Chương 1172

Diệp Phàm ra khỏi trường thi, sắc mặt thay đổi liên tục.

Tu sĩ béo nhìn thấy Diệp Phàm đi ra, ủ rũ cụp đuôi chào hỏi với Diệp Phàm.

“Đạo hữu, ngươi thi thế nào?” Tu sĩ béo vực lại tinh thần, nhìn Diệp Phàm hỏi.

Diệp Phàm chống eo, buồn bực nói: “Đề thi có vấn đề, đều hỏi mấy thứ ta không biết.”

“Cũng không đến nỗi, vẫn có mấy câu tặng điểm mà, tỷ như câu đan sư sáng tạo ra Ngũ Thần Đan đó, ở Cực Phong Thiên này có ai không biết chứ, chính là Mộc Ly Lạc đan sư kinh tài tuyệt diễm! Nghe nói phó viện trưởng cùng Mộc đan sư là bạn tốt, đại khái bởi vì như vậy cho nên mới đặt ra câu hỏi đó đi.” Tu sĩ béo nói.

Diệp Phàm: “……”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Nhìn dáng vẻ này xem ra phó viện trưởng với Mộc Ly Lạc gì đó kia nhất định có một chân, bởi vì bọn họ có một chân, cho nên mới đưa ra cái loại câu hỏi táng tận thiên lương đó!

“Câu phân rõ dược liệu mới thật sự khó, bộ dáng của đám linh dược đều na ná nhau.” Tu sĩ béo rầu rĩ than thở.

“Mộc Ly Lạc? Đang yên đang lành hỏi đến hắn làm gì, đan thuật của người khác có lợi hại đến đâu cũng không phải là chính mình.” Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng.

Tu sĩ béo khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Đạo hữu, chẳng lẽ ngươi không biết Mộc Ly Lạc đan sư sao?”

Diệp Phàm: “……” Hắn mới vừa phi thăng lên, sau đó vội vàng kiếm tiền, lấy đâu ra thời gian đi tìm hiểu mấy người đó?

“Thực ra là trước nay ta vẫn luôn tiềm tu, không rõ về chuyện của ngoại giới.” Diệp Phàm nói.

Tu sĩ béo hoang mang nhìn Diệp Phàm: “Ngươi không có báo ban sao?”

Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Báo ban, đó là cái gì? Không phải là thứ mà hắn nghĩ đi.

Tu sĩ béo đúng lúc giải đáp, “Trước khi thi sẽ có mấy tu sĩ áp đề, bọn họ là người có nội tình có kinh nghiệm, biết được một chút tin tức về cuộc thi, một trăm khối tiên tinh một buổi phụ đạo trước, tuy rằng hơi đắt một chút, nhưng vẫn rất có tác dụng.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Thứ tồi, báo ban cái gì đó, hãm hại người không biết xấu hổ! Vô sỉ không có hạn cuối!

Tu sĩ béo nhìn Diệp Phàm: “Đạo hữu, chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị một chút nào liền chạy tới khảo thí sao?”

Diệp Phàm: “……” Tên mập chết tiệt này có ý gì! Hắn chính là đan sư Nhân cấp hàng thật giá thật, nếu như thi đấu luyện đan, hắn tuyệt đối có thể đỗ, quỷ mới biết hiện tại thi không so thực lực, hoàn toàn là một đám quỷ nịnh nọt đấu với nhau.

Nghe nói Đan Viện của Học Viện Lang Duyên không ra sao, ra cái loại đề khảo sát đó, quả nhiên chất lượng có vấn đề.

Tu sĩ béo nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Nếu như tu sĩ tham gia khảo thí trình độ đều giống như Diệp Phàm, nói không chừng hắn đã có thể đỗ vào Đan Viện.

Diệp Phàm không vui nhìn lại tu sĩ béo: “Nhìn ta như vậy làm gì?”

Tu sĩ béo lắc đầu: “Không có gì, cảm thấy đạo hữu rất có dũng khí mà thôi.”

Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Rất có dũng khí? Rất có dũng khí cái quỷ gì?

Tiếng cười bừa bãi của Ngao Tiểu No vang lên bên tai Diệp Phàm, “Diệp Phàm, hắn đang trào phúng ngươi đó, thực tế là nói ngươi lấy chút trình độ này cũng dám không biết xấu hổ đi tham gia khảo thí.”

Diệp Phàm: “……”

------------------------------------------------------------------