Chương 29: Chọc người tức đến hôn mê

Editor: Minh Nguyệt Mạn

Lâm Phàm có chút kinh ngạc nhìn cái Vũ ca nhi, khi nãy nó vẫn luôn núp sau lưng ma ma, còn tưởng rằng nó là một ca nhi yếu nhược, nhưng ngoài dự kiến của hắn, thế nhưng ở thời điểm mấu chốt nhất tự mình chạy trở về.

“Không quan hệ, nhóc mau trở về đi thôi, ma ma nhà nhóc còn đang ở phía sau kìa.” - Lâm Phàm ngữ khí nhu hòa hơn rất nhiều, cậu đã nhìn thấy lão ma ma dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào.

Tấm tắc…… Xem dáng vẻ hiện giờ lão ma ma, có chút nào giống người lớn tuổi, phỏng chừng 50 cân gạo cũng có thể khiêng được.

Đổng vũ thấy ma ma nhà mình thiếu chút nữa té ngã, vội vàng chạy tới đỡ hắn - “Ma ma, người cẩn thận một chút.” - Trải qua chuyện thiếu chút nữa chết, Vũ ca nhi hiểu chuyện hơn rất nhiều, ít nhất không bướng bỉnh giống tiểu tử như trước.

Ma ma Đổng gia bắt lấy tay Vũ ca nhi cảnh cáo - “Cháu đừng tới gần cái ca nhi điên này, nếu như bị hắn lây bệnh, a phụ a ma cháu sẽ không cần cháu nữa.”

Những lời này vừa nói xong, Thẩm sao Lâm gia đã không vui nói - “Ma ma, bà đây là cách giáo dục hài tử sao? Phàm ca nhi nhà ta bị điên bao giờ, bà không cần vũ nhục loạn người khác như thế!” - Cũng không biết trong thôn những cái ca nhi lưỡi dài rốt cuộc đã nói Phàm ca nhi cái gì, thế nhưng nghe đồn có tin cậu bị điên.

Lão ma ma đứng lên một bộ ngạo nghễ phản bác - “Tao giáo dục ca nhi nhà tao, cùng ông có quan hệ gì?

Huống chi nếu không phải điên, đang êm đẹp ai sẽ đi thông đồng dã hán tử, thậm chí còn làm nhà mình hổ thẹn, thành thân ngày hôm sau bị nhà chồng hưu, ca nhi như vậy, vẫn là đừng tồn tại càng tốt, miễn cho liên luỵ những người khác.”

Vốn dĩ Lâm Phàm không muốn cùng một lão ma ma so đo nhiều như vậy, nhưng hắn thế nhưng còn nguyền rủa cậu chết đi - “Phàm ca nhi tôi tồn tại e ngại bà? Một lão ma ma mà già mà không đứng đắn, thậm chí ở trước mặt hài tử nói chuyện trọng thương người, bộ dáng này, phẩm đức này mới hẳn là sớm một chút thấy Diêm Vương gia tốt hơn.”

Lão ma ma tức giận đến mặt đỏ bừng - “Mày…… Mày thế mà dám nguyền rủa tao chết?”

Lão ma ma Đổng gia phỏng chừng là khó thở công tâm, trực tiếp hai mắt lật trắng, té xỉu nằm trên mặt đất, Vũ ca nhi sợ tới mức trực tiếp khóc.

Thẩm sao Lâm gia khϊếp sợ, vội vàng muốn đi xem Ma ma Đổng gia, mà Lâm Phàm nhanh chóng ngăn cản - “Thẩm sao, trước đừng động ma ma, vạn nhất chạm đến nơi nào cũng không tốt.” - Đừng tưởng rằng cậu hắn không thấy được lông mi lão ma ma vừa rung động, vừa thấy chính là giả bộ bất tỉnh.

“Vậy nhưng làm sao bây giờ?” - Thẩm sao Lâm gia sốt ruột nói, cũng không phải bởi vì lão ma ma té xỉu, mà là hắn ở chỗ của Phàm ca nhi té xỉu, nếu truyền ra, Phàm ca nhi lại nhiều thêm tội danh thương tổn lão ma ma, nước bẩn này như thế nào cũng không thể đều tẩy sạch.

Vũ ca nhi đáng thương hề hề nhìn Lâm Phàm, cậu có thể cứu nó, chắc hẳn có biện pháp cứu ma ma nhà mình.

Lâm Phàm lộ ra một bộ khó xử - “Thẩm sao, thẩm sao đi thỉnh thôn trưởng lại đây đi.”

Thẩm sao Lâm gia cho dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn là bằng mau tốc độ chạy tới.

Chẳng qua thẩm sao còn chưa đi được hai bước, phu lang thôn trưởng gia đã đến.

“Phàm ca nhi, chỗ của ta có một ít đồ ăn hạt giống, cho cháu cầm đi này, ấy, đây là chuyện gì đã xảy ra? Ma ma Đổng gia làm sao vậy?” - Phu lang thôn trưởng —— Lam Hiểu kinh ngạc hỏi.

“Ma ma bị Phàm ca nhi chọc tức đến hôn mê.” - Vũ ca nhi ở một bên khóc lóc nói.

Lam phu lang nhìn thoáng qua Lâm Phàm, người sau nhàn nhạt gật đầu - “Đây là cháu sai, nhưng không nghĩ tới lão ma ma yếu đuối như vậy, cháu nơi này có một biện pháp, đảm bảo Ma ma Đổng gia nháy mắt tỉnh lại.”

“Đây là châm?” - Lam phu lang nhìn thoáng qua lão ma ma trên mặt đất hỏi.

“Ân, chỉ cần châm một cái vào thuyệt nhân trung, bảo đảm có thể tỉnh lại.” - Lâm Phàm một bên nói một bên ngồi xổm xuống, trực tiếp liền đem châm thử hướng về phía lão ma ma……