không có. Hắn nhìn những xác chết bên cạnh thì run cầm cập sợ hãi, khuôn mặt vốn đã ốm yếu, gầy gò chứa đầy nước mắt.

"Thừa tướng, đây là thập tam hoàng tử Lý Huân, từ khi sinh ra đã ở lãnh cung, cơ thể suy nhược đến mức cái kia cũng không lên được." Tên thái giám đứng bên cạnh nhanh chóng nói, ánh mắt hắn nhìn nam tử cơ thể nhỏ bé đang vang xin dưới đất đầy chế nhạo.

"Thú vị đó, bổn tướng muốn lập ngươi làm hoàng đế." Thừa tướng ngồi trên ngai vàng cao cao tại thượng nhìn nam nhân hèn mọn bên dưới, miệng nhếch môi cười đầy khinh bỉ.

"Còn không mau tạ ân." Tên thái giám thấy nam nhân trên đất ngơ người liền bước lên đạp vào người hắn một cái.

Nam nhân đó bị đạp ngã lăn trên đất cuối cùng cũng hiểu được bản thân còn sống. Hắn bò người dậy liên tục dập đầu, miệng nở nụ cười nhưng nước mắt cứ rơi. Không phải vì vui sướиɠ mà vì tủi nhục. Một vị hoàng tử cho dù không được sủng ái cũng có uy nghiêm nhưng hiện tại hắn phải vang xin sự sống từ một tên phản quan.

"Tạ ơn thừa tướng, tạ ơn thừa tướng không gϊếŧ."

"Cắt, tốt lắm" Tiếng đạo diễn vang lên đầy vui mừng.

"Bạch Thái, vất vả rồi" Uông Thẩm Châu đến bên cạnh người đóng vai thập tam hoàng tử nở nụ cười vô cùng hài lòng.

Bộ phim truyền hình Đế Mộng này vốn đã chọn người khác đóng nữ chính, không ngờ nửa đường nhà đầu tư lại nhét người này vào. Lúc đầu ông cũng lo lắng vì người này vốn đã dính tai tiếng diễn xuất dở tệ, không ngờ bây giờ lại có diễn tốt như vậy. Từ động tác ánh mắt đến ngoại hình đều miêu tả ra một vị thập tam hoàng tử Lý Huân nữ cải nam trang. Nếu nói vị nữ chính trước ông chọn diễn được vai thập tam hoàng tử Lý Huân thì vị diễn viên Bạch Thái này đã mang Lý Huân từ tiểu thuyết ra ngoài.

"Không có gì, đó là việc tôi nên làm." Bạch Thái cười cười xã giao với đạo diễn rồi hướng đến phòng nghỉ của diễn viên chính mà đi.

"Tối nay có hoạt động thương hiệu thời trang DR, chị Nguyễn bảo chị chuẩn bị một chút, chiều chị ấy đến rước." Tiểu Hướng cầm chai nước khoảng đưa cho Bạch Thái.

Bạch Thái gật gật đầu rồi kéo ghế ngồi xuống, nhận lấy chai nước khoáng uống một ngụm.

"À, em quên nói với chị, hoạt động lần này có Vu Tương tham gia."

Bạch Thái đang uống nước nghe xong liền bị sặc. Không phải vì tin gì lớn nhưng đó là tin động trời đối với cô.

Nói ra thì việc này không phải lỗi do cô mà tất cả do chủ nhân thật của thân thể này. Diễn xuất dở tệ lại muốn nhanh nổi liền tìm mọi cách đeo bám đại đỉnh lưu hàng thật giá thật Vu Tương. Năm đó, nguyên chủ vừa debut đã đóng vai chính diễn xuất lại không trao dồi nên từ bộ phim có kịch bản tốt lại biến thành bộ phim rác, thu về mấy trăm nghìn xe tải antifan. Sau đó, không biết tại sao lại bị đào ra việc nguyên chủ và Vu Tương là bạn học cấp ba chung phòng kí túc xá. Nguyên chủ cũng vì vậy mà trực tiếp thuận nước đẩy thuyền nhờ danh xưng bạn thân đại đỉnh lưu mà trực tiếp lên thẳng tuyến ba. Mà đại đỉnh lưu cũng không nói gì, hoàn toàn im lặng xem như cho nguyên chủ chút mặt mũi hay người ta sợ lên tiếng khiến người ta bẩn miệng không biết. Nói chung thì việc nguyên chủ làm nhưng người gánh là cô.

Cô vốn là thứ nữ Định Công hầu, không ngờ trong lúc đi vào cũng dự tuyển tú lại xuyên đến thế giới này, nhưng đối với cô đó lại là chuyện tốt. Hoàng đế Chu quốc tuổi tác đã cao vẫn cho tuyển tú chứng tỏ là kẻ không ra gì, nghe nói ông ta mỗi năm đều dùng thân thể trinh nữ luyện thuốc trường thọ. Cô không phải đích nữ tất nhiên sẽ bị mang vào cung làm vật tế cho hoàng

Không ngờ, ông trời tốt với cô vẫn còn chút tình thương. Đến thế giới này ba tháng cô tuy có chút không quen nhưng ngược lại đã học được rất nhiều đều. Cô cũng không hề muốn quay lại thế giới đó. Ở nơi này hiện tại rất tốt. Dù sao nguyên chủ cũng bị tai nạn giao thông chết rồi, cô hiện tại sẽ giúp cô ấy làm những chuyện cô ấy muốn như lấy giải ảnh hậu, chăm sóc tốt phụ mẫu. Xem như đó là lời cảm ơn của cô đối với cô ấy.

Buổi hoạt động thương hiệu thời trang cao cấp DR diễn ra ở quảng trường trung tâm Giang Thành. Máy ảnh liên tục nháy liên tục vào ba nhân vật nữ nổi bật ở giữa.

Trong ba người, một người là ảnh hậu Bách Hoa tượng đài diễn xuất, cô ấy hôm nay hoàn toàn phá cách không giống trước kia luôn khoe bộ ngực 70C cùng vòng eo con kiến mà mặc bộ vest đen, tóc buộc cao có chút soái khí. Một người là tiểu hoa vừa mới nhận giải nữ phụ xuất sắc của Hoa Đỉnh, cô ấy mặt bộ sườn xám thêu hoa sen làm tôn lên thân hình chuẩn và khuôn mặt ngọt ngào vốn có. Người còn lại là cô, hôm nay cô mặc bộ váy đen xẻ tà dáng dài khoe ra đối chân dài đỉnh cấp.

[Thu Thiền hôm nay bị cái gì kí©h thí©ɧ vậy? Ngực tấn công, mông phòng thủ đi đâu rồi. Nhưng thật soái quá đi.]

[Bạch Thái cũng thật đẹp, nhan sắc quá kiêu sa, Thu Thiền ngoài thân hình ra thì khuôn mặt quá điện ảnh không có sự nổi bật, Trang Noãn Nghiên lại quá ngọt ngào như em gái nhà bên vậy, thành ra chẳng khác nào làm nền cho Bạch Thái, nhưng Bạch Thái đừng mang giày cao gót được không, lấn áp chiều cao của hai người kia rồi.

[Chân tinh thật, vừa dài vừa thắng, nhìn lại chân mình liền khóc thét.]

[Nghe nói hôm nay có Vu Tương đến với tư cách cổ đông DR, không biết đến chưa.]

[Vu Tương và Bạch Thái là bạn thân thời cấp ba, không biết gặp lại sẽ như thế nào. Hiện tại, một người là đỉnh lưu với tám mươi triệu fan, một người chỉ là diễn viên tuyến ba với số fan không tới một triệu...]

Bình luận trực tiếp đang điên cuồng cảm thì có một tin nổi lên.

[Aaaa, Vu Tương đến rồi, Tương gia đến rồi.]

Trong quảng trường theo đoàn vệ sĩ hộ tống vào một người mặc vest đen tóc vàng vô cùng nổi bật.

Bạch Thái bất giác nắm chặt ly rượu trên tay, cảm giác chột dạ dâng trào. Cô hứng mắt nhìn về phía người đi vào như chờ đợi án tử hình.