Chương 1183

Thanh Minh thầm nghĩ: Lạc Tuyết tiểu công chúa là đan sư, nghe nói công chúa rất ngưỡng mộ Mộc Ly Lạc, bởi vì phó viện trưởng Thủy Nguyệt Ương cùng Mộc Ly Lạc quan hệ không tệ, có đôi khi Mộc Ly Lạc sẽ tới Học Viện Lang Duyên luyện chế đan dược, ngẫu nhiên cũng sẽ chỉ điểm cho học viên, phó viện trưởng còn đang tranh thủ kéo Mộc Ly Lạc gia nhập vào học viện, nhưng Mộc Ly Lạc vẫn còn chưa hạ quyết tâm.

Thanh Minh suy đoán, Lạc Tuyết tiểu công chúa gia nhập vào Học Viện Lang Duyên rất có khả năng là vì muốn thông qua học viện được Mộc Ly Lạc chỉ điểm.

Thanh Minh thầm cảm thấy Diệp Phàm chính là tên chày gỗ, cơ hội tốt như vậy, 5000 tích phân cũng không nỡ bỏ ra. Đi theo bên cạnh tiểu công chúa, tùy tiện học chút gì đó cũng đủ để Diệp Phàm có lợi vô cùng.

Thanh Minh đi ra khỏi viện của tiểu công chúa, một học viên của Tạp Viện dán lên nói: “Viện trưởng, Diệp Phàm đi Tàng Thư Các.”

“Hắn đi đọc sách sao?” Thanh Minh hỏi.

“Phải, hắn tiêu 5000 tích phân ở Tàng Thư Các.” Học viên báo tin chua lòm nói.

Hoàng Kiêu là sinh viên khóa trước của Tạp Viện, mấy năm nay hắn muốn làm cái gì cũng cần tiêu tích phân, thấy một tân sinh ném tích phân không nương tay như vậy tự nhiên là tâm sinh ghen ghét.

Thanh Minh tức khắc thay đổi sắc mặt, “Hắn không nỡ tiêu 5000 tích phân đổi một cơ hội lộ mặt trước tiểu công chúa, lại ném nó vào trong Tàng Thư Các sao!”

Ban đầu Thanh Minh còn tưởng rằng Diệp Phàm chính là thần giữ của, cho nên mới không muốn đi làm đồng tử luyện đan cho tiểu công chúa, hiện tại thấy Diệp Phàm ném tích phân như vậy, sắc mặt tức khắc buồn bực.

Sau khi Thanh Minh rời đi, thị nữ bên người Lạc Tuyết tiểu công chúa, Lệ Chi nhìn không được mở miệng, “Công chúa, cái người tên Diệp Phàm kia quá kiêu ngạo, có phải hắn cảm thấy đi làm đồng tử cho ngài là xem thường hắn không!”

Lạc Tuyết nhướn mày, nói: “Ai có chí nấy, bỏ đi!”

Lệ Chi khẽ hừ một tiếng: “Cho mặt còn không biết xấu hổ.”

Lạc Tuyết nhìn Lệ Chi một cái: “Được rồi!”

----------------------------------------

Diệp Phàm ra khỏi Tàng Thư Các, đi tới cửa hàng linh tài của học viện, Diệp Phàm tiêu tốn mấy ngày, học rất nhiều tri thức về luyện khí, hắn cảm thấy mình cần một chút thời gian đi thực tiễn.

Diệp Phàm đi ra khỏi cửa hàng linh tài, tiêu phí hai ngàn tích phân.

Khi Diệp Phàm trở về đến Phế Khí Đường, có mấy tu sĩ đã chờ sẵn ở cửa.

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: “Ồ nhá, có mấy tu sĩ tìm ngươi.”

Diệp Phàm cau mày lại: “Hình như nhân duyên của ta không có tốt như vậy đi.”

Ngao Tiểu No cười hì hì: “Phỏng chừng là tới tống tiền.”

“Là Diệp đạo hữu đi?” Tu sĩ cầm đầu hô.

Diệp Phàm gật đầu: “Là ta, có việc gì?”

“Nghe nói Diệp đạo hữu lấy được vị trí thứ nhất trong kỳ tuyển sinh lần này, Long Hổ Hội chúng ta cần nhất là nhân tài giống như ngươi gia nhập.” Tu sĩ cầm đầu nói.

Diệp Phàm nhíu mày lại: “Ta tạm thời không muốn gia nhập hội nhóm gì!” Hoa Quốc có một món ăn tên là long hổ đấu (món ăn Quảng Đông nổi tiếng làm từ rắn và mèo hoang), ăn rất ngon, Long Hổ Hội gì đó, vừa nghe liền biết là sẽ bị ăn, phỏng chừng là hội nhóm bất nhập lưu gì đó.

Mấy tu sĩ nhìn Diệp Phàm, nói: “Diệp đạo hữu, Long Hổ Hội chúng ta rất có thành ý, bên trong học viện này phân tranh không ngừng, tuy rằng thực lực của Diệp đạo hữu không tệ lắm, nhưng cấp bậc còn thấp……”

Diệp Phàm xua xua tay: “Ta còn có việc phải làm, thật sự không có thời gian gia nhập hội nhóm.”

Mấy tu sĩ thấy Diệp Phàm không có hứng thú, tức khắc sốt ruột lên, lời nói càng ngày càng gấp gáp, Diệp Phàm biết học viện cấm học viên cũ bắt nạt tân sinh, cho nên liền không sợ.

Mấy tu sĩ thấy Diệp Phàm cứng mềm không ăn, vì cố kỵ quy củ của học viện, chỉ có thể tức giận rời đi.

-------------------------