Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1177

« Chương TrướcChương Tiếp »
Diệp Phàm mang theo lệnh bài rời khỏi học viện, đi đến cửa hàng của Khổng Linh.

Khổng Linh nhìn Diệp Phàm, nói: “Diệp đạo hữu trở lại rồi, thi đậu không?”

Diệp Phàm gật đầu: “Thi đậu.”

“Nói thế đạo hữu hiện tại đã là tân sinh của Đan Viện, Lạc Tuyết tiểu công chúa cũng ở trong Đan Viện, sau này các ngươi chính là sư tỷ sư đệ, nghe nói có rất nhiều người vì muốn cùng trường với tiểu công chúa mà thi vào Đan Viện.” Khổng Linh nói.

Diệp Phàm lắc đầu: “Ta không thi đậu Đan Viện.”

Khổng Linh khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Sao Diệp đạo hữu lại không thi đậu Đan Viện? Có rất nhiều khách trong cửa hàng nói đan dược mà đạo hữu luyện chế ra chất lượng rất tốt, muốn vào được Đan Viện không phải việc khó gì.”

Diệp Phàm nhíu mày nói: “Giám khảo ra đề là tên chày gỗ, không hợp chiêu số của ta.” Nếu như đề thi là luyện đan gì đó, hắn còn cần gì phải sầu không thể đứng thứ nhất!

Khổng Linh: “Đề hỏi cái gì!”

“Chính là đan sư sáng tạo ra Ngũ Thần Đan là ai.” Diệp Phàm nói.

Khổng Linh chớp chớp mắt: “Cái đó ta biết! Là Mộc Ly Lạc đan sư, Diệp đạo hữu không biết sao?”

Diệp Phàm đen mặt: “Ta thật sự không rõ lắm, ta mới vừa rời núi.”

Khổng Linh gật đầu: “Cũng phải, Diệp đạo hữu mới vừa rời núi, không biết về tình cảm có thể tha thứ, nếu Diệp đạo hữu không thi đậu Đan Viện, vậy ngươi đậu viện nào?”

“Tạp Viện!” Diệp Phàm than thở.

Khổng Linh cười nói: “Tuy rằng địa vị của Tạp Viện ở trong học viện hơi thấp một chút, nhưng nói thế nào cũng thuộc về Học Viện Lang Duyên mà.”

Diệp Phàm: “……”

“Bạch đạo hữu đâu?” Khổng Linh hỏi.

Diệp Phàm nhíu mày nói: “Ta đã liên hệ với hắn, Vân Hi nói hắn có chút chuyện, sẽ chậm trễ một chút.”

“Ồ.” Khổng Linh gật đầu.

Khổng Linh nhìn lệnh bài mà Diệp Phàm lấy ra, nhẹ kêu một tiếng: “Ngươi đứng thứ nhất Tạp Viện?”

Diệp Phàm gật đầu: “Phải, Khổng đạo hữu, làm sao ngươi biết?”

Khổng Linh bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: “Khó trách ngươi lại không thi đậu Đan Viện, ngươi không hiểu gì về Học Viện Lang Duyên cả!”

Diệp Phàm: “……” Cái này không thể trách hắn được, hắn cũng không phải dân bản xứ tiên giới, khuyết thiếu thường thức là chuyện bình thường.

“Học Viện Lang Duyên có mấy phân viện, người đứng thứ nhất của mỗi phân viện đều có lệnh bài kim sắc, bên trong lệnh bài cho các đệ tử một ít tích phân, khen thưởng cho người đứng đầu của Võ Viện, Đan Viện là mười vạn tích phân, Tạp Viện thì ít hơn một chút, thứ nhất chỉ có một vạn tích phân, giá trị của mỗi một tích phân tương đương với một khối tiên tinh.” Khổng Linh nói.

Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nhìn lệnh bài trong tay: “Một tích phân tương đương một khối tiên tinh? Hiện tại ta có một vạn tích phân, tương đương với có một vạn khối tiên tinh?”

Khổng Linh gật đầu: “Chính là như thế.”

Diệp Phàm vui rạo rực nói: “Nói thế ta xem như vẫn kiếm lời đúng không!” Nếu như một tích phân giá trị một khối tiên tinh, phí báo danh một ngàn khối tiên tinh, hắn xem như tiêu có giá trị.

Khổng Linh nhìn Diệp Phàm, nói: “Ngươi phải cẩn thận chút, Học Viện Lang Duyên không phải cõi yên vui gì, tích phân có thể chuyển nhượng, ngươi có nhiều tích phân như vậy, rất dễ bị theo dõi.”

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Khổng Linh: “Sẽ có người tới cướp tiền của ta sao?”

Khổng Linh gật đầu: “Rất có khả năng, Học Viện Lang Duyên không đơn giản như ngươi nghĩ, có chống lưng còn tốt, nếu không có chống lưng…… mà thôi, ngươi cũng không cần lo lắng quá, Học Viện Lang Duyên không cấm đánh nhau, nhưng tất cả mọi người phải đánh ở trên đài khiêu chiến, âm thầm hạ thủ là tối kỵ của học viện.”

“Ngươi đang là tân sinh, trong vòng hai năm mới nhập học, ngươi có thể từ chối tất cả lời khiêu chiến, tương đương với học viện bảo hộ ngươi hai năm, qua kỳ bảo hộ, nếu lại có người tới khiêu chiến, ngươi sẽ không thể từ chối được nữa.”

“Một vạn tích phân không ít, nếu như ngươi không muốn chọc phiền toái, vậy tiêu ở bên trong học viện đi, biến tích phân thành thực lực mới là con đường tốt nhất.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Khổng Linh thường xuyên nói ngụy biện, nhưng có vẻ ngẫu nhiên vẫn rất có đạo lý.
« Chương TrướcChương Tiếp »